Thập Niên 60 Mẹ Kế Có Nông Trường - Chương 91: "Chuyển chính thức"

Cập nhật lúc: 2025-11-15 12:32:51
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS1mJJjF4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhìn bóng lưng Đổng Như Vân rời , Sở Y Nhất thầm nghĩ, cô gái cũng là một tấm lòng rộng mở. Thật hy vọng thể gặp hơn, một cuộc sống hơn, bởi vì cô xứng đáng.

 

Trên đường về, tâm trạng Sở Y Nhất cao lắm. Cô cảm thấy thời đại , xảy chuyện như thật sự công bằng với phụ nữ. Nếu ngày đó Cố Hướng Đông kịp thời chạy đến, cũng sẽ giống như các cô , yêu vứt bỏ, ghẻ lạnh, mất tất cả? Lại mấy ai thể lạc quan, rộng rãi như Đổng Như Vân?

 

“Cố Hướng Đông, xem những cô gái khác thế nào ?” Về đến nhà, Sở Y Nhất vẫn thoát khỏi cảm xúc tiêu cực.

 

“Đừng nghĩ nhiều như . Có những chuyện chỉ thể dựa chính bản họ thôi.”

 

nếu kéo họ một phen, sẽ hơn ?”

 

Điều đó chắc chắn đúng. nhiều ốc còn mang nổi ốc, mấy ai sẽ để ý đến sự sống c.h.ế.t của họ?

 

“Đổng Như Vân, tính cách cô rộng rãi như mà gặp chuyện thế , cũng lúc nghĩ quẩn. Vậy những cô gái khác thì ? Các cô thế nào ? Các vất vả lắm mới cứu họ khỏi hang quỷ, đừng để họ vì những lời đồn thổi vớ vẩn mà từ bỏ sinh mệnh quý giá của . Vậy thì sự trả giá ban đầu của các ý nghĩa gì?”

 

“Em ý tưởng gì ?” Vẻ mặt Cố Hướng Đông cũng nghiêm túc. , cứu họ nhất thời thì ích gì?

 

“Em . Em chỉ họ đều sống. Chỉ sống mới hy vọng, c.h.ế.t là hết.”

 

Nghe vợ xong, Cố Hướng Đông cũng trầm tư.

 

“Mẹ, con đói .”

 

Hai lúc mới nhớ , từ sáng đến giờ vẫn ăn gì. Mà cũng sắp qua giờ cơm .

 

“Nga nga, xin Tiểu Bảo. Mẹ quên mất, nấu cơm cho con ngay đây.” Sở Y Nhất lấy cho Tiểu Bảo chút điểm tâm lót , còn thì vội vàng bếp.

 

Sở Y Nhất giao cho Cố Hướng Đông nhào một khối bột thật mịn, để dành mì vát (đao tước diện), còn thì nhóm lửa nấu một nồi nước dùng thơm ngon.

 

Nhìn Sở Y Nhất cầm khối bột vát mì gượng tay, Cố Hướng Đông liền xắn tay .

 

“Loại việc , cứ để .” Nói nhanh nhẹn . Từng lát mì bay nồi, tốc độ cực nhanh, xem đến Sở Y Nhất hoa cả mắt, há hốc mồm.

 

“Cục trưởng Cố quả nhiên là tuyệt kỹ! Bái phục, bái phục.”

 

“Chuyện nhỏ, đáng nhắc tới. Được vợ khen ngợi cũng là vinh hạnh lắm!”

 

“Bớt ba hoa , nhanh lên, Tiểu Bảo đói , em cũng đói.”

 

Cố Hướng Đông vát mì xong, Sở Y Nhất sợ ăn đủ no, liền đập thêm mấy quả trứng gà . Cả nhà ba ăn mì nước nóng hổi, ăn xong ai nấy đều thấy thoải mái, vô cùng thỏa mãn.

 

“Em dâu ơi, em dâu, nhà ?” Mới ăn cơm xong bao lâu, liền thấy tiếng Hà Thúy Lan gọi ngoài cửa.

 

“Sao thế chị dâu? Vào nhà .” Sở Y Nhất mở cửa, định mời Hà Thúy Lan .

 

“Không . Chị qua báo cho em một tiếng. Ngày mai bọn chị trữ bắp cải, củ cải các thứ, chị qua hỏi em ? À đúng , sớm còn thứ khác, ví dụ như bì lợn các thứ, cần phiếu, mua bao nhiêu thì mua.” Câu cuối cùng Hà Thúy Lan hạ thấp giọng.

 

Sở Y Nhất hiểu , chắc đây là chợ đen . Vậy thì xem, trong nông trường của bao nhiêu thứ, lấy đổi ít tiền cũng !

 

“Được, chị dâu. Em cùng . Sáng mai lúc , chị gọi em một tiếng nhé.”

 

“Ok, chị .” Nói xong chị liền xuống lầu.

 

“Chị dâu tìm em việc gì ?” Đợi Sở Y Nhất nhà, Cố Hướng Đông rửa xong bát đũa, bàn cũng lau sạch.

 

“Chuyện của phụ nữ, một đàn ông như hỏi kỹ thế gì.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-91-chuyen-chinh-thuc.html.]

 

“Thôi . Đi thì với một tiếng, để khỏi lo. Tiền đều ở chỗ em, mua gì thì mua, đủ tiền thì với .” Cố Hướng Đông nghĩ chắc cũng chỉ là chuyện mua sắm thôi.

