Thập Niên 60: Mẹ Kế Xuyên Sách, Ôm Đùi Chồng Phó Sư Trưởng - Chương 66: Con ong rừng lả lơi
Cập nhật lúc: 2025-12-19 01:28:15
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
An Họa phỏng vấn chiến sĩ cơ sở thì xuống các đại đội. Tiêu Chính thời gian cùng nên sắp xếp Tiểu Chu theo.
Cô còn đến một đại đội đóng quân ở vùng sâu vùng xa, điều kiện gian khổ hơn, mất tổng cộng ba ngày mới thu thập đủ thông tin qua phỏng vấn, kích thích đầu óc nảy sinh chút cảm hứng.
cô mới thành bản sơ thảo thì của đoàn ca múa Tổng cục Chính trị tìm đến.
Lính gác đến tìm An Họa: "Chị dâu, khách từ đoàn ca múa Tổng cục Chính trị ở thủ đô đến tìm chị, đang đợi ở phòng khách ạ."
An Họa theo lính gác.
Người đến là một đàn ông chừng 30 tuổi, mặc thường phục, bên ngoài khoác áo bông, đầu đội mũ lông, mày rậm mắt to, ngũ quan đoan chính, phóng khoáng.
Anh thiết bắt tay An Họa: " tên là Chu Tiến Hoa, là ca sĩ của đoàn ca múa Tổng cục Chính trị, mời cô bài hát chính là ."
"Chào ." An Họa hỏi: "Thực tò mò, đến ?"
"Đạo diễn bộ phim 'Gió lửa' là bạn , khi nhạc chủ đề, nhờ góp ý kiến." Chu Tiến Hoa , " thích phần soạn nhạc của bài hát đó nên hỏi thăm về cô."
Ngừng một chút, Chu Tiến Hoa tiếp: "Lần mời cô bài hát đối với quan trọng, nên suy tính , quyết định đích đến một chuyến để trao đổi trực tiếp với cô."
An Họa: "Tiện đây cho hỏi chút, quan trọng đến mức nào ?"
Chu Tiến Hoa : "Tháng Tư năm sẽ tổ chức hội diễn văn nghệ quân, tham gia thi đấu."
An Họa khéo về hội diễn văn nghệ quân . Nghe từ khi kiến quốc đến nay mới tổ chức tổng cộng bốn , nào cũng mấy nghìn , mấy trăm tiết mục tham gia. Những bài hát đoạt giải nhiều bài trở nên quen thuộc với nhà, ví dụ như " là một lính", "Học tập tấm gương Lôi Phong"...
Phải cạnh tranh với những tác phẩm xuất sắc , An Họa cũng hề sợ hãi.
Chu Tiến Hoa coi trọng cô chứng tỏ đ.á.n.h giá cao tác phẩm của cô, khác tin tưởng cô thì cô cũng chẳng cần đ.á.n.h hàng.
Trước đó An Họa một bài hát về cuộc sống quân ngũ của lính, giai điệu thiên về nhẹ nhàng. Sau khi nhu cầu của Chu Tiến Hoa, cô nhanh chóng lật đổ ý tưởng ban đầu.
Kết hợp với khí chính trị hiện tại, nếu đoạt giải thì chi bằng những bài ca tụng, ngợi ca khí thế hào hùng.
An Họa ý tưởng của với Chu Tiến Hoa, càng mắt càng sáng, cuối cùng vỗ tay cái đét: "Xem chuyến đúng , những việc trao đổi trực tiếp mới hiệu quả!"
Hai trao đổi quan điểm, chuyện trò rôm rả.
Trong văn phòng Tiêu Chính, Tiểu Chu thôi.
Tiêu Chính nhíu mày: "Cậu trở nên bà thím thế từ bao giờ đấy?"
Tiểu Chu hề hề: "Thủ trưởng, thực cũng chẳng gì , chỉ là Tiểu Chương ở phòng khách bảo em là hôm nay chị dâu đang tiếp khách, hình như là bạn bè. Em đoán liệu chị dâu ăn cơm với bạn , nên báo với thủ trưởng một tiếng ạ."
Tiêu Chính đang gì đó tài liệu, thuận miệng hỏi: "Bạn gì?"
Tiểu Chu bâng quơ: "Một đồng chí nam, cao ráo, trai, khí chất còn đĩnh đạc..."
Bút trong tay Tiêu Chính khựng , ngay đó khôi phục bình thường, nhàn nhạt "ừ" một tiếng.
Tiểu Chu: "?"
Hết á?
Cậu nhanh chóng quan sát Tiêu Chính, thấy thực sự phản ứng gì tiếp theo mới thở phào nhẹ nhõm.
