Thập Niên 60: Mẹ Kế Xuyên Sách, Ôm Đùi Chồng Phó Sư Trưởng - Chương 402: Bao nhiêu năm qua, hắn một mình oanh oanh liệt liệt??

Cập nhật lúc: 2025-12-19 02:05:35
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Tạ Nho Mặc yêu Điềm Điềm, ."

 

An Trạch tiều tụy, quầng thâm mắt đậm, nghỉ ngơi .

 

An Họa pha cho một tách .

 

"Con bé bảo phản đối Tạ Nho Mặc là vì chê nghèo yêu giàu, thực sự đau lòng. Họa Họa, em hiểu cho ?"

 

"Em hiểu, em hiểu mà." An Họa đương nhiên hiểu An Trạch, An Trạch thế nào cũng , chứ bảo chê nghèo yêu giàu thì cơ sở.

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

"Tạ Nho Mặc chồng , Điềm Điềm bây giờ thích đến mức thì lấy, đợi đến một ngày nào đó trong tương lai, sự yêu thích phai nhạt , thấy con thật của Tạ Nho Mặc, Điềm Điềm sẽ hối hận..." Giữa hai lông mày An Trạch thoáng hiện vẻ đau khổ, dường như nhớ bản hồi trẻ.

 

"Anh , là thế , cứ để mặc Điềm Điềm và Tạ Nho Mặc, nhưng cũng đừng đồng ý cho chúng nó kết hôn, xem thời gian đ.á.n.h bại chúng nó . Tình yêu nam nữ cuồng nhiệt cũng chỉ hai ba năm đó thôi."

 

An Trạch lắc đầu: "Không , sợ... Anh sợ Điềm Điềm chịu tổn thương."

 

Nhỡ Tạ Nho Mặc dụ dỗ Điềm Điềm chuyện gì thể vãn hồi, chịu thiệt thòi chỉ thể là con gái .

 

An Họa phản ứng : "Cũng , là em suy nghĩ chu ."

 

An Trạch: "Anh nghĩ cách chia rẽ chúng nó càng sớm càng ."

 

An Điềm Điềm chịu, cách nào chia rẽ đây?

 

Tiêu Chính ho khan một tiếng, chen : "Trâu uống nước thể đè đầu bắt uống, nhưng nếu trâu uống nước mà cho nó uống, thì cách đơn giản."

 

An Trạch mong đợi Tiêu Chính: "Em rể, chú cách gì ?"

 

"Không cho trâu uống nước thì bê nước chỗ khác chứ !" Tiêu Chính nhẹ tênh, "Đặt mặt cái họ Tạ một thứ gì đó hấp dẫn, bắt lựa chọn, chắc chắn sẽ co giò chạy ngay."

 

An Trạch suy nghĩ một lúc vỗ đùi: "Được, cứ thế !"

 

An Trạch sang An Họa: "Em gái, Tạ Nho Mặc nhất là ca sĩ, nổi tiếng, thể nhờ em giúp một việc ?"

 

An Họa hiểu ý An Trạch, do dự nhiều liền đồng ý: "Công ty thể cho một cơ hội ký hợp đồng, cho một tài nguyên, nhưng nổi tiếng còn xem bản ."

 

"Thế là đủ !" An Trạch thở dài thườn thượt, "Để lựa chọn giữa tiền đồ và Điềm Điềm, sẽ chọn cái nào đây..."

 

An Họa: "Nhỡ Tạ Nho Mặc chọn Điềm Điềm thì ? Điềm Điềm sẽ càng cho rằng Tạ Nho Mặc yêu con bé, chẳng chữa lợn lành thành lợn què ?"

 

Khuôn mặt nho nhã của An Trạch hiện lên một tia tàn nhẫn: "Lợi dụ thành thì dùng vũ lực cưỡng ép, dù tuyệt đối thể để Điềm Điềm ở bên ."

 

An Trạch hạ quyết tâm.

 

Anh từng kiên định trong việc gì như .

 

Vì hạnh phúc cả đời của con gái, buộc một ông bố độc tài.

 

Chẳng bao lâu tin Tạ Nho Mặc đồng ý từ bỏ An Điềm Điềm để ký hợp đồng. Anh chủ động chia tay với An Điềm Điềm.

 

An Điềm Điềm vì chuyện ăn uống suốt hai ngày, nhốt trong phòng, đến ngày thứ ba mới ngoài, cả tiều tụy như ma.

 

Sau đó, tuy An Điềm Điềm trở bình thường nhưng còn vui vẻ như , trở nên hướng nội hơn nhiều.

