Thập Niên 60: Mẹ Kế Xuyên Sách, Ôm Đùi Chồng Phó Sư Trưởng - Chương 416: Tiếu Tử Hạ

Cập nhật lúc: 2025-12-19 02:05:45
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7Kq3X8wB6O

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

An Họa thu xếp xong xuôi đồ đạc chuẩn cho đứa bé, dẫn theo Quả Khế và Tiểu Ngư Nhi kinh thành.

 

Tiểu Ngư Nhi dọc đường đều phấn khích, hỏi han ngừng.

 

“Mẹ ơi, chúng thăm cháu gái nhỏ ?”

 

“Cháu gái nhỏ sinh thì bao giờ mới gọi con là chú?”

 

“Mẹ ơi, đến lúc đó con ôm cháu gái nhỏ một cái ?”

 

An Họa : “Còn chị dâu con sinh trai gái , mà con cứ một câu cháu gái, hai câu cháu gái thế.”

 

Tiểu Ngư Nhi : “Chắc chắn là cháu gái nhỏ, con mơ thấy mà.”

 

An Họa ngạc nhiên bé: “Thật giả đấy?”

 

Tiểu Ngư Nhi: “Đương nhiên là thật , , chẳng lẽ con lừa ?”

 

An Họa: “... Thôi , tin con là thật, nhưng mà giấc mơ của con linh nghiệm thì còn đợi sinh xong mới .”

 

Hạ Tòng Quân vẫn đến ngày dự sinh, An Họa ghé qua thăm cô một chút, sắp xếp ở bên căn tứ hợp viện của nhà .

 

Chưa qua mấy ngày, nhận tin Hạ Tòng Quân chuyển , bà vội vàng chạy đến bệnh viện.

 

“Mẹ...” Tiếu Nãi luôn luôn ung dung, giờ phút rõ ràng chút hoảng loạn và căng thẳng.

 

An Họa nắm lấy tay con trai, an ủi: “Không , ...”

 

Ngoài phòng sinh còn vợ chồng già Hạ Thuần và Hạ Minh Chương, cùng với hai phụ nữ lạ mặt, chắc là bảo mẫu.

 

Mọi cũng gì, yên lặng chờ tin tức từ phòng sinh.

 

Nghe thấy tiếng kêu đau đớn của Hạ Tòng Quân truyền từ phòng sinh, Tiếu Nãi nôn nóng bật dậy: “Tại đột nhiên kêu to như ? Có xảy chuyện gì ?”

 

An Họa vội : “Phủi phui cái mồm, đừng gở.”

 

Tiểu Ngư Nhi : “Anh yên tâm, chị dâu và em bé đều sẽ bình an vô sự.”

 

Tiếu Nãi em trai, gượng gạo kéo khóe miệng.

 

“Mẹ bảo em là cá chép may mắn đầu thai, em đại biểu cho sự may mắn, lời em chắc chắn sai .”

 

Bị Tiểu Ngư Nhi xen ngang một hồi, Tiếu Nãi quả nhiên thả lỏng hơn chút, vẻ mặt nghiêm trọng của những khác cũng lộ nét .

 

Không qua bao lâu, phòng sinh rốt cuộc cũng truyền tin tức.

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

Mẹ tròn con vuông.

 

Mọi đều nở nụ .

 

Hạ Tòng Quân đẩy , về hướng phòng bệnh, Tiếu Nãi vội vàng theo, nắm chặt lấy tay vợ: “Bà xã, vất vả cho em ...”

 

Hạ Tòng Quân nở một nụ yếu ớt.

 

Hạ Tòng Quân sinh một cô con gái, nặng hai cân bảy (5 cân 5 lượng TQ), cô nhóc trông bụ bẫm, đỏ hỏn, ngoan ngoãn trong tã lót, thỉnh thoảng ngáp một cái, chép chép cái miệng, đáng yêu vô cùng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-60-me-ke-xuyen-sach-om-dui-chong-pho-su-truong/chuong-416-tieu-tu-ha.html.]

