Về chuyện ,  tỉnh táo lạ thường.
 
Anh còn kể với Kim Tú Châu, dặn cô đừng nhận lời đùa của Phương Mẫn.
 
Kim Tú Châu trừng mắt, bảo Phương Mẫn   nhàm chán như hai  đàn ông họ. Chị  tự nhận con trai tính tình kém,     gây bao rắc rối, đang lo lắm. Chuyện kết hôn   chắc  nghĩ tới.
 
Phương Mẫn thực sự  nghĩ xa. Mấy hôm nay Phồn Phồn  ho, chị  cho Kim Tú Châu bế con sang, sợ lây Lục Lục.
 
Uống t.h.u.ố.c ho Kim Tú Châu cho, đêm qua đỡ nhiều. Sáng nay chị sang cảm ơn, nhưng vì chăm con,  tiều tụy, sắc mặt tái nhợt,   vài câu  ngáp.
 
Kim Tú Châu bảo chị về ngủ bù, chuyện gì tính .
 
Phương Mẫn gật đầu về.
 
  kịp chị tỉnh giấc, nhà   khách.
 
Chính ủy Chúc dẫn về. Nghe tiếng  chuyện bên ngoài, Kim Tú Châu tò mò ngẩng lên, tự hỏi   đang  với ai.
 
 cô   dậy xem, tiếp tục vẽ tranh chơi với Lục Lục  tỉnh. Con gái lớn  cạnh cũng  thấy,   .
 
Kim Tú Châu bảo con tiếp tục  sách.
 
Phó Yến Yến đành cúi đầu lật trang sách chán ngán.
 
Khoảng 11 giờ rưỡi,  tiếng gõ cửa. Hạ Nham và mấy đứa  xong bài chạy ,   phòng khách   thấy. Hạ Nham  luôn: "Để con mở."
 
Rồi chạy vội  mở cửa.
 
Phó Yến Yến lập tức  xuống .
 
Người gõ cửa là Trương Thu Lai, sang gọi   ăn trưa,   thêm: "Em gái... Người nhà của chị Phương đến."
 
Do quen miệng, giờ cô  gọi nhầm.
 
Kim Tú Châu nhíu mày: "Người nhà?"
 
Trương Thu Lai ừ. "Từ thủ đô đến."
 
Kim Tú Châu gật đầu, suy nghĩ  dặn: "Bên em  qua . Chị  với chính ủy Chúc, chúng em tự ăn ở nhà."
 
Nói với Phương Mẫn, chắc chắn chị   đồng ý.
 
Trương Thu Lai do dự,   nên quyết định thế nào. "Vậy để em hỏi thử."
 
"Không cần, cứ  là ý em. Trong nhà vẫn còn đồ ăn."
 
Trương Thu Lai  lời.
 
Mọi   , Đại Nha chào Kim Tú Châu, định về nhà ăn.
 
Kim Tú Châu giữ em : "Đừng về, chiều còn học. Ăn cùng , tiện giúp cô một tay."
 
Đại Nha   dì Kim  sang nhà bên,  nghĩ chồng dì   vắng, nên đồng ý.
 
 một lúc  cửa  gõ. Hạ Nham  mở,   là chính ủy. Anh  cửa  : "Bố  Phương Mẫn đến,    ngoài. Ngày thường vẫn ăn cùng, hôm nay  cần tự nấu. Qua ăn ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-60-nhat-ky-xuyen-thanh-qua-phu-tai-gia-tieu-thiep-co-dai-o-thap-nien-60/chuong-181.html.]
 
Mấy đứa trẻ  Kim Tú Châu.
 
Thấy  tự sang mời, Kim Tú Châu  tiện từ chối,  đáp: "Vâng, để em thu xếp  sang."
 
Chính ủy Chúc gật đầu.
 
Kim Tú Châu dẫn mấy đứa trẻ sang. Đại Nha lúng túng  tại chỗ,  Bạch Cảnh Chi nắm tay kéo , thở phào nhẹ nhõm theo .
 
