Thập Niên 60 Mẹ Kế Có Nông Trường - Chương 9: Rơi xuống nước
Cập nhật lúc: 2025-11-15 12:31:30
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/30gCE4p4vw
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Các đang gì ?” Thấy Cố Hướng Đông dậy xách cái xô nhỏ, Sở Y Nhất nhịn hỏi.
“Mẹ ơi, ngốc thật, bố định đưa chúng con câu cá đó. Lần con với Tiểu Trụ thấy ở con sông đằng nhiều cá lắm. Chúng câu về, canh cá cho con uống nhé.” Tiểu Bảo xoa tay, hớn hở, như thể câu cá .
“Mẹ bảo , nước sông ở đó sâu lắm, con lén đó chơi lúc nào?” Sở Y Nhất lúc giặt quần áo cũng từng đó, nước sông lạnh sâu.
“Là Tiểu Trụ dẫn con đấy.” Tiểu Bảo thấy sắc mặt Sở Y Nhất , vội vàng đổ tội cho Cố Tiểu Trụ.
Cố Tiểu Trụ bất đắc dĩ Sở Y Nhất: “Thím Ba, cháu.” Sau đó nó lườm Tiểu Bảo một cái, nhưng cuối cùng cũng tố cáo thằng bé.
“Con đừng điêu. Đừng tưởng , là con tự rủ Tiểu Trụ chứ gì.” Sở Y Nhất tỏng, Tiểu Bảo tính tình nghịch ngợm, còn Tiểu Trụ thì thật thà ngoan ngoãn, cần nghĩ cũng là chủ ý của Tiểu Bảo.
Cố Tiểu Trụ hai mắt sáng rỡ, thím Ba sáng suốt quá! Suýt nữa thì thằng nhóc hãm hại, thèm lời nó nữa!
“Lần dẫn chúng nó , cô yên tâm, .” Cố Hướng Đông với Sở Y Nhất tiếng, cầm đồ, dắt hai đứa nhỏ . Cố Tiểu Trụ và Tiểu Bảo lon ton chạy theo . Có Cố Hướng Đông ở đó, Sở Y Nhất cũng yên tâm, đành để họ , còn thì bắt đầu dọn dẹp nhà cửa.
Khi trong đầu xuất hiện chữ “nhà”, Sở Y Nhất sững một chút. Từ khi nào, cô coi nơi là nhà? Đến giờ cô vẫn Cố Hướng Đông ý gì, chừng ngày nào đó đuổi .
Cố Hướng Đông dắt hai đứa nhỏ bờ sông, tìm một chỗ . Cố Tiểu Trụ mang giun đào sẵn tới. Tiểu Bảo mấy con giun dài ngoằng đang ngọ nguậy, mùi tanh tanh, liền trốn lưng Cố Hướng Đông, nhưng vẫn tò mò thò đầu .
Cố Hướng Đông dứt khoát lấy giun móc lưỡi câu, quăng xa, tay cầm cần câu lẳng lặng chờ đợi.
“Chú Ba, chú câu cá ? Lâu lắm , cháu thấy ai câu cá ở sông .” Cố Tiểu Trụ ghé đầu phao câu, hỏi Cố Hướng Đông.
“Còn hỏi , bố tay thì chuyện gì mà . Anh cứ chờ mà ăn cá rán với canh cá .” Cái miệng của Tiểu Bảo giống ai, một câu Cố Hướng Đông bất giác nhếch mép .
Không bao lâu , phao câu bắt đầu động. Cố Tiểu Trụ "A" lên một tiếng, liền Tiểu Bảo kéo , hiệu “Suỵt”. Cố Hướng Đông vẫn bình tĩnh, đợi thêm một lát, đến khi phao câu chìm hẳn xuống, mới giật cần.
Một con cá chép đỏ đang quẫy đuôi nhấc bổng lên khỏi mặt nước.
“Oa, cá chép đỏ to quá!” Cố Tiểu Trụ há hốc mồm, con cá đang giãy đành đạch.
“Bố giỏi quá, bố giỏi quá!” Tiểu Bảo vỗ bàn tay mập mạp, nhảy cẫng lên.
Cố Hướng Đông con cá, ừm, cũng to thật, tệ. Anh thả cá xô, móc mồi, quăng câu tiếp.
“Thím Ba ơi, chú Ba bảo thím mang thêm cái xô nữa đây! Chú câu nhiều cá quá, chỗ đựng!” Cố Tiểu Trụ thở hổn hển chạy về, với Sở Y Nhất.