 

Tính cách của Cố Hướng Đông, ở thời hiện đại tuyệt đối là "chồng nhà ". “Cục trưởng Cố thật đấy! Anh chê em là vợ phá của ? Lần chị Hứa Hương Thảo còn em thu vén đấy.”

 

“Nghe chị gì. Có ăn cơm nhà chị , uống nước nhà chị . Vợ của ông đây sống thế nào còn sắc mặt chị ? Trong lòng má, chuyện vặt trong nhà còn lo xong, mà còn tâm lo chuyện nhà khác.” Cố Hướng Đông nhớ tới chuyện mất đồ ăn sáng nay, trong lòng bực. Anh cũng nghĩ giống Sở Y Nhất, đoán chừng là do đứa con nhà bên cạnh . bây giờ bằng chứng, cũng tiện gì.

 

“Cục trưởng Cố, em phát hiện đúng là ‘tỉnh táo của nhân gian’! Yêu như c.h.ế.t mất!” Nói cô "chụt" một cái lên má Cố Hướng Đông, hai tay ôm lấy cổ .

 

“Mẹ, hổ quá, hôn cha kìa.” Tiểu Bảo che hai mắt .

 

Sở Y Nhất "chụt" một cái lên khuôn mặt trắng nõn của Tiểu Bảo.

 

“Tiểu Bảo và cha đều là yêu nhất. Mẹ cũng thường xuyên hôn con mà, cho nên hôn cha con cũng , đúng ?”

 

Hình như đúng, mà hình như cũng chỗ nào đó đúng. Tiểu Bảo cũng hiểu lắm. Thôi, ai bảo bà là chứ. Mẹ gì cũng đúng. Cha cũng , hai cha con nhường .

 

Cuối cùng, Tiểu Bảo nghiêm túc gật gật đầu.

 

Sở Y Nhất hài lòng xoa xoa cái mũi nhỏ của con.

 

Bản tự tin là một chuyện, nhưng đàn ông của trao cho sự tự tin là chuyện khác. Về phương diện , Cố Hướng Đông bao giờ cô thất vọng. Bất kể cô gì, gì, đều vĩnh viễn ủng hộ.

 

Có lẽ, mấu chốt nhất vẫn là cô, thấu hiểu lòng , đại thể!

 

“Vậy... vợ ơi, hôm nay cơ hội ‘thực tập’ ?” Thiên thời, địa lợi, nhân hòa. Lúc đưa yêu cầu thì còn đợi đến bao giờ?

 

Sở Y Nhất vẫn còn nhớ rõ "thực tập" của ai đó xảy chuyện gì. “Cố Hướng Đông, xét thấy biểu hiện thực tập của quá kém, trải qua quá trình cân nhắc thận trọng, em quyết định vẫn thể cho cơ hội.”

 

Sở Y Nhất nghiêm túc.

 

“Vợ ơi, nhất định sẽ nỗ lực. Em cho thêm một cơ hội nữa !”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

“Để hẵng , để hẵng . Còn xem biểu hiện của thế nào.”

 

Buổi chiều, Sở Y Nhất dắt Tiểu Bảo ngủ trưa. Giấc ngủ tỉnh dậy, trời tối. Cô phát hiện Cố Hướng Đông vẫn về. Trước khi họ ngủ, ngoài, cũng hai ba tiếng , .

 

Tranh thủ lúc rảnh rỗi, cô hệ thống nông trường một chuyến. Bây giờ nông trường của cô dáng lắm . Có khu cây trồng, khu chăn nuôi, còn khu thủy sản. Trước đó còn khai phá khu vườn cây ăn quả. Đồ vật sản xuất cũng thể tiến hành gia công sâu hơn. Từng hàng, từng chồng chất ít.

 

Chỉ trong chốc lát, cô thành nhiệm vụ nhỏ mà Tiểu quản gia giao.

 

“Chủ nhân, Cục trưởng Cố nhà chị về đấy.”

 

Sở Y Nhất , vội vàng hồn.

 

“Anh ? Sao giờ mới về?” Trên Cố Hướng Đông toát lạnh.

 

“Nè, cái cho em. Tình hình cơ bản của mấy nữ đồng chí cứu , cả địa chỉ gia đình. Chờ tan đưa em xem.” Cố Hướng Đông đưa qua một tờ giấy, đó ghi chi chít thông tin.

 

Sở Y Nhất cảm thấy, đàn ông thế. Anh đặt từng lời , từng cử chỉ của cô trong lòng. Buổi chiều cô mới ngay.

 

Cô trực tiếp vọt tới, nhảy lên , hai chân kẹp lấy. Thân thể Cố Hướng Đông cứng đờ, sợ cô ngã, vội vàng đưa tay đỡ lấy m.ô.n.g nhỏ của cô.

 

“Cố Hướng Đông, với em thế! Em quyết định , tối nay chỉ cho cơ hội ‘học tập’, mà còn cho ‘chuyển chính thức’, để ‘hành nghề’ luôn!”

 

Đầu Cố Hướng Đông "oanh" một tiếng, nổ tung. Cơ thể tự chủ phản ứng. Anh hận thể lập tức đè Sở Y Nhất lên giường ngay.

Loading...