Thập Niên 60 Mẹ Kế Có Nông Trường - Chương 96: Làm không biết mệt
Cập nhật lúc: 2025-11-16 00:44:15
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7fS1mJJjF4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hổ Tử ở bên ngoài chơi oai, sướng rơn cả . Trời tối mịt mới thòm thèm về nhà. Vừa cửa thấy cha chình ình ở đó, mắt chằm chằm về phía .
“Cha, con về .” Dù thấp thỏm, vẫn cất tiếng chào.
“Đi về?”
“Con chơi ngoài sân với các bạn.” Cha hôm nay gì đó đúng! Cậu ngẩng đầu , phát hiện mặt rõ ràng vết thương. Hổ Tử cau mày. Cậu ghét nhất bộ dạng của cha, hễ chuyện gì là đ.á.n.h .
“Mày oai lắm nhỉ! Phá bắp cải của , mà ai dám gì mày, ?” Cao Đại Sơn đập bàn đ.á.n.h rầm một cái, Hổ Tử giật nảy .
Đứa ch.ó nào mách lẻo?
“Bắp cải để yên ở đó, tại mày phá? Đó là lãng phí lương thực! Mặt mũi của tao đều mày cho mất sạch!” Cao Đại Sơn dậy, vớ lấy thứ gì tiện tay, bắt đầu cho Hổ Tử một “tuổi thơ khó quên”.
“Bố nó ơi! Nó vẫn còn là trẻ con! Ông đừng đánh! Nó chịu nổi cú đ.á.n.h của ông!” Hứa Hương Thảo thấy Cao Đại Sơn tay thật, vội vàng chạy can ngăn.
“Bà cút ngay cho ! Nhìn xem bà dạy con thành cái thứ gì! Còn ăn trộm đồ! Tao là cảnh sát, mà con trai thành thằng ăn trộm! Đây là trò !” Cao Đại Sơn càng càng bực. Ánh mắt như của Sở Y Nhất lúc sáng khiến ông cảm thấy chính là một trò , một kẻ thất bại.
Còn ở mặt huênh hoang, bắt thủ phạm nhất định sẽ xử lý nghiêm, nhốt mấy ngày cho ăn, để cho nó quý trọng lương thực. Giờ thì , thủ phạm chính là con trai !
“Đồ phá của! Tao nuôi mày lớn từng , mày báo đáp tao như thế đấy ? Tốt học, học mấy thứ !” Hứa Hương Thảo ôm ghì lấy Hổ Tử, dùng che chắn, hứng chịu từng cú đ.á.n.h của Cao Đại Sơn. Hổ Tử thôi cũng thấy đau, nhưng rên một tiếng, phát bất kỳ âm thanh nào.
Giờ khắc , lòng vô cùng khó chịu. Trước , luôn cảm thấy mất mặt. Hơn nữa, là con trai duy nhất trong nhà, Hứa Hương Thảo đặc biệt cưng chiều, mặc kệ gì, cũng bao giờ mắng. Vì , nhiều lúc cảm thấy, đối với là chuyện đương nhiên. bây giờ, nấp tấm gầy yếu của , từng tiếng roi quất chát chúa, mắt nóng lên, nước mắt kìm mà tuôn rơi.
“Ông đừng đ.á.n.h nữa! Ông lấy tư cách gì mà đ.á.n.h ? Ông sinh , nhưng ông dạy dỗ tử tế ? Ông là ích kỷ nhất! Chuyện trong nhà ông chẳng bao giờ quan tâm, chỉ cần ông ăn no uống đủ là ! Ông mở to mắt mà xem, , chị , em gầy thành bộ dạng gì ! Lớn từng , bao giờ ăn một bữa cơm no! Còn ông, ăn cơm bên ngoài xong về nhà, bao giờ hỏi chúng ăn gì ? thành thế , cũng là do một tay ông tạo nên!”
“Hổ Tử! Đừng bậy! Đó là cha con!” Hứa Hương Thảo chút hoảng sợ, vội kéo lưng .
“Chính mày học , bây giờ trách tao ? Tao nuôi mày? Vậy mày mà lớn từng ? Đừng ngụy biện với tao! Lát nữa sang nhà xin , mua bắp cải trả cho !” Cao Đại Sơn cũng nhảm thêm, đây là trưng cầu ý kiến, mà là trực tiếp quyết định.
“Vợ ơi, nước ấm ?” Cố Hướng Đông bưng chậu nước , chuẩn rửa mặt đ.á.n.h răng cho Tiểu Bảo và vợ.
