Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 105

Cập nhật lúc: 2025-08-01 07:37:52
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Âm cuối cùng kéo dài mang theo sự nguy hiểm sâu sắc.

Nguyễn Minh Phù co rúm , nhưng vì giam cầm mà thể động đậy. Hơi thở khi chuyện phả lên bên cổ cô, vùng da đó cũng trở nên nhạy cảm.

Cô nuốt nước bọt.

“...... Có chuyện gì từ từ , tiên thả .”

Tạ Duyên Chiêu gì.

Bầu khí xung quanh cũng trở nên mập mờ.

Nhiệt độ truyền từ đối phương dường như hòa tan cả cô, Nguyễn Minh Phù cố gắng di chuyển cơ thể. Cô rằng hành động như sẽ khiến cô rơi tình huống nguy hiểm hơn...

Ánh mắt Tạ Duyên Chiêu càng sâu hơn.

Nguyễn Minh Phù nước mắt, hiểu tại trêu chọc gì.

Bầu khí trở nên vô cùng căng thẳng.

Tạ Duyên Chiêu ôm chặt lấy eo cô, giống như thợ săn con mồi đang giãy dụa.

Khóe môi khẽ nhếch." Sao, chán lắm ?”

"Không ... thú vị nhất."

Nguyễn Minh Phù cốt khí .

"Thật đấy."

Tựa hồ sợ đối phương tin, cô còn đầu thẳng hai mắt Tạ Duyên Chiêu, dùng sức gật đầu.

Cứ như , đối phương sẽ tin cô.

Nguyễn Minh Phù rằng:

Đàn ông lúc là nguy hiểm nhất.

Hơn nữa vẻ mặt hồn nhiên của cô so với lúc vẻ quyến rũ càng thêm động lòng , cũng thể kích thích ham phá hoại chôn dấu đáy lòng của đàn ông, cho dù Tạ Duyên Chiêu là quân nhân, năng lực kìm chế lợi hại cũng chịu nổi.

Mặc dù cũng kìm chế.

Nguyễn Minh Phù chỉ cảm thấy ánh sáng mắt đột nhiên tối sầm , đó môi nóng lên, ngay đó hàm răng của cô cũng cạy .

……

Thật lâu , Nguyễn Minh Phù ôm đôi môi đỏ tươi như mới rửa sạch, ánh mắt như phi đao b.ắ.n về phía Tạ Duyên Chiêu.

Đàn ông tồi!

Không đạo đức!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-105.html.]

Tạ Duyên Chiêu ở một bên, chân dài vắt lên , nhướng mày cô.

Nguyễn Minh Phù càng tức giận.

Khốn kiếp!

Bộ dáng hung ác điên cuồng , giống như nuốt chửng cô, cho dù bây giờ Nguyễn Minh Phù nghĩ cũng chút sợ hãi.

Đàn ông tồi, thích cô mà dám đối xử với cô như !

trừng mắt Tạ Duyên Chiêu.

Anh thấy , trong con ngươi lạnh lùng hiếm khi mang theo ý ." Tức giận ? Đến đây...... cho em cắn .”

Nói xong, Tạ Duyên Chiêu vươn cánh tay, hướng về phía cô.

Nguyễn Minh Phù." ......”

Cô là chó ?

Cái gì cũng cắn!

Với cánh tay sắt thép của , cắn khi răng của cô rụng hết mất.

Đàn ông tồi lúc rõ ràng đắn, tại bây giờ lưu manh như . Sớm đồng chí Tạ khó chơi như , lúc cô tuyệt đối chọn .

Hừ!

Hai khi dây dưa một phen, đều chút dấu vết.

Tạ Duyên Chiêu vuốt ve quần áo Nguyễn Minh Phù cào nhăn khôi phục thành bộ dáng áo quần chỉnh tề. So với , Nguyễn Minh Phù chật vật hơn nhiều.

rối tóc.

Trong mắt hiện nước mắt, màu môi diễm lệ, váy cũng chút nếp nhăn, liền mới xảy chuyện gì. Nguyễn Minh Phù hổ giận dữ, soi gương liếc gã đàn ông tồi một cái.

Cô chải mái tóc rối nhưng khi nghiêng đầu thấy một dấu răng mới cổ, xung quanh còn một vòng đỏ.

Nhìn mập mờ quá.

Nguyễn Minh Phù nhớ rõ tình cảnh lúc đó... và dáng vẻ động đậy của đàn ông tồi.

Cô ngẩng đầu, trong lúc lơ đãng, từ trong gương thẳng tầm mắt Tạ Duyên Chiêu. Giống như sói, màu đen trong đôi mắt đen như sương mù, dày đến mức gần như tan .

Nguyễn Minh Phù giật , nghiêng qua .

Cô cũng tại tránh né tầm mắt của , chột nên là mới đúng.

Cô cầm lấy thuốc tự bôi lên cổ.

Thuốc bôi lạnh lẽo đột nhiên chạm làn da ấm áp khiến Nguyễn Minh Phù co rúm . Đợi khi thích ứng , lúc mới gương cẩn thận bôi nó lên vết răng .

Tầm mắt Tạ Duyên Chiêu vẫn đặt Nguyễn Minh Phù.

Tay Nguyễn Minh Phù run lên, suýt nữa rơi lược trong tay.

Loading...