"Đừng lải nhải nữa, Chu Đình Đình liếc Hoàng Phiên Nhiên một cái, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Người thì tưởng cô mười tám, còn tưởng ba mươi tám”
Ba mươi tám, chính là những ngôi lê đôi mách trong đại đội Đào Nguyên.
Hoàng Phiên Nhiên bật ,'Được , nữa. Mà cô mang đồ gì ngon đến ?"
"Xương nai, thứ từng xử lý, cô xem thế nào thì ."
Hoàng Phiên Nhiên: "1!!!
Cô dám tin,Cô săn nai ?"
"Không , sói ăn thừa, nhặt về."
Hoàng Phiên Nhiên: ”...'
Cô Chu Đình Đình mà bội phục, nhỉ, cái tâm ăn, còn cái gan dám .
Bạn của ơi, cô vì một miếng ăn, thật sự cố gắng.
"Lần , đừng xa như nữa, nguy hiểm lắm."
Chu Đình Đình thuận miệng đồng ý, dù cô cũng .
Nga
Đồng ý , đỡ lải nhải, đáng giá. Hoàng Phiên Nhiên bất lực,' , đặc sản địa phương gì đó mà cô nhờ bà ngoại tìm, bà ngoại tìm xong cho cô .
Trong sọt một miếng thịt heo thể dùng để c.h.é.m , thế nào mà bảo quản đến bây giờ, trông cứng ngắc.
Chu Đình Đình tò mò, cô lấy thứ , gõ lên bàn một cái.
"Cạch-"
Sau một tiếng động, cái bàn rung lên, miếng thịt heo hề hấn dì.
"Thứ ăn thế nào?”
"Cô ăn, ghi hết , giấy, đến lúc đó cô kẹp trong thư, bà thấy sẽ ăn thế nào."
Chu Đình Đình Hoàng Phiên Nhiên,Giỏi đấy cô em, việc còn chu đáo."
Đó là đương nhiên."
Hoàng Phiên Nhiên vênh váo bao lâu,'ÐĐúng , đồ đan bằng trúc mà cô , bà ngoại cũng hỏi thăm giúp cô , nhà đó còn nhiều, nếu cô nhiều hơn, đưa chút đồ, bọn họ cũng thể đan ngay cho cô."
"Muốn bao nhiêu bấy nhiêu?"
" !"
Nhà nông để kiếm sống, nhiều thứ đầu thể tự tự dùng, tuy đồ tự chắc chắn, bên bằng đồ thợ thủ công .
Đồ , chỉ cần sử dụng cẩn thận một chút, thể dùng ba năm năm vẫn như mới.
Đồ tự , một năm là hỏng .
cái mới là , cũng chỉ tốn chút công sức.
Người nông thôn thiếu nhất chính là công sức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-anh-binh-manh-me-qua-treu-nguoi-ca-nha-vo-yeu-cau-xin-tha-thu/32.html.]
Chu Đình Đình lấy những đặc sản để thỏa mãn cơn thèm ăn của , mà là vì Chu Phụng Hà.
Cô thấy thím khá đáng yêu, việc nhanh nhẹn, nếu kết thì còn thể lấy tin tức từ bà .
Còn chuyện về thành phố...
Tuy những năm ảm đạm, nhưng cô ánh sáng sẽ đến, chỉ xem đám thanh niên trí thức thể chịu đựng .
Hơn nữa, họ hàng ở bên ngoài, cô mang chút đồ lạ vê, cũng lý do.
Còn đồ đan bằng trúc, thứ đó thực sự là Chu Đình Đình chuẩn cho .
Cô xác định, nhà kho thực sự thể ngưng đọng thời gian, đồ đạc bỏ như thế nào, lấy vẫn như thế, hư hỏng biến chất.
Đến lúc đó lấy thêm nhiều giỏ trúc, cô thể dọn sạch tủ lạnh, phân loại cất giữ những thứ .
Gạo mì lương thực dầu ăn, hoa quả rau củ, cái gì cũng .
Đến mùa đông cũng cần ngày nào cũng mở mắt thấy bắp cải.
Xương nai hâm cần thời gian, Hoàng Phiên Nhiên đuổi Chu Đình Đình .
Chu Đình Đình cầm đặc sản địa phương mà bà cụ chuẩn , khi vê nhà, mang thêm hai cái đến nhà họ Diệp.
Nhà bà ngoại Hoàng Phiên Nhiên.
Bà cụ thấy Chu Đình Đình, nháy mắt với cô,'Sao nào, việc bà ?”
Chu Đình Đình bật , giơ ngón tay cái với bà cụ, Nhất định , chuyện , gì để chê."
Bà cụ ha hả, bà thích cô gái nhỏ chuyện thú vị như . “Cháu hài lòng là , cũng uổng công bà chạy một chuyến."
" rôi bà ngoại, cháu nhờ bà dẫn cháu một chuyến, nhà nào đan đồ bằng trúc , cháu lấy thêm một ít về dùng.
Chu Đình Đình , đưa cái giỏ qua.
Bà cụ nhận, Lúc nào cũng lấy đồ của cháu, lắm."
“Cháu lúc nào cũng nhờ bà giúp đỡ cũng , Chu Đình Đình thấy bà cụ đưa tay , trực tiếp lấy xương nai bên trong đưa cho đứa trẻ ngang qua.
Đứa trẻ đang , bỗng nhiên nhét một cái xương lòng, giật , cái xương, ngây , Bà nội. Bà cụ cái xương cũng ngây , Đây là...
Tuy bà mắt mờ, nhưng cũng mù, liếc mắt một cái xương heo.
"Xương nai, nhặt núi, một cháu ăn hết, nên đổi một phần."
Nói xong, Chu Đình Đình với đứa trẻ: "Đưa xương cho con, bảo hầm lên, cháu dẫn bà nội con nhét”
Bà cụ nên cảm ơn cô như thế nào, xương nai quý giá, bổ dưỡng, cô cứ như đưa cho khác, thật là...
Thực Chu Đình Đình căn bản để tâm đến thứ , chỉ cân cô , thì ngọn núi phía giống như vườn nhà cô. Đừng là xương nai, ngay cả thịt nai cũng thể ăn tùy thích.
Chỉ là cô sẽ dễ dàng thể hiện mà thôi.
Nói là tìm đan đồ bằng trúc, đường còn chạy đến nhà đại đội trưởng một chuyến, đưa chút đồ để lấy lòng.
Chủ yếu là Chu Đình Đình thấy đại đội trưởng tuổi cũng nhỏ, còn cáu gắt.
Phải giữ gìn sức khỏe thật , nếu , những việc cô cho tức c.h.ế.t, cô tìm ai lý đây?