Thập Niên 60 Mẹ Kế Có Nông Trường - Chương 93: Không có giáo dưỡng
Cập nhật lúc: 2025-11-16 00:44:12
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qUEptqLCF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Hướng Đông thấy tiếng cũng tới. Hai vợ chồng Hổ Tử ở hành lang, trong lòng đều hiểu rõ. Bữa sáng mất tích đó, e cũng là do "lấy" . Hổ Tử hai lớn bắt quả tang tại trận, sợ quá, "Oa" một tiếng, ré lên.
Hứa Hương Thảo như một cơn gió lốc xông . Tóc tai chị bết , dính chặt da đầu, quần áo bóng nhẫy dầu mỡ. Nhìn đứa bé trong lòng chị , cũng lôi thôi lếch thếch. Sở Y Nhất thật sự thấy ghê.
“Hai gì thế? Hai lớn mà bắt nạt thằng Hổ Tử nhà , một đứa con nít ?” Chị thèm hỏi đầu đuôi trắng đen, xông lên là chỉ trích vợ chồng Cố Hướng Đông một tràng.
“Hứa Hương Thảo, chị thể tìm hiểu rõ tình hình hãy chuyện ?” Cô thật sự phát phiền với cái thái độ lúc nào cũng là của khác .
“Có gì mà tìm hiểu? Rõ rành rành đây còn gì! Hai lớn bắt nạt trẻ con. Xem Hổ Tử nhà đến kìa, chẳng lẽ là của nó ?”
“Nếu chị lý như , thì thấy cũng cần giữ thể diện gì cho Cục phó Cao nhà chị nữa. Cố Hướng Đông, gọi mời Cục phó Cao về đây. Hôm nay hai nhà chúng cho rõ ràng.” Tự chị cần mặt mũi, thì khác hà tất nể nang.
“Chuyện con nít, tìm Lão Cao gì?” Hứa Hương Thảo rõ ràng bắt đầu hoảng. Với cái tính của Lão Cao nhà chị , chuyện , chị ăn đòn mới lạ.
“Chuyện con nít ? hỏi, Hổ Tử nhà chị việc gì vác bắp cải nhà về nhà chị là ý gì?”
“Cô ý gì? Ý cô là Hổ Tử nhà trộm bắp cải nhà cô?”
Hà Thúy Lan thấy tiếng hai cãi vã, từ lầu lên, câu .
“Sao thế?”
“Chị dâu, chị mới đưa bắp cải qua cho nhà em . Thế mà vác về nhà , còn c.ắ.n ngược một cái, bọn em dọa con nhà chị , bắt nạt con nhà chị . Chị phân xử giúp em xem, ai ngang ngược vô lý như ! Nhà chị nếu thiếu bắp cải, chị một tiếng, mở miệng , hàng xóm láng giềng, bọn em lẽ giúp đỡ? Cần gì sai con nít trộm? Em cũng giấu gì chị, nhà em mất đồ là đầu .”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Sở Y Nhất tức giận một tràng dài. Hà Thúy Lan cũng sững sờ. Còn thể chuyện như ? là mất mặt thật.
“Cái gì mà trộm! Cô chuyện đừng khó như ! Trẻ con hiểu chuyện. Cô để ở bên ngoài, nó tưởng là của chung, ai cũng bê . Lòng cô mà ác độc thế, vũ nhục một đứa trẻ con như .” Hứa Hương Thảo đời nào chịu thừa nhận con trộm đồ. Ai bảo cô để ở ngoài cửa.
“A, chị nhỉ. Lòng ác độc? để đồ ở cửa nhà , các thể tùy tiện lấy? Thế đồ bán ở ngoài chợ, cũng bày ở đó, chị mà lấy? Chị oan cho con chị ? Không hỏi mà lấy là trộm. Là trộm! Là do lớn nhà các dạy con!”
“Cố Hướng Đông, tội trộm cắp thì xử lý thế nào?” Sở Y Nhất bực bội hỏi Cố Hướng Đông. là loại kỳ quái.
“Em dâu, em bớt giận . Thằng Hổ Tử nó còn nhỏ, dạy bảo là . Với , chuyện mà đồn ngoài, cũng ho gì cho thanh danh khu tập thể nhà , ?” Thấy tình hình căng thẳng, Hà Thúy Lan thể lên tiếng. Chuyện ầm lên, ai cũng lợi.
