Thập Niên 60: Mẹ Kế Xuyên Sách, Ôm Đùi Chồng Phó Sư Trưởng - Chương 447: "Ông nuôi không nổi đâu"

Cập nhật lúc: 2025-12-19 02:08:17
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bốn chữ in đậm "Quét đen trừ ác" báo đặc biệt bắt mắt.

 

Tập đoàn Triệu Tam nhân đông đảo, sản nghiệp danh nghĩa nhiều, hành động , huy động hơn một ngàn cảnh sát vũ trang, mới tóm gọn một mẻ.

 

An Họa càng xem mày càng nhíu chặt.

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

“... Cái tên Triệu Tam phạm nhiều tội thế ? Cờ bạc, mại dâm, ma túy thiếu cái nào.”

 

Tiêu Chính : “Từng còn ban ngày ban mặt cướp phụ nữ đường, pháp luật trong mắt chẳng khác gì giấy vệ sinh.”

 

An Họa gấp tờ báo : “Thảo nào kiêu ngạo thế, dùng biển xe thủ trưởng gặp chính chủ cũng chẳng sợ chút nào.”

 

“Gần mười năm nay, Triệu Tam ở địa phương ngang, dân gian gọi là thổ hoàng đế một chút cũng ngoa. Có câu là tiểu nhân đắc chí, dựa theo cái tâm thái khi sa lưới của , tin rằng cho dù Ông Trời đến mặt , cũng sẽ sợ.”

 

An Họa gật đầu: “Cũng . thế , phán t.ử hình, xã hội cũng coi như bớt một tai họa.”

 

Tiêu Chính thở dài nặng nề.

 

An Họa hỏi: “Sao thế?”

 

Tiêu Chính im lặng một lát, mới mở miệng : “Một trong những ô dù của , là Tề Chí Kiên.”

 

“Tề Chí Kiên là ai?” An Họa hỏi xong liền nhớ : “Cấp cũ của ông?”

 

“Chính là , năm đó đến tìm , hy vọng triệu hồi con trai từ tiền tuyến về, từ chối.”

 

An Họa gật đầu: “Không sai, vợ cũng tới tìm , còn dùng tranh Bát Đại Sơn Nhân hối lộ , cũng từ chối.” An Họa bản năng cảm thấy , hỏi: “Sau đó con trai thế nào?”

 

“Bị thương chiến trường, hai chân đều cắt bỏ, liệt giường. Không bao lâu , Tề Chí Kiên cũng chuyển ngành, leo lên vị trí đầu cục thành phố.”

 

“... Chẳng lẽ, Triệu Tam giả mạo thích của chúng lừa đảo bên ngoài, là do Tề Chí Kiên bày mưu đặt kế? Cậu ghi hận ông?”

 

Tiêu Chính dựa ghế sô pha, ngửa đầu, ánh mắt về nơi nào, chút tan rã.

 

Hồi lâu , mới : “Không sai, thời gian Triệu Tam sử dụng biển xe kéo dài đến một năm, lừa gạt nhiều chân tướng, thu lợi tuy nhiều, nhưng gây ảnh hưởng nhất định đến danh dự của .”

 

An Họa sốt ruột hỏi: “Hiện tại Triệu Tam định tội, chắc chân tướng rõ ràng chứ!”

 

Tiêu Chính an ủi vỗ vỗ mu bàn tay vợ: “, em sai, những ảnh hưởng đó xóa bỏ.”

 

An Họa thở phào: “May mà em tình cờ đụng chiếc xe , nếu thời gian lâu thêm chút nữa, Tư lệnh viên Tiêu ông e là cũng thành ô dù cho thế lực đen tối mất.”

 

...”

 

An Họa Tiêu Chính: “Trong lòng ông thoải mái ?”

 

Tiêu Chính thật lòng: “Tề Chí Kiên hồi ở trướng luôn biểu hiện , tính cách tuy trầm một chút, nhưng việc quyết đoán, trách nhiệm, giới hạn, lập ít chiến công.... Cậu ghi hận về mặt tình cảm thể tha thứ, nhưng cùng hội cùng thuyền với loại như Triệu Tam chứ? nghĩ thông!”

