Thập Niên 70, Bạch Phú Mỹ Làm Tinh - Chương 103

Cập nhật lúc: 2025-08-01 07:37:15
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Công an thấy ."Dì , dì chứ.”

Mẹ Chu , con ngươi chuyển liền hướng mặt đất , lóc om sòm :

"Mọi mau nè, đồng chí công an đánh ! Mọi mau đây, công an khi dễ dân vô nè”

Công an: "......”

Một công an khác kiên nhẫn bà.

"Chu Bằng là đồng bọn của Chu Đại Hổ, chờ tỉnh sẽ phối hợp với chúng điều tra.”

Giọng Chu càng lớn hơn.

"Hiện tại, nơi chúng giám sát."

Công an ngoáy ngoáy lỗ tai."Nếu dì im lặng thì ở , còn ầm ĩ nữa cũng chỉ thể mời dì ngoài."

Chu Bằng bệnh hoạn vẫn ngủ say như cũ, cho dù phát sinh tiếng động lớn như vẫn tỉnh.

Mẹ Chu nghĩ tới bọn họ sẽ như : "......”

Bệnh viện thành phố thể so với bệnh viện huyện, nhiều quần chúng hóng chuyện như . Chu Đại Hổ vì Chu Bằng một cảnh hơn, đổi thằng bé đến trong phòng chăm sóc đặc biệt. Nơi cảnh thanh tịnh, ở cũng ít.

Mẹ Chu gào nửa ngày, cũng thấy ai thò đầu .

Mắt thấy chiêu vô dụng, Chu đành lau nước mắt, từ mặt đất lên.

"Đồng chí công an, con trai , chuyện , hiểu lầm ?"

Hai cảnh sát đó như thần giữ cửa, để ý đến bà.

Mẹ Chu trong lòng càng nóng nảy, chỉ mong Chu Tiểu Hổ bây giờ liền đầu trở về.

*

Mấy ngày trôi qua, vết thương Nguyễn Minh Phù lành bảy tám phần, mà giọng rách nát của cô cũng khôi phục sự trong trẻo ban đầu. Từ khi cô viện, mấy dì mới nhận liền bồi bổ nước canh cho cô.

Giờ thì , thương mấy ngày gầy bớt thì thôi, còn béo hơn một chút.

Cái cằm vốn chút nhọn mà giờ mượt mà hơn. Khuôn mặt cũng từ trái xoan biến thành trứng ngỗng may mắn.

Nhìn mà còn hơn so với lúc .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-bach-phu-my-lam-tinh/chuong-103.html.]

Nguyễn Minh Phù cầm gương soi, mỹ nhân bên trong, thấy thế nào cũng hài lòng.

Ngay khi cô đang tự luyến, Tạ Duyên Chiêu từ bên ngoài .

Mang theo một thời tiết nóng bức, làn da cánh tay đều phơi đến đỏ. Anh bước liền cảm thấy mát mẻ ít.

Tạ Duyên Chiêu uống một ngụm nước, xua nóng .

"Thay bộ quần áo , theo gặp một ."

Nguyễn Minh Phù đặt chiếc gương trong tay xuống, tò mò hỏi:

"Đi gặp ai ?"

Mấy ngày nay cô nghĩ thoáng .

Đàn ông chó tuy rằng thỉnh thoảng sống chó một chút, nhưng phần lớn thời gian vẫn đáng tin cậy.

Nếu cô giải trừ hôn ước với , thì trở về thanh niên tri thức. Thời tiết bây giờ nóng như , nếu cô việc ánh mặt trời , chắc chắn sẽ xỉu ngay.

Cố Ý Lâm ba cô sắp sửa án xử sai, nhưng cũng chỉ là một tin tức mà thôi.

Bây giờ còn thấy bóng .

Nguyễn Minh Phù cảm thấy, cô vẫn nắm bắt những gì thể nắm bắt mắt, ví dụ như...

Tạ Duyên Chiêu.

Anh bởi vì giận dỗi ba mà cưới cô, vặn cô cũng thích , dù kết bạn sống qua ngày thì ly hôn là .

Nghĩ thông suốt điểm , cả Nguyễn Minh Phù thoải mái.

Quần áo của Nguyễn Minh Phù hạn, nhưng đều là thường xuyên mặc, mặc ngoài gặp thì chút thích hợp.

Nhìn vẻ mặt của , đó hẳn là quan trọng. Nếu như thì càng thể qua loa.

Nguyễn Minh Phù lấy chiếc váy dì Ngụy cho cô.

Lúc khi chiếc váy , cô còn đưa ít ý kiến. Sau khi dì Ngụy xong, liền trực tiếp đưa tới cho cô.

Nguyễn Minh Phù còn kịp xem.

Quần áo màu xanh lục hạt, phía còn in hoa nhỏ màu trắng. Chất liệu là bông, hình dáng cơ bản nhất. Cổ áo lộ lớn hơn một chút, thắt lưng thu nhỏ hơn một chút.

Trước khi quần áo, Nguyễn Minh Phù Tạ Duyên Chiêu.

“Anh ngoài ?”

Loading...