 

An Họa khỏi thảo luận với Tiêu Chính.

 

"Anh bảo xem, trai em thế rốt cuộc đúng ? Chúng đều Tạ Nho Mặc , nhưng khổ nỗi Điềm Điềm thích mà, ở bên con bé thấy vui vẻ hạnh phúc. Giống như khác ăn hoàng liên thấy đắng, nhưng thực tế bản thấy ngọt..."

 

"Em cứ nghĩ thế , nếu Viên Viên gặp chuyện tương tự, em giống trai em ?"

 

An Họa sững sờ một chút, đó gật đầu: "Có."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-60-me-ke-xuyen-sach-om-dui-chong-pho-su-truong/chuong-402-bao-nhieu-nam-qua-han-mot-minh-oanh-oanh-liet-liet.html.]

"Vậy thì cách của trai em là đúng."

 

An Họa bừng tỉnh đại ngộ, cũng thôi, con ruột nên thấy đau xót bằng, còn tâm trạng ở góc độ An Điềm Điềm mà suy nghĩ, chuyện đau lưng.

 

Nếu con gái cô gã đàn ông như thế lừa gạt, cô sẽ tìm cách chia rẽ hai bằng .

 

"Chỉ mong khi Điềm Điềm bố nó thao túng lưng sẽ hận bố nó."

 

"Dù hận cũng chỉ là nhất thời thôi, bố con ruột thịt, chuyện hận thù qua đêm."

 

"Cũng ."

 

"Chúng đừng chuyện nữa, hỏi em một câu." Tiêu Chính đột nhiên xoay đè lên, treo lơ lửng phía An Họa.

 

"Câu gì?"

 

"Hôm trai em đến, em một câu, còn nhớ ?"

 

An Họa nhớ một chút, lắc đầu: "Hôm đó em nhiều lắm, câu nào?"

 

Tiêu Chính cứ lặng lẽ An Họa như thế.

 

An Họa đến nổi da gà: "Làm gì thế? Đột nhiên dọa c.h.ế.t ."

 

"Em ." Tiêu Chính chậm rãi mở miệng, "Tình yêu nam nữ cuồng nhiệt oanh liệt cũng chỉ hai ba năm đó thôi."

 

Hai ngày nay Tiêu Chính cứ suy nghĩ mãi về câu , càng nghĩ càng thấy .

 

Cô kết luận thế nào quan trọng, quan trọng là kết luận chính xác ? Chẳng lẽ cô chỉ từng yêu hai ba năm thôi ? Bao nhiêu năm qua, một oanh oanh liệt liệt ??

 

Tiêu Chính chằm chằm vợ , ánh mắt chút nhượng bộ, cô cho một lời giải thích.

 

"Tại chỉ hai ba năm? Những năm qua giữa và em tính là gì?"

 

Lúc An Họa mới hiểu đang giận dỗi cái gì, gượng một tiếng, thầm nghĩ, giữa họ oanh oanh liệt liệt còn hai ba năm , ngay từ đầu là cảm giác vợ chồng già .

 

, thể thật lòng .

 

Thôi thì dỗ dành chút .

 

"Em đang bọn họ thôi!" An Họa vẻ mặt thành khẩn, "Tình yêu thế gian loại oanh oanh liệt liệt, loại mưa dầm thấm lâu, nhưng hai chúng đều thuộc loại nào cả. Chúng là dòng Hoàng Hà cuồn cuộn chảy mãi về Đông, bao giờ ngừng nghỉ!"

 

Tiêu Chính nghiêm túc phản bác: "Không Hoàng Hà, Hoàng Hà còn mùa cạn nước, thì , chẳng lẽ em ?"

 

An Họa thở dài: "Thế bảo là gì? Em chẳng nghĩ từ nào hình dung nữa."

 

"Em xem em kìa, mất kiên nhẫn với ! Em thấy dạo em càng ngày càng mất kiên nhẫn với ?"

 

"...."

 

"Ánh mắt gì thế ? Anh đúng ?"

 

" đúng đúng."

 

"Anh nghĩ một cách hình dung , thấy hai chúng nên là biển rộng mênh m.ô.n.g bát ngát, nước nôi dồi dào, thỉnh thoảng còn nổi lên cơn sóng lớn, em thấy ?"

 

" đúng đúng..."

 

"Qua loa! Phải cho em nếm thử chút bão táp, sóng xô sóng ."

 

Chỉ tiếc, đồng chí Thiết Trụ dù cũng tuổi, gây sóng to gió lớn gì. mà, những con sóng nhỏ dịu dàng cũng đủ mê mẩn.

 

 

Loading...