“Hả? Câu nhiều ? Mới một lúc mà.” Sở Y Nhất đống việc còn đang dang dở, cảm thấy khó tin, nhưng vẫn xách một cái xô to hơn, theo Tiểu Trụ bờ sông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-9-roi-xuong-nuoc.html.]
Đến nơi, lúc thấy Cố Hướng Đông giật lên một con nữa. Cô thò đầu xô, đúng thật, nhiều cá bên trong.
“Chà, cũng lợi hại thật, mới một loáng mà câu nhiều cá thế?”
“Đó là đương nhiên, bố con lợi hại mà.” Tiểu Bảo vênh cằm lên tự hào.
“Nhìn con kìa, cứ như là con câu bằng.” Sở Y Nhất buồn , véo mũi Tiểu Bảo.
“Thì cũng như cả mà. Con với bố là một, đúng bố?” Nói nó còn dụi dụi Cố Hướng Đông. Anh xoa đầu nó, , gì.
“Anh Hướng Đông.” Một giọng chút lanh lảnh vang lên. Sở Y Nhất đầu , thấy một cô gái tết tóc hai bím, đang Cố Hướng Đông e thẹn. Lại là đào hoa của Cố Hướng Đông đây mà.
“Anh Hướng Đông, em thương, đỡ hơn ?” Thấy Cố Hướng Đông thèm để ý, cô gái bước thêm vài bước, đến gần bên cạnh Sở Y Nhất.
“Bố cháu cháu chăm sóc , dì cứ yên tâm!” Tiểu Bảo ngẩng đầu trả lời cô gái.
Trước đó tin Cố Hướng Đông hy sinh, cô đau khổ một thời gian dài. Giờ thấy về, cô vẫn luôn tìm cơ hội, mãi mới lúc , liền chuyện với Cố Hướng Đông nhiều hơn.
Cô gái chút bất mãn lườm Tiểu Bảo, sang Sở Y Nhất. Trắng trẻo sạch sẽ, là loại đàn bà việc. Lại còn hổ theo trai bỏ trốn, còn mặt dày gả cho Hướng Đông! Nếu tại nó, Hướng Đông chắc chắn sẽ cưới .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Nghĩ đến đây, cô gái liếc Sở Y Nhất, đang cúi đầu xem cá trong xô, bằng ánh mắt đầy oán hận. Cô đảo mắt, giả vờ lơ đãng trượt chân, ngã về phía Sở Y Nhất. Sở Y Nhất để ý, cô đẩy một cái, loạng choạng ngã nhào xuống sông. Trong khoảnh khắc ngã xuống, cô vươn tay kéo luôn cô gái theo.
Chỉ “Tùm” hai tiếng, Cố Hướng Đông thấy Sở Y Nhất rơi xuống, chút chần chừ, cũng nhảy theo.
Sở Y Nhất vốn bơi, đột nhiên rơi xuống sông, sợ vội, cứ giãy giụa lung tung, uống mấy ngụm nước. May mà Cố Hướng Đông nhanh bơi tới bên cạnh, bàn tay to khỏe của nắm lấy cô, nửa kéo nửa ôm đưa cô lên bờ.
“Anh Hướng Đông, cứu em…” Cô gái Sở Y Nhất kéo ngã theo, lúc cũng đang vùng vẫy trong nước. Cố Hướng Đông đầu , thấy khác nhảy xuống cứu, liền quan tâm nữa, ôm Sở Y Nhất chạy nhanh về nhà.
Sở Y Nhất mơ màng Cố Hướng Đông ôm, chỉ thấy n.g.ự.c đau nhói, chắc là do sặc nước phổi.
Nghe cô ho khan, Cố Hướng Đông rảo bước nhanh hơn.
Sở Y Nhất nhanh chóng đưa về nhà. Cả ướt sũng, gặp gió thu nên lạnh run. “Thấy thế nào? Tự quần áo ? Có cần gọi về ?” Cố Hướng Đông khuôn mặt tái nhợt và hàng mày nhíu chặt của Sở Y Nhất, lo lắng hỏi.
“Không cần, tự , đừng bác lo lắng.” Sở Y Nhất , Cố Hướng Đông vẫn bất động: “Anh ngoài chứ, thì đồ kiểu gì?”
Cố Hướng Đông lúc mới phản ứng , tai đỏ lên, một lời, vội vàng xoay ngoài.