Bố  Phương Mẫn   nhà bên cũng sang ăn, tưởng chỉ một hai , nào ngờ thấy cả một đoàn dắt díu ,  sửng sốt.
 
Chính ủy Chúc   nhờ đóng cái bàn lớn, ngày thường Kim Tú Châu dẫn con sang  đủ . Hôm nay  thêm chính ủy và bố  Phương Mẫn,  thêm Đại Nha, nên  chật.
 
Bố  Phương Mẫn sắc mặt  vui.
 
Thực  từ khi  cổng đội, họ   hài lòng. Họ đợi con rể  lâu. Trước   thư báo sẽ lên thăm, nhưng  thấy hồi âm. Tưởng do Tết thư từ chậm trễ.  từ khi  nhà, thái độ con gái  bình thản, thấy họ cũng  mừng rỡ.
 
Nghĩ tính con gái vốn , họ   gì thêm.
 
Ai ngờ khi cả nhà hàng xóm sang chơi, con gái và con rể họ lập tức nở nụ  rạng rỡ.
 
Kim Tú Châu bế con  chào hỏi bố  Phương Mẫn. Hai vợ chồng  ở vị trí chủ tọa, chỉ khẽ gật đầu đáp lễ. Kim Tú Châu mỉm  mà   gì.
 
Phương Mẫn liền đón lấy Lục Lục từ tay cô, "Em  ăn cơm , để chị bế cháu một lúc."
 
"Thế Phồn Phồn ?"
 
"Lại ngủ ."
 
Vừa dứt lời, tiếng  trẻ con  vang lên từ trong phòng. Kim Tú Châu ,   bế con , "Chị  xem ."
 
Phương Mẫn đành bất đắc dĩ trở  phòng.
 
Chính ủy Chúc sắp xếp chỗ  cho mấy đứa trẻ. Do chỗ   đủ, Trương Thu Lai lảng  nhà bếp. Cô cũng nhận , quan hệ giữa chị Phương và bố  dường như  mấy  , từ khi  cửa đến giờ hầu như chẳng  với  câu nào. Làm  giống như mỗi  cô về nhà  chị, mấy tháng  gặp là    hết chuyện.
 
Kim Tú Châu  cạnh con gái. Chính ủy Chúc mời   dùng bữa. Bố Phương Mẫn hỏi: "Sao  mời chị của cháu  ăn cùng?"
 
Chính ủy Chúc đang cầm đũa, động tác khựng ,   giải thích: "Chị     , bảo   ăn  ."
 
Bố Phương cảm thấy   hiểu lễ phép, mặt hầm hầm : "Dù  cũng là  một nhà, mời  đây ăn cùng ."
 
Chính ủy Chúc   gì, chỉ    dậy  bếp gọi Trương Thu Lai.
 
Trương Thu Lai ngượng ngùng, định     chị của chính ủy, thực  cô chỉ đến giúp việc thôi.
 
Phương Mẫn trong phòng cũng  thấy, bế con bước  : "Chị họ  xuống , đều là  nhà cả."
 
Bố Phương lúc  mới nhận  đó   chị ruột. Khi Trương Thu Lai   xuống, thấy  khí căng thẳng, ông chủ động hỏi: "Đây là con cháu nhà ai thế?"
 
Chính ủy Chúc tươi  đáp: "Dạ   họ hàng. Chị  bận lắm, sang đây một thời gian  cũng  về. Phương Mẫn một  ở nhà trông con  xuể, nên nhờ  quen sang giúp. Sợ  khác hiểu lầm nên đối ngoại bảo là chị họ."
 
Trương Thu Lai khách sáo  với  .
 
Bố Phương  , hối hận vì câu hỏi lúc nãy. Mẹ Phương mím môi ngắt lời: "Ăn cơm ,  ăn nguội hết."
 
Thế là cả bàn im lặng dùng bữa.