Hạ Lê khẽ ngẩng đầu, ánh mắt lên những đám mây trắng trôi nổi bầu trời, thở dài đầy vẻ bâng khuâng.
“Chỉ riêng sáng nay đến giờ hai đến xin nhận thầy .
ghét trẻ con, đặc biệt là loại .”
Gà Mái Leo Núi
Trần Ôn Uyển: ...
Cô sống đến từng tuổi từng thấy ai như Hạ Lê, một lòng trốn việc, ngay cả khi điều kiện cũng thể dựa đầu óc để tự tạo điều kiện trốn việc như cô .
Các thanh niên trí thức khác tranh giáo viên, còn cô thì bày một vòng lớn như chỉ để giáo viên, quả thật là quá sức!
Xưởng đường cần thời gian để xây dựng, Đội trưởng trực tiếp lệnh trưng dụng sân đình của Đại đội xưởng đường tạm thời, gấp rút bắt tay sản xuất đường. Tinh thần của xã viên bao giờ cao đến thế.
Chẳng bao lâu , nhà xưởng đường và trường tiểu học cũng xây dựng sự nỗ lực chung của .
Chiều tối hôm đó, Đội trưởng đến tận nhà tìm Hạ Lê.
Câu đầu tiên ông là: “Tiểu Hạ, trường học của Đại đội xây xong , cô xem cân nhắc chuyển sang giáo viên ?”
Hạ Lê: !???
Ông đoán xem, bày mưu cho xây ngôi trường là vì cái gì?
Hạ Lê nghiêm mặt : “ tính khí , dạy trẻ con , đừng để lỡ dở việc học của .”
Đội trưởng trừng to mắt, vẻ mặt kinh ngạc: “Sao !?
từng thấy ai thích hợp giáo viên hơn Tiểu Hạ! So với những lời đạo lý suông kiểu ‘chi hồ giả dã’, những gì áp dụng thực tế mới là nhất!”
Hạ Lê: ...
Chẳng là áp dụng thực tế ? Đổi bằng mạng của đấy!
Dỗ trẻ con là giảm tuổi thọ đấy, ông ?
Hạ Lê thu vẻ mặt sắp vỡ , trịnh trọng : “Đội trưởng, ông hứa với là khi xưởng đường hoạt động, thể cần đồng nữa.”
Đội trưởng: ...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-60-quan-quan-lanh-lung-bi-nu-tien-si-loi-hai-thu-phuc/chuong-167.html.]
Người bình thường thể cái tư tưởng đúng đắn một cách trắng trợn như ? Mới hai hôm , chẳng chính cô tích cực tham gia sản xuất ?!
Đội trưởng vẻ mặt câm nín: “Cô đúng là thẳng tính.”
Hạ Lê hết sức tán thành gật đầu, nhếch miệng : “Chân thành là sát chiêu mạnh nhất.”
Sát chiêu thể khiến Đội trưởng coi trọng chữ tín như ông bỏ cuộc ngay lập tức.
Đội trưởng: ...
Đội trưởng hàm răng trắng đều tăm tắp của Hạ Lê, cái cảm giác khiến gân cốt ông giật nảy lên từ những ngày đầu Hạ Lê mới đến trỗi dậy.
Ông thở dài một , Hạ Lê với ánh mắt chút mong đợi: “Tuy rằng cô về trường mới của Đại đội giáo viên chút tư tâm của riêng , nhưng thật lòng nghĩ Tiểu Hạ cô thích hợp giáo viên.
Người tính tình cách dạy của tính tình , tính tình thì thể thầy nghiêm khắc.
tuy văn hóa như mấy đứa thành phố các cô, nhưng cũng ‘Đói nghèo c.h.ế.t nghề’.
thật sự hy vọng những đứa trẻ trong Đại đội một ngày nào đó sẽ như Tiểu Hạ, dù ở nghịch cảnh, cũng thể khiến bản sống thoải mái, dù mỗi ngày chỉ ăn no một bữa thôi, đối với những nông dân như chúng là mãn nguyện lắm .”
(Hoặc: “Trong năm đói kém, nghề c.h.ế.t đói.”)
Lời của Đội trưởng khiến Hạ Lê im lặng. Một lúc , cô mới cất giọng u uất hỏi một câu.
“Đội trưởng, chẳng ông nên phản bác việc tính khí ?”
Sao ông thừa nhận ? Thái độ của đang cầu xin !?
Đội trưởng: ...
Trọng tâm chuyện của đứa trẻ lệch ?
Đội trưởng chắp tay lưng, mặt lạnh tanh, cố gắng che giấu sự lúng túng của , giọng vô cùng nghiêm nghị.
“Tóm , hy vọng Tiểu Hạ thể suy nghĩ một chút. Hãy tin tưởng bản , công việc cô tuyệt đối thể đảm đương !”
Hạ Lê: ...
Dù ông dùng nước gà hầm để dìm c.h.ế.t , cũng thể che giấu sự thật rằng ông cầu xin mà còn thuận theo thừa nhận tính khí .