Thập Niên 60 Mẹ Kế Có Nông Trường - Chương 98: Chính nghĩa rồi sẽ đến
Cập nhật lúc: 2025-11-16 00:44:18
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/60JnnZZw9t
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sở Y Nhất cảm thấy, vùng lên chủ, thể nào cũng nào đó bắt nạt mà sức chống cự. Thế là, cô dùng hết mười tám ban võ nghệ, "mát-xa" cho Cố Hướng Đông. Cuối cùng, chọc cho Cố Hướng Đông thú tính bộc phát, trực tiếp ném cô lên giường: “Ông đây ‘’ c.h.ế.t em!”
Kết quả, Sở Y Nhất t.h.ả.m bại. Vốn định đ.á.n.h một trận lật kèo thật , ai ngờ gã đàn ông ch.ó căn bản . Xem vẫn nên dễ dàng thử sức. Sở Y Nhất bi t.h.ả.m thầm nghĩ.
Hôm , dáng của Sở Y Nhất kỳ quặc. Sau khi gặp Đổng Như Vân, dắt theo Tiểu Bảo một đoạn đường, cô thấy thật sự thoải mái. Trong lòng thầm mắng Cố Hướng Đông một trận tơi bời.
“Xin chào, cho hỏi Nhị Ni nhà ?” Đổng Như Vân gõ cửa. Mở cửa là một bà thím chừng bốn, năm mươi tuổi. Cô vội vàng hỏi.
“Các cô là ai?” Bà thím vẻ mặt mất kiên nhẫn.
“Chúng cháu là bạn của cô , mới từ nơi khác về, nên đến thăm ạ.” Sở Y Nhất nhanh miệng đáp.
“Nó tâm trạng , gặp ai . Các cô về !” Nói bà chuẩn đóng cửa.
Sở Y Nhất định thêm gì đó, trong phòng đột nhiên xông : “Mẹ! Mẹ mau xem ! Chị con nổi điên !”
Người phụ nữ cũng rảnh để ý đến họ nữa, vội vàng chạy phòng. Sở Y Nhất và Đổng Như Vân , cũng theo .
“Mày bỏ cái kéo xuống cho tao! Mày gì đấy? Ngày nào cũng đòi sống đòi c.h.ế.t! Mày mà thật sự c.h.ế.t thì ngoài mà c.h.ế.t! Đừng c.h.ế.t trong nhà, xui xẻo!”
Sở Y Nhất cửa thấy một cô gái tóc tai rối bời, cầm kéo dí cổ . Ánh mắt cô u ám, thấy một chút ánh sáng, , càng lúc càng còn chút sinh khí nào.
“Ai bảo mày ngu ngốc, lừa . Mệnh mày đáng chịu kiếp ...”
“Vậy con đáng đối xử như ? Mọi tưởng rằng chuyện với con là bảo vệ con ? Còn ánh mắt của thì ? Mọi tưởng như là tổn thương con ?” Nhị Ni dùng hết sức lực gào lên chất vấn.
“Vậy mày bọn tao thế nào? Cả nhà vây quanh một mày ? Bọn tao còn sống nữa ?”
“Cho nên bây giờ con là đồ thừa thãi, đúng ? Lời đồn đãi bên ngoài tàn nhẫn, nhiều đến , cũng bằng sự lạnh lùng trong lời của .”
“Nhị Ni, là tớ đây.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Nhị Ni đầu, thấy Đổng Như Vân và Sở Y Nhất đang ở phía đối diện.
“Đổng Như Vân?”
“ , là tớ đây. Những ngày tháng thể chịu nổi như nhốt trong tù chúng còn vượt qua , bâyE giờ chúng tự do , ?”
“ là thoát . bọn họ dùng cái nhà tù ngôn ngữ vây hãm tớ, tớ , chỉ thể vĩnh viễn nhốt. Tớ mệt , giãy giụa nữa. Cứ như .”
“Cô mới chỉ sống hai mươi mấy năm thôi ?” Sở Y Nhất thấy bộ dạng sa sút tinh thần của cô, thấy khó chịu. Cô đau khổ, mà bên cạnh cũng chẳng dễ chịu gì.
“Có ý gì?” Nhị Ni chuyển ánh mắt sang Sở Y Nhất. Đổng Như Vân cũng cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-98-chinh-nghia-roi-se-den.html.]
“Ý là, đời ai cũng sẽ gặp những trắc trở, sớm muộn mà thôi. Cô chỉ sống hai mươi mấy năm . Cô còn mấy chục năm tương lai phía . Chẳng qua là cô nhận sự hiểm ác của lòng sớm hơn một chút. Những hôm nay đồn thổi về cô, ai dám chắc bản họ là đối tượng khác bàn tán? Đều là đầu , dựa mà cô loại bỏ sớm như ?”