“Chị dâu, chị xem thái độ của chị giống giải quyết vấn đề ? sống trong một môi trường trộm cắp, đồ đạc của lúc nào cũng khác nhòm ngó. Thế thì còn sống thế nào nữa? Hôm nay là nhà , ai dám đảm bảo nhà các chị ở lầu trộm?” Lời của Sở Y Nhất cũng ý nhắc nhở. Dù ở đây cũng chỉ mỗi nhà cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-93-khong-co-giao-duong.html.]
“Hứa Hương Thảo, chị cũng thái độ gì chứ! Chuyện rõ ràng là nhà chị sai, còn già mồm cãi láo thế?” Hà Thúy Lan cũng giật . , Hổ Tử thể trộm nhà Sở Y Nhất, thì cũng thể trộm bất cứ nhà nào trong khu . Chuyện xử lý nghiêm túc, e là sẽ để mầm họa.
Hứa Hương Thảo nghênh cổ, vẫn chịu nhận sai. Theo chị thấy, chẳng qua là đứa trẻ con lấy hai cây bắp cải, cần to chuyện, hưng sư động chúng như .
Mà thằng nhóc Hổ Tử ban nãy còn lóc, chống lưng, giờ còn chút sợ hãi nào, mặt vênh lên vẻ quan tâm.
“Nếu chị dạy con, thì giao cho Lão Cao. tin nhất định thể cho Hổ Tử nhận sai lầm của .” Cố Hướng Đông, nãy giờ im lặng, cuối cùng cũng lên tiếng.
Sắc mặt Hứa Hương Thảo lập tức đổi. Chị dùng chân đá Hổ Tử một cái: “Cái thằng nhóc con ! Còn mau xin ! Bảo mày việc gì cứ tha bắp cải của gì? Nhà ? Còn mau đem cây bắp cải trả , kẻo cứ chằm chằm tha.” Hứa Hương Thảo giả vờ mắng Hổ Tử, nhưng lời tiếng vẫn là cảm thấy đây chuyện gì to tát, đều do vợ chồng Sở Y Nhất quá hẹp hòi. Ngay cả Cục trưởng Cố, một đàn ông to con, mà cũng tính toán chi li như .
Hổ Tử tình nguyện cúi xuống nhặt cây bắp cải rơi đất, tới ném thẳng chân Sở Y Nhất. Cậu trợn mắt, hậm hực một câu “Xin !” đầu chạy về nhà , đóng sầm cửa . Hứa Hương Thảo cũng thấy gì , bế đứa con trong lòng thẳng phòng.
“Ai, cái bà Hứa Hương Thảo , sớm muộn gì cũng hỏng mấy đứa con. Em dâu cũng đừng giận, cất đồ nhà cho kỹ.” Hà Thúy Lan thở dài, bất đắc dĩ an ủi Sở Y Nhất vài câu.
“Vâng, em chị dâu. Hôm nay phơi nốt em dọn .”
Bị ầm ĩ một trận, đồ ăn Cố Hướng Đông mang về cũng nguội cả. Sở Y Nhất tức đến chẳng còn tâm trạng ăn uống. Cũng may cô và Tiểu Bảo mới ăn xong lâu, giờ cũng đói. Cô hâm cơm cho Cố Hướng Đông ăn.
“Vợ ơi, em đừng giận. Vì mấy chuyện đáng.” Cố Hướng Đông cũng đói . Nghe hai con mới ăn xong, liền tự ăn.
“Không . Em chỉ bực là họ cha mà dạy con. Đã sinh con thì trách nhiệm, dạy dỗ, uốn nắn. Sao thể dung túng con cái phạm sai lầm như ? Cứ thế , sớm muộn gì đứa trẻ cũng con đường sai trái.”
“Ừm, đúng thế. Sau chúng nhất định dạy dỗ con cái của thật . Tiểu Bảo , chắc chắn sẽ gương cho các em.”
“Vâng, con sẽ dắt các em chơi.”
Cố Hướng Đông tủm tỉm Tiểu Bảo. Đứa nhỏ thật tiếp lời.
Sở Y Nhất mặc kệ hai cha con.
Ăn cơm xong, nghỉ ngơi một lúc, Cố Hướng Đông liền . Sở Y Nhất vẫn còn mệt, liền dắt Tiểu Bảo ngủ bù. Đợi cô tỉnh dậy nữa, mặt trời xuống núi. Cô đẩy cửa , định dọn đống bắp cải ở cửa . Kết quả, cô thấy một đống lá bắp cải nát bét vương vãi khắp sàn.
Sở Y Nhất chỉ cảm thấy một ngọn lửa bùng lên trong lồng ngực. Quá thể, thật đúng là giáo dưỡng!