Thập Niên 60 Mẹ Kế Có Nông Trường - Chương 92: Bắt trộm

Cập nhật lúc: 2025-11-16 00:44:11
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nf1vwEIg

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sở Y Nhất mệt lử như con cún, liệt giường, một chút cũng động đậy.

 

“Cố Hướng Đông, đúng là... !” Gã đàn ông ch.ó thể lực cực , vần vò cô đến tận bây giờ mới chịu tha.

 

Cố Hướng Đông nhe miệng tiếng. Sau đó xuống giường rót nước, lấy khăn lông cẩn thận lau cho cô vợ nhỏ.

 

Dáng vẻ yếu ớt của cô vợ nhỏ, dù ánh đèn, cũng thể tưởng tượng . May mà hôm nay "thực tập" một chút, nếu , thật sự chịu nổi sự kích thích mãnh liệt đó, khi "giương cờ trắng" đầu hàng ngay! Mất mặt như thì ném cho hết. Vợ đó còn đến cơ hội thực tập cũng . Lần nếu biểu hiện cho , còn khinh bỉ đến mức nào.

 

“Cố Hướng Đông, lau thì lau, móng vuốt của sờ đấy!” Sở Y Nhất vốn còn đang nghĩ, gã đàn ông ch.ó cũng lương tâm, "ăn" sạch sẽ xong còn dọn dẹp cho . Đang thoải mái suýt ngủ thì phát hiện từ lúc nào, tay đổi hướng.

 

“Vợ ơi, em phát hiện !” Cố Hướng Đông hổ, nhưng động tác tay vẫn dừng.

 

“Anh để em ngủ ! Anh c.h.ế.t em luôn cho ! Mai em còn hẹn với chị Thúy Lan dậy sớm mua đồ đấy.” Sở Y Nhất kháng nghị, giơ cặp chân thon dài trắng như tuyết lên, đá về phía Cố Hướng Đông.

 

Cố Hướng Đông bắt lấy chân nhỏ của cô, mặt dày vô sỉ : “Vậy mua. Anh thấy vẫn nên trân trọng hiện tại. ‘Xuân tiêu nhất khắc thiên kim’ (Đêm xuân một khắc đáng ngàn vàng) mà!” Nói cúi , đè lên.

 

Đến khi dừng nữa, Sở Y Nhất đến sức mắng Cố Hướng Đông cũng còn, ngủ luôn.

 

Cố Hướng Đông vẫn tinh thần phơi phới, ôm cô vợ nhỏ, cảm thấy vô cùng thỏa mãn. Mặc dù vợ nhỏ từng với , đây cô từng bỏ trốn cùng khác nhưng thành, huống hồ vợ còn hiểu nhiều về chuyện nam nữ, cho rằng... Bản cũng để ý lắm. hôm nay, vợ vẫn cho một bất ngờ. Nội tâm kích động lời nào tả hết. Tốt quá!

 

Sở Y Nhất tỉnh dậy, xuyên qua rèm cửa, cảm thấy trời còn sớm. Cố Hướng Đông còn giường. Nhìn sang chiếc giường trẻ con của Tiểu Bảo, cũng ai. Sở Y Nhất nhắm mắt hồi sức một chút, vén chăn xuống giường.

 

Ngay khoảnh khắc hai chân chạm đất, nếu Cố Hướng Đông ở mặt, cô tuyệt đối sẽ xông lên cào cấu . Gã đàn ông chó! Mình còn vững, mà thì !

 

“Tiểu Bảo, cha con ?” Nhìn đồng hồ hơn 10 giờ. Giấc cô ngủ kỹ thật.

 

“Mẹ, dậy . Cha .” Tiểu Bảo ngoan ngoãn ghế. Trên bàn mặt bày đầy đồ chơi và sách vẽ, xem chơi khá lâu.

 

“Con đói ? Mẹ nấu cơm cho con ăn.” Sở Y Nhất chút áy náy. Tiểu Bảo ngoan như , thật khiến đau lòng.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

“Mẹ, con đói. Cha bữa sáng cho con ăn . Cha với con, mệt quá, bảo con tự chơi ở đây ồn , càng ngoài.” Các lối của khu tập thể đều của cục gác. Cho nên Cố HHướng Đông cũng lo lắng vấn đề an . Hơn nữa, Tiểu Bảo xưa nay đều ngoan ngoãn lời.

 

Không để con đói, . Sở Y Nhất xoa đầu Tiểu Bảo, xuống uống một ly nước, đó mới rửa mặt đ.á.n.h răng.

 

“Mẹ ơi, cha để dành bữa sáng cho .”

 

“Được, .” Đêm qua vận động kịch liệt cả nửa đêm, cô đói sớm . Giờ Cố Hướng Đông để dành bữa sáng, cô vội vàng bếp.

 

Mở nắp nồi , cô trợn tròn mắt. Hai quả trứng luộc! Haiz, đáng lẽ nên kỳ vọng quá nhiều .

