“Sao nào? Nhà là 'Tán Tài Đồng Tử' (Thần Tài rải tiền) ? Ai cũng cho, cho là ?” Chút đồng tình ít ỏi ban chiều dành cho chị , trong khoảnh khắc tan thành mây khói. Người đáng thương ắt chỗ đáng hận, chính là Hứa Hương Thảo.
“Những ăn cơm nhà cô, cô đều cho quà đáp lễ. Chồng cũng ăn cơm nhà cô, tại chúng ?” Chị cứ như đó là lẽ đương nhiên.
Sở Y Nhất cảm thấy thật sự thể giao tiếp nổi với , nếu sẽ mất đẳng cấp của .
Sở Y Nhất gì, Hứa Hương Thảo nghĩ cô đang chột , càng cảm thấy lý.
“Chồng còn là phó cục trưởng đấy! Bọn họ là cái gì? Sao cô thể cho bọn họ? Có cho thì cũng cho chồng chứ, ưu tú như !”
Được , chồng nhà chị ưu tú, chồng nhà khác đều ưu tú bằng.
“Em dâu , cái chậu chị mang trứng gà qua lúc sáng, em dọn ? Chị lấy về dùng.” Hà Thúy Lan ở lầu thấy tiếng Hứa Hương Thảo oang oang, liền ngần ngại lên.
“À, chị dâu. Trứng gà chị mang qua nhiều quá, em vẫn xếp xong. Chị xem, ăn bữa cơm mà còn mang đồ qua, khách khí quá.” Sở Y Nhất hiểu ý của Hà Thúy Lan, hai đầy ăn ý.
Hà Thúy Lan thật vỗ tay cho Sở Y Nhất. Cô gái thông minh thật, một hiểu mười!
“Chị dâu , chị chuẩn gì mang qua cho Cục phó Cao thế? Cũng cho chúng em tham khảo, còn học theo.”
Hứa Hương Thảo lắp bắp mấp máy môi, chút trả lời thế nào.
“Các kéo bè kéo phái, theo lối tư bản chủ nghĩa, chỉ hưởng thụ. Giác ngộ tư tưởng của các quá thấp, xứng vợ cảnh sát.”
Điều thần kỳ ở Hứa Hương Thảo là, mỗi khi bạn nghĩ chị hết lời để , chị luôn thể mở một lối suy nghĩ mới, dùng một phương thức khác để công kích bạn!
“Đồ thể ăn bậy, nhưng lời thể bậy. Cục phó Cao nhà chị cũng qua đây ăn cơm uống rượu, chẳng lẽ ông cũng kéo bè kéo phái, tư tưởng hủ bại, giác ngộ thấp?” Hứa Hương Thảo thật nặng nhẹ, cái gì cũng dám . Xem vẫn nên bớt tiếp xúc, kể cả với Cao Đại Sơn.
“Liên quan gì đến chồng ! Đang vấn đề của các , đừng lôi Lão Cao nhà .” Động đến Lão Cao nhà , chị cũng dám ý nghĩ gì, nếu về nhà chắc chắn một trận đòn. Cho nên, Hứa Hương Thảo cuối cùng vẫn lôi con về nhà .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-89-bua-sang-bien-mat.html.]
Thằng bé Hổ Tử đ.ấ.m đá, nhất quyết chịu .
“Tao cần mày tao! Tao cô tao! Mày !” Nó giằng khỏi tay Hứa Hương Thảo, chạy tới ôm chân Sở Y Nhất, quỳ xuống gọi: “Mẹ!”
Sắc mặt Sở Y Nhất đen . Cô đá văng thằng bé .
“Bà xem con bà , cái tật gì thế! Thấy ai cũng gọi là . Mau đưa nó , nếu đừng trách khách sáo!” Trẻ con , đôi khi cũng dễ gây hiểu lầm. Nó gọi như , hiểu chuyện còn tưởng cô với Cao Đại Sơn quan hệ mờ ám gì. Cho nên, cô chút do dự đá Hổ Tử văng !
“Sao cô đ.á.n.h trẻ con?” Hứa Hương Thảo thấy Hổ Tử đá văng, vội buông đứa con gái trong lòng , xông tới đỡ con trai dậy, hai mắt long sòng sọc Sở Y Nhất.
“Phiền chị về dạy dỗ con cho , đừng để cha sinh mà dưỡng, chẳng cái thể thống gì!” Sở Y Nhất thật sự tức giận, lời cũng chút lưu tình.
“Sao thế? Tụ tập ở đây gì?” Cao Đại Sơn cũng , giờ mới về. Thấy thằng con Hổ Tử của sõng soài đất, bên cạnh là vợ của Cố Hướng Đông, ông hiểu xảy chuyện gì!
“Cục phó Cao, ông về đúng lúc lắm. Phiền ông về quản giáo con trai , đừng để nó thấy ai cũng gọi là . Như sẽ gây phiền phức cho .”
“Thằng nhóc thối, thế? Mày gây chuyện gì?”
“Lão Cao, ông xem, thằng Hổ Tử nhà ông, nó ôm chân Y Nhất nhà gọi là . Đây là trò . Người hiểu chuyện còn hiểu lầm thế nào. thấy con bé nó tức giận cũng .” Hà Thúy Lan cũng nổi nữa, vắn tắt tình hình cho Cao Đại Sơn.
Cao Đại Sơn hôm nay bực bội lắm . Khó khăn lắm mới ngoài hít thở khí, giải tỏa chút bực dọc, ngờ về nhà càng bực hơn!
Ông hai lời, xách Hổ Tử lên, thẳng nhà. Tiếp đó là tiếng la hét của đứa trẻ và tiếng can ngăn của Hứa Hương Thảo.
Sở Y Nhất với Hà Thúy Lan một tiếng, tự về phòng . Toàn hạng gì , động tí là đ.á.n.h . Chả trách con cái dạy thành như .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Ngày hôm , Cố Hướng Đông ngoài rèn luyện. Sở Y Nhất xong bữa sáng, bưng lên bàn, phòng gọi Tiểu Bảo dậy. Đợi Tiểu Bảo lề mề một hồi, dậy chuẩn ăn sáng thì Sở Y Nhất tròn mắt. Màn thầu và trứng gà cô để bàn ? Đâu mất ? Đến cả cái đĩa cũng còn.
Ông Địa lấy ? Đến cả cái đĩa cũng lấy luôn?