Thập Niên 60 Mẹ Kế Có Nông Trường - Chương 88: Tại sao không cho chúng tôi?
Cập nhật lúc: 2025-11-15 12:32:48
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40YjPpaMpW
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sở Y Nhất hắng giọng, đành để cô bé con lấm lem . Mấu chốt là, đứa bé nhỏ thế mới , cứ thế đẩy qua đây, là định để ai đút cho nó ăn?
Hà Thúy Lan vội vàng giục hai đứa con nhà ăn cơm. Sở Y Nhất thì đang đút cho Tiểu Bảo. Hai đều rảnh tay.
Cao Đại Sơn mặt đen sì bế cô con gái nhỏ lên, thuận tay xách luôn thằng con Hổ Tử đang cắm đầu ăn, cùng cửa.
Về đến cửa nhà , ông giơ chân đá văng cánh cửa ọp ẹp: “Mẹ nó, bà giở cái trò quái quỷ gì thế! Cố tình mất mặt ? Lát lát một đứa chạy qua trò hề. Sao bà tự qua luôn !”
“ cũng qua lắm chứ, nhưng ông cũng cho …” Hứa Hương Thảo lí nhí cãi. Chị đói đến mức thắt chặt lưng quần, uống mấy bát nước lã cũng ăn thua. Chị thật sự qua!
“Mẹ nó, bà còn dám cãi !”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Tiếp đó là tiếng thắt lưng da quất da thịt chan chát. Mấu chốt là, thế mà thấy tiếng rên rỉ gì. Đây là đ.á.n.h ?
Sở Y Nhất nghi ngờ Hà Thúy Lan. Hà Thúy Lan hiệu cho cô, bảo cô mau ăn cơm.
“Hai vợ chồng nhà mà, chúng quen . Cứ hễ ông Cao Đại Sơn gì thuận ý là về nhà đ.á.n.h Hứa Hương Thảo. Ban đầu còn thấy tiếng Hứa Hương Thảo kêu la t.h.ả.m thiết. Sau , chị càng , Cục phó Cao đ.á.n.h càng nặng. Dần dần, chị cũng lên tiếng nữa. Đợi Cục phó Cao đ.á.n.h mệt, tự nhiên sẽ dừng tay.” Hà Thúy Lan vẻ quen còn thấy lạ, Sở Y Nhất cảm thấy trong lòng chút khó chịu.
Tuy Hứa Hương Thảo đúng là quái gở, nhưng cũng thể coi chị là như . Muốn đ.á.n.h là đánh, đến cả tiếng kêu cũng cho kêu.
Theo Sở Y Nhất thấy, Cục phó Cao cũng chẳng gì. Có gì vui là về trút giận lên vợ , thế mà cũng gọi là đàn ông!
Công bằng mà , khi Cao Đại Sơn rời , khí bàn rượu rõ ràng hẳn lên. Hơn nữa, ai cũng ngấm rượu, khí càng thêm náo nhiệt.
“Cục trưởng Cố, chị dâu nhà tay nghề thật đấy. Cục trưởng Cố nhà đúng là phúc!” Một đàn ông mặt chữ điền với Cố Hướng Đông, giọng đầy hâm mộ.
“Chứ còn gì nữa! Chị dâu của chúng là ‘lên phòng khách, xuống phòng bếp’. Về khoản ăn uống , ăn cơm ai nấu ngon hơn chị dâu.” Tiểu Vương lập tức hùa theo.
Sở Y Nhất thầm nghĩ, đó là do dùng nguyên liệu , cộng thêm các trong bụng thiếu dầu mỡ, nên chỉ cần thịt là thấy ngon .
“ . Mọi xem, chị dâu đến, cung cấp cho chúng manh mối quan trọng, chúng mới thể triệt hạ đám tội phạm, cứu bọn trẻ về. Cục trưởng Cố, cái huân chương công trạng của một nửa của chị dâu đấy!”
Cố Hướng Đông ngẩng đầu Sở Y Nhất. Cô đang gì đó với Hà Thúy Lan, híp cả mắt, vẻ mặt ngây thơ.
“ là cảm ơn cô cung cấp thông tin. công lao lớn nhất vẫn là của . Trên huân chương công trạng cũng phần của các ! Nào, mời một ly! Vì những đứa trẻ, vì những phụ nữ !” Cố Hướng Đông nâng ly rượu, chút cảm khái.
Ly rượu va , phát tiếng kêu thanh thúy, cũng gieo lòng họ một hạt giống – hạt giống theo Cục trưởng Cố, bảo vệ sự bình an cho vạn nhà.
“Vợ ơi, hôm nay em vất vả . Cứ để đấy, em nghỉ , dọn cho.” Bữa cơm từ trưa kéo dài đến chạng vạng. Mọi uống cũng nhiều, lúc về đều lảo đảo. May mà là cuối tuần, . Đợi về hết, Sở Y Nhất bắt đầu dọn dẹp bãi chiến trường.
Cố Hướng Đông xót vợ, cả ngày bận rộn trong ngoài. Khó khăn lắm khách mới về, để cô nghỉ ngơi. Mấy việc rửa bát lau nhà , là .
“Được đó. Hôm nay mệt c.h.ế.t em . Anh lấy cho em với Tiểu Bảo mỗi một quả táo .” Sở Y Nhất cũng khách khí, giường Tiểu Bảo chơi đồ chơi.
“Được .” Cố Hướng Đông lon ton rửa hai quả táo đỏ hồng. Cũng cô vợ nhỏ mua ở . Táo mã thế , trong ấn tượng của , táo héo thì cũng nhỏ xíu, gì loại to đỏ thế !
Sở Y Nhất mà thì cho xem. Đây là lứa táo đầu tiên trong hệ thống nông trường của cô, tuyệt đối tươi mới, loại ở Cung Tiêu Xã thể so bì.
“Tiểu Bảo, ăn hoa quả nào. Ăn nhiều hoa quả cho cơ thể khỏe mạnh, ?” Sở Y Nhất đưa một quả táo cho Tiểu Bảo.
“Vâng. Ăn nhiều rau củ và hoa quả, kén ăn, cơ thể mới khỏe mạnh, bệnh.” Tiểu Bảo c.ắ.n “cạp” một miếng lớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-88-tai-sao-khong-cho-chung-toi.html.]
“Tiểu Bảo nhà ngoan quá. Sau chắc chắn sẽ lớn cao thật cao.” Sở Y Nhất xoa đầu Tiểu Bảo, khen ngợi.
“Vâng, lớn cao như cha.” Tiểu Bảo chỉ Cố Hướng Đông, khoa tay múa chân