“Tiểu Bảo, mau đây, rửa mặt cho con nào!” Sở Y Nhất dùng tay thử nước, đúng độ ấm.
Tiểu Bảo lon ton chạy tới, nghển cái đầu nhỏ , ngoan ngoãn chờ lau mặt.
“Em dâu .” Hứa Hương Thảo thật cũng tới, nhưng chịu nổi ánh mắt như ăn tươi nuốt sống của Cao Đại Sơn, đành dắt Hổ Tử qua.
Sở Y Nhất liếc Cố Hướng Đông một cái, ném khăn mặt cho , còn thì mở cửa.
“Cái đó... Hổ Tử nhà hỏng bắp cải nhà cô. Lão Cao dạy dỗ nó nghiêm khắc . Thật ngại quá. Hôm nào mua trả cho nhà cô nhé?” Nhìn vẻ mặt bình thản chút gợn sóng của Sở Y Nhất, trong lòng chị chút khó chịu. Vừa và Hổ Tử đ.á.n.h thê t.h.ả.m như , chị tin Sở Y Nhất thấy, thế mà cũng qua can ngăn. là gan thật.
“Ồ, khi nào thì mua trả ạ?”
Hứa Hương Thảo cứng họng. Chị vốn tưởng chỉ cần cho qua chuyện, cô sẽ đòi nữa, cũng nhân tiện quỵt luôn.
Không ngờ Sở Y Nhất hỏi thẳng khi nào thể trả. là keo kiệt!
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-96-lam-khong-biet-met.html.]
“Lúc nào thì mang qua cho cô thôi.” Chị hậm hực .
“Vậy cũng . Giờ hai bắt đầu xin .”
“Hả? Vừa nãy xin ?” Hứa Hương Thảo ngớ .
“Vừa nãy là chị xin , nhưng chị phá bắp cải nhà ?” Nói xong, cô Hổ Tử đang trốn lưng Hứa Hương Thảo, vẻ mặt tình nguyện.
“Xin !”
“Được . Hai mau chóng trả bắp cải phá của nhà . À, hy vọng còn xảy chuyện trả thù nhà , là trộm đồ nhà nữa . Nếu , sẽ may mắn như .”
Sau đó, Sở Y Nhất phòng, khóa cửa , nhốt cả hai con ở bên ngoài.
Thật cô cũng chỉ xem bộ dạng họ tự vả mặt thôi, chứ cũng thật sự mong chờ Cao Đại Sơn thể bắt Hổ Tử , dạy dỗ tử tế. Hy vọng thằng nhóc hư hỏng thể thật lòng sửa đổi.
“Vợ ơi, tâm trạng tệ nhỉ?” Cố Hướng Đông vợ mặt mày tươi , còn ngân nga hát, nhịn trêu một câu.
“Cũng tạm.”
“Lại đây rửa chân.”
“À, , tới đây.”
Sở Y Nhất bàn tay to của Cố Hướng Đông đang rửa chân cho . Lòng bàn tay vết chai cứng, cọ chân cô thấy nhồn nhột.
“Cố Hướng Đông, em tự rửa . Anh mau lên .”
Cố Hướng Đông cũng miễn cưỡng, xuống, đặt bàn chân to của chậu, lập tức cảm thấy... cái chậu quá nhỏ.
“Anh thấy cả chứ?”
“Ừm.”
“Nếu là lớn, em dễ dàng bỏ qua cho họ như . Ai bảo đó là một đứa trẻ. Hy vọng nó thể đổi.”
Đừng cô vợ nhỏ trông như con nhím xù lông, nhưng nhiều lúc lòng cô vẫn mềm, đặc biệt là với trẻ con. Cố Tiểu Xuyên đây cũng , chỉ cần bọn trẻ dũng khí thừa nhận sai lầm, cô vẫn sẵn lòng cho cơ hội.
“Vợ thật.”
“Chứ nữa! Anh , kiếp chắc chắn nhiều việc , nếu kiếp cưới vợ như em.”
“Phải, , .” Cố Hướng Đông lau khô chân cho Sở Y Nhất, bế cô lên giường, cũng xuống theo.
“Vợ ơi, đến giờ ‘ việc’ , mong vợ hãy phối hợp công tác của .”
Sở Y Nhất chỉ thể thầm cảm thán trong lòng: Đàn ông đúng là bao giờ mệt với cái chuyện đó mà!