 

ăn trứng gà. Mặc dù đối với khác, đây là thứ , nhưng bây giờ cô ăn mì gói nóng hổi, chua cay ngon miệng cơ. Thế là cô hệ thống nông trường đổi hai gói mì dưa chua của một hãng nổi tiếng. Cô giữ bao bì, chỉ lấy vắt mì và gói gia vị .

 

Nghĩ đến Tiểu Bảo cũng sẽ ăn, Sở Y Nhất tiên chỉ cho một ít gói gia vị, múc cho con một ít, mới đổ hết phần gia vị còn . Sau đó, cô cẩn thận gói rác , vứt thùng rác.

 

“Tiểu Bảo, nấu mì nóng hổi . Con ăn thêm chút nữa ? Nếm thử xem ngon ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-92-bat-trom.html.]

Tiểu Bảo bát mì bên miệng, ngửi thấy thơm quá, "A" một tiếng liền húp sùm sụp.

 

“Ngon lắm , vị ngon lắm.”

 

Sở Y Nhất tít mắt hai má phúng phính của Tiểu Bảo. Cô cũng húp một miếng lớn. A, hương vị lâu, thật quá thỏa mãn! Uống thêm ngụm nước dùng, trời ơi, thơm ngon hết sảy!

 

Sở Y Nhất ăn hết một bát mì gói lớn, mới cảm thấy sống . Xoa xoa cái bụng nhỏ tròn vo, cô dựa ghế động đậy.

 

“Em dâu , nhà ?” Tiếng Hà Thúy Lan vang lên. Sở Y Nhất lúc mới phát hiện quên mất một việc quan trọng hôm nay.

 

“Chị dâu, thật ngại quá! Sáng nay chị qua gọi em ? Chắc em thấy, dậy muộn quá.” Sở Y Nhất hổ giải thích. Đã hứa hẹn cho leo cây, thật chút nào.

 

“Trời ơi, . Cục trưởng Cố nhà em với chị , bảo chị mang về cho hai con một ít. Đây, chị kéo lên cho em đây. Bắp cải, khoai tây, còn một túi bì lợn.” Hà Thúy Lan chứ. Hai vợ chồng son, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng hồng của Sở Y Nhất là tại cô dậy muộn . Mặc dù da cô đây cũng , nhưng cảm giác như bây giờ, dường như còn mỹ diễm động lòng hơn ngày thường.

 

Nhìn đống đồ to sụ, Sở Y Nhất càng thêm áy náy. Nhiều thế , một chị xách về thế nào !

 

“Chị dâu, chị xem kìa, nhiều thế chị mang về mệt c.h.ế.t. Toàn tại Cố Hướng Đông chỉ bậy. Vất vả cho chị quá.” Sở Y Nhất vội vàng đỡ lấy đống đồ.

 

“Không . Chị với mấy chị em khác cùng chia mang về mà.” Hà Thúy Lan để tâm.

 

“Chị dâu, em lấy tiền gửi chị.”

 

“Không vội. Cục trưởng Cố đưa tiền cho chị . Lát nữa chị tính xem hết bao nhiêu, thừa thì mang trả em. Em tự dọn nhé. À đúng , bắp cải phơi qua một chút hãy mang nhà.” Hà Thúy Lan dặn dò xong liền xuống lầu. Chị cũng còn một đống việc .

 

Sở Y Nhất đành để bắp cải ở ngoài, dựa tường xếp gọn , cũng phơi nắng luôn. Cô chỉ mang khoai tây , xếp một góc trong bếp.

 

Giữa trưa Cố Hướng Đông tan về, còn mua cả thức ăn ở nhà ăn mang về. Vừa về đến nhà thấy cô vợ nhỏ đang bận rộn dọn đồ, vội đặt đồ ăn xuống, qua giúp.

 

“Vợ ơi, em ăn cơm . Để đó . Bảo đảm dọn dẹp gọn gàng cho em.”

 

Sở Y Nhất lườm một cái. Gã đàn ông chó! Giờ mới xót. Tối qua !

 

trong mắt Cố Hướng Đông, đây là lườm, đây là liếc mắt đưa tình. Trong lòng rục rịch.

 

“Này, Cố Hướng Đông, lúc nãy thấy đống bắp cải ngoài cửa xếp thành mấy hàng ? Có là bấy nhiêu đó ?” Sở Y Nhất ngoài, thuận mắt một cái, cảm thấy bắp cải ít thì .

 

Hai , ăn ý đóng cửa .

 

Sau đó, Sở Y Nhất liền ghé mắt khe cửa, chằm chằm hành lang bên ngoài. Chờ đến hoa cũng sắp tàn, cuối cùng cũng động tĩnh.

 

Chỉ thấy Hổ Tử mở cửa, đầu tiên là thò cái đầu về phía nhà cô, tiếp đó từ trong nhà chạy , nhanh chóng ôm một cây bắp cải chạy ngược về.

 

“Cậu gì đấy!” Sở Y Nhất giật cửa , hét về phía thằng bé.

 

Hổ Tử dọa giật nảy , cây bắp cải lập tức rơi xuống đất.

 

 

Loading...