Thực cũng chẳng mách lẻo chuyện , dù chị dâu cũng từng "tiền án", trong lòng thủ trưởng chắc chắn khúc mắc. Lỡ vì một gã đàn ông lạ hoắc mà về nhà cãi với chị dâu thì chẳng tự dưng sinh chuyện .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-60-me-ke-xuyen-sach-om-dui-chong-pho-su-truong/chuong-66-con-ong-rung-la-loi.html.]
nghĩ , nếu mà cũng , lỡ thủ trưởng mà báo cáo, trách mà báo thì ?
Cuối cùng, Tiểu Chu với tư cách quân nhân vẫn tuân thủ đạo đức nghề nghiệp " giấu giếm tình báo".
May mà Tiêu Chính rộng lượng, so đo gì.
Tiểu Chu thầm giơ ngón cái khen ngợi thủ trưởng nhà .
Chuẩn đàn ông đích thực!
Chưa đầy vài phút , " đàn ông đích thực" dậy : "Ngồi văn phòng đau lưng quá, ngoài tuần tra chút."
Giọng còn lơ lửng trong khí thì bóng mất hút.
Cạn lời một lúc lâu, Tiểu Chu mới đuổi theo: "Thủ trưởng, bên ngoài lạnh lắm, khoác cái áo ạ..."
Mọi khi Tiêu Chính tuần tra đều thích chạy xuống ban chăn nuôi phía chỉ đạo công tác nuôi heo, hôm nay thẳng đến phòng khách, Tiểu Chu còn lạ gì nữa?
Đôi chân dài của Tiêu Chính bước thoăn thoắt, Tiểu Chu chân ngắn chạy trối c.h.ế.t mới đuổi kịp. Cậu xem náo nhiệt, mà là theo sát để chú ý tình hình, lỡ thủ trưởng xúc động đ.ấ.m đồng chí nam thì còn nghĩ cách phi tang chứng cứ phạm tội chứ.
Đến bên ngoài phòng khách, Tiêu Chính bỗng nhiên chậm , chắp tay lưng thong thả bước , sờ sờ lên bệ cửa sổ cạnh cửa , đầu với Tiểu Chu: "Phòng khách bẩn thế , ai phụ trách quét dọn? Gọi tới đây."
Tiểu Chu phối hợp diễn xuất: "Là Tiểu Chương, em gọi ngay đây!" chân thì nhúc nhích.
Bên An Họa thấy Tiêu Chính, ngạc nhiên : "Sao đến đây?"
Tiêu Chính như mới thấy An Họa: "Anh đang tuần tra doanh trại. Sao em ở đây?"
An Họa chỉ bên cạnh: "Đây là Chu Tiến Hoa của đoàn ca múa Tổng cục Chính trị, đặc biệt từ thủ đô đến tìm em thảo luận về bài hát mới."
Tiêu Chính thả lỏng hơn nhiều, nhưng trái tim đang treo lơ lửng cũng hạ xuống .
Hắn nghi ngờ vợ gì với đàn ông khác, mà là nghi ngờ tất cả đàn ông đến gần vợ đều gì đó với cô. Giống như trong nhà một bông hoa vô cùng tươi , hễ con ong cái bướm nào bay gần, đều nghi ngờ xem loại ong rừng lả lơi .
Chẳng quan tâm rốt cuộc , cứ cảnh giác bao giờ sai!
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Tiêu Chính quan sát kỹ Chu Tiến Hoa.
Trông cũng , nhưng trai như Tiểu Chu c.h.é.m gió.
Hắn liếc Tiểu Chu.
Tiểu Chu chớp mắt, tự nhiên ??
Tiêu Chính đưa tay về phía Chu Tiến Hoa: " là chồng của đồng chí An Họa, Tiêu Chính. Chúng kết hôn 5 năm, một con trai."
"..." Đây là kiểu tự giới thiệu gì thế ? Chu Tiến Hoa liếc quân hàm vai Tiêu Chính, : "Chào thủ trưởng, tên là Chu Tiến Hoa, ca sĩ."
Tiêu Chính gật đầu dè dặt: "Các vị cứ chuyện tiếp , phiền nữa."
Nói xong, thực sự ngoài.
" ," Tiêu Chính Tiểu Chu, "Sao còn gọi Tiểu Chương đến quét dọn phòng khách?"
Tiểu Chu: "?" Diễn kịch diễn trọn bộ thế ?
Tiểu Chương còn tăng khối lượng công việc, đang định trốn việc hút điếu t.h.u.ố.c thì bỗng hắt một cái: "Sao dự cảm chẳng lành như sắp Phó sư trưởng Tiêu tóm thế nhỉ..."