 

An Họa : “Thật dễ hiểu, đứa con trai duy nhất thành tàn phế, đây thể là cú sốc lớn nhất trong cuộc đời , bởi tính cách đổi gì lạ. Hơn nữa, con trai nửa đời sẽ khả năng tự gánh vác, thể xuất phát từ việc lo lắng cho tương lai của con, vơ vét thêm chút tiền...”

 

Tiêu Chính bỗng nhiên chút mê mang: “Bà xã, em xem, lúc nên giúp việc , đưa con trai về ? Như sẽ bi kịch về .”

 

“Đồng chí Tiêu Chính, ông thể nghĩ như ! Tình huống lúc đó khác với điều động bình thường, đó là chiến trường, tin rằng, cho dù là con trai ruột của ông ở cảnh đó, ông cũng sẽ để nó một kẻ đào ngũ.”

 

An Họa nhẹ nhàng nắm lấy tay Tiêu Chính.

 

“Ông thương xót Tề Chí Kiên là chuyện thương xót, nhưng ông thể d.a.o động đối với nguyên tắc và niềm tin kiên trì. Tề Chí Kiên đến bước đường hôm nay, là do tự sai đường, liên quan đến ông.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-60-me-ke-xuyen-sach-om-dui-chong-pho-su-truong/chuong-447-ong-nuoi-khong-noi-dau.html.]

 

Tiêu Chính lật bàn tay, nắm tay An Họa, chậm rãi : “Là rõ bản chất sự việc, bà xã, cảm ơn em chỉ điểm.”

 

“Không là chỉ điểm, chỉ cần ông chui ngõ cụt là .”

 

“Sẽ .” Tiêu Chính , thần sắc nhẹ nhõm hơn nhiều.

 

“Trên báo , thế Tề Chí Kiên...”

 

“Triệu Tam sa lưới, sẽ liên lụy đến nhiều , đây là một cuộc thanh trừng lớn, Tề Chí Kiên chạy thoát .”

 

Quả nhiên, qua mấy ngày, tin tức một loạt quan chức ngã ngựa xuất hiện báo.

 

Tiêu Chính , nhưng An Họa , cho đến thăm nhà Tề Chí Kiên.

 

Chung quy, đối với cấp kiêm chiến hữu từng , vẫn còn một chút tình nghĩa.

 

dần dần, cũng nhắc đến nữa.

 

Có điều một ngày nọ, đột nhiên nhớ , hỏi An Họa: “Bà xã, hôm đó ở vườn bách thú, em thấy biển xe của , hề hiểu lầm gì ?”

 

An Họa đang chơi xếp hình Tetris, phản ứng kịp: “Hiểu lầm cái gì?”

 

Tiêu Chính giật lấy máy chơi game.

 

Tức đến nỗi An Họa đ.ấ.m hai cái thật mạnh: “Làm gì thế? Em sắp phá kỷ lục !!!”

 

“Lát nữa giúp em phá. Em trả lời câu hỏi của , tại em hiểu lầm là nuôi bồ nhí bên ngoài?” Tiêu Chính hì hì: “Có vì phẩm chất , tinh thần trách nhiệm, em tin tưởng trăm phần trăm ?”

 

An Họa liếc xéo .

 

“Có nào?”

 

“Muốn thật?”

 

“Đương nhiên!”

 

An Họa ho nhẹ một tiếng, chậm rãi : “Tin tưởng là một phương diện, ngoài , em còn phân tích lý trí, cảm thấy khả năng nuôi bồ.”

 

Tiêu Chính hứng thú hỏi: “Em phân tích thế nào?”

 

An Họa đếm đầu ngón tay: “Thứ nhất mà, tự nhiên là vì em liếc mắt cái là biển xe là giả, nghiêm cẩn quản lý nghiêm, bên cạnh thể xuất hiện tự ý lái xe ngoài.”

 

Tiêu Chính vui vẻ: “Phân tích tồi. mà, cái giải thích câu hỏi của , nhỡ phụ nữ liên quan đến , là bảo lái xe ngoài thì ?”

 

An Họa Tiêu Chính, : “Người phụ nữ đều là hàng hiệu.”

 

Tiêu Chính: “?”

 

An Họa: “Ông nuôi nổi .”

 

Tiêu Chính: “...”

 

An Họa: “Còn nữa, ông thắt ống dẫn tinh .”

 

Tiêu Chính: “...”

 

 

Loading...