“Xem xem , con bảo là sẽ sinh cháu gái nhỏ mà.”

 

Hạ Thuần Tiểu Ngư Nhi , cảm thấy hứng thú hỏi: “Tiểu Ngư Nhi, cháu giỏi thế, chị dâu cháu sẽ sinh con gái ?”

 

Tiểu Ngư Nhi đắc ý ngẩng đầu: “ ạ, cháu thừa! Mẹ cháu còn tin , giờ thì tin nào.”

 

An Họa xoa xoa đầu bé: “Được , phục con .”

 

Tiểu Ngư Nhi nhảy cẫng lên xem cháu gái: “Mẹ, thể cho con ôm một cái ?”

 

An Họa lắc đầu: “Cái thì , con còn nhỏ quá, đợi con lớn thêm chút nữa, tay chân cứng cáp hơn chút nữa thì mới ôm.”

 

Tiểu Ngư Nhi lời, cũng quấy , mà trịnh trọng gật đầu : “Vậy khi về con ăn cơm thật ngoan, lớn nhanh một chút để còn ôm cháu gái.”

 

Mọi đều dáng vẻ của bé chọc .

 

An Họa hỏi Tiếu Nãi: “ , tên của cháu gái nghĩ xong ?”

 

Tiếu Nãi cùng Hạ Tòng Quân đang giường , : “Trước đó bọn con nghĩ một cái tên, gọi là Tiếu T.ử Hạ, đem họ của con và cô đều ghép , cũng vẻ khá trung tính, trai gái đều dùng .”

 

Hạ Minh Chương trầm giọng : “Cái tên tầm thường quá, cảm giác xứng với chắt gái của .”

 

Tiếu Nãi : “Vậy, ông nội đặt cho một cái nhé?”

 

Hạ Minh Chương quả thực nghiêm túc suy nghĩ.

 

Vương Tú Khanh lườm ông một cái: “ thấy tên khá , lên thuận miệng, lấy mỗi cha một chữ, vẻ tình cảm, ấm áp.”

 

Hạ Thuần cũng : “ đấy, con cũng thấy tồi.”

 

Hạ Minh Chương thấy thế, xua tay : “Thôi thôi thôi, các chính là cho đặt tên, đặt nữa là chứ gì.”

 

“Ông cụ sinh, chúng con ý đó...” Hạ Thuần dỗ dành một hồi mới Hạ Minh Chương nguôi giận.

 

Tiếu Nãi hỏi An Họa: “Mẹ, ba con tới?”

 

An Họa : “Ông ngày nào cũng bận tối mắt tối mũi, cũng tới lắm, nhưng dứt thời gian.”

 

Hạ Minh Chương : “Vị tư lệnh quân khu các là phái thủ cựu phản đối cải cách, gánh nặng vai Tiếu Chính chắc là nặng nề.”

 

An Họa : “Mấy cái khác con hiểu, dù con chỉ thấy ông bận, một ngày ngủ bốn năm tiếng đồng hồ tính là nhiều .”

 

Hạ Minh Chương gật gật đầu: “Tình thế càng phức tạp, nhiệm vụ càng gian khổ, mới càng cần loại ý chí kiên định như nó thực thi. Việc đối với bản nó, cũng là một loại thử thách mà.”

 

An Họa : “Ngài đúng, con , nhất định sẽ đem lời nguyên văn cho ông , để cổ vũ ông .”

 

Hạ Minh Chương gật đầu.

 

Vương Tú Khanh đúng lúc tách đề tài , đưa đứa bé trong tay cho An Họa: “Nào, bà ôm cháu một cái .”

 

An Họa đón lấy đứa cháu gái mềm mại từ tay Vương Tú Khanh, bế thật vững vàng, rảnh một tay, nhẹ nhàng chạm cái mũi nhỏ đỏ hồng của bé.

 

Tức khắc, tâm trạng bà trở nên phức tạp.

 

Ôi chao, bà mới hơn bốn mươi tuổi, thế mà bà nội .

 

 

Loading...