Ánh mắt Nhị Ni chút mờ mịt, ngay cả Đổng Như Vân dường như cũng chìm hồi ức của chính .
“Ngã ở thì bẹp ở đó ? Khi cô thật sự bước , sống đúng với con , nội tâm mạnh mẽ lên, thì gì thể tổn thương cô nữa. Chuyện cô đang trải qua bây giờ, chỉ là một gợn sóng nhỏ trong dòng sông dài của cuộc đời cô. Cô thể cứ dừng ở đây mãi, cô luôn tiến về phía . Và gợn sóng phía cô, cuối cùng cũng sẽ tan biến trong dòng sông dài .”
Một lúc lâu , Sở Y Nhất Nhị Ni thể bao nhiêu. Giờ khắc , cô cũng cảm thấy chút bất lực. Miệng thì kéo họ một phen, giúp đỡ họ, nhưng thực tế, những gì cô thể là quá ít.
“Nhị Ni, tớ và bạn trai chia tay . Anh thể chấp nhận một tớ như . Tình yêu ba năm của bọn tớ cũng kết thúc như thế đấy. Hôm qua, tớ mới , khi chia tay tớ, lập tức kết hôn. Cho nên xem, tớ còn t.h.ả.m hơn . tớ cảm thấy, tớ thể cứ thế gục ngã. Rõ ràng sai tớ, tớ sẽ lấy sai lầm của khác để trừng phạt , đúng ?”
“Anh ... thế mà cần ? là đồ khốn nạn!” Trong mắt Nhị Ni lóe lên tia sáng phẫn nộ.
Không tệ, tệ. Ít cũng hơn bộ dạng một mảng tĩnh mịch .
“ . Thề non hẹn biển, lời ngon tiếng ngọt nhiều đến thì ích gì? mà, xem tớ , bây giờ vẫn sống . Tớ tìm việc , tự nuôi sống bản , cảm thấy cũng khá .”
“Thật ?”
“Ừm.”
Sở Y Nhất hiệu cho bà thím bên cạnh. Bà vội bước lên, giật lấy cây kéo trong tay Nhị Ni. Nhị Ni hề phản kháng, mặc cho lấy đồ vật trong tay.
Thấy cảm xúc của Nhị Ni định , còn chủ động trò chuyện với Đổng Như Vân về tình hình của hai còn .
Hai nữ đồng chí đều kết hôn, lừa sớm hơn họ. Một trong đó khi về bao lâu thì phát hiện mang thai. Người phụ nữ chấp nhận , tự sát.
Người còn , sợ con đời chỉ trích, nó như , liền bỏ nhà . Đi ai , cũng rõ sống c.h.ế.t .
Mọi đều chút xót xa. Thế giới , đối với những phụ nữ thật quá công bằng!
Tuy cứu Nhị Ni, nhưng tâm trạng của Sở Y Nhất và Đổng Như Vân vẫn vô cùng nặng nề. Dù , hai , một mất, một rõ tung tích.
“Sống sót tuy mệt mỏi, nhưng ít vẫn còn hy vọng. Tại cứ chọn con đường nhẹ nhàng nhất, mà cũng là con đường hy vọng nhất chứ.” Đổng Như Vân nhớ những ngày nhốt. Hai chị lớn chăm sóc họ nhiều. Rất nhiều , họ tình nguyện tự chịu tội, cũng giúp các cô. Cũng chính họ dùng bài t.h.u.ố.c dân gian, cho cô và Nhị Ni dị ứng, mắt miệng sưng vù, mới thoát khỏi nanh vuốt của đám . bản họ ... một t.h.ả.m hơn một !
“Cũng ai cũng thể tự hòa giải với chính . Họ thể thuyết phục bản , nên chỉ thể dùng cách đó để tự giải thoát.”
“Y Nhất, cô xem, những kẻ bắt chúng sẽ kết cục gì? Có tử hình ?”
“ . đều tin, thiện ác hữu báo. Không báo, mà là thời điểm tới. Chính nghĩa sẽ đến! Như Vân , điều cô cần là sống cho thật , để thấy kết cục của bọn họ.”
“Cô yên tâm . luyến tiếc cái mạng lắm, còn cả một tương lai đang chờ hưởng thụ mà.”
Nhìn dáng vẻ kiên định của Đổng Như Vân, Sở Y Nhất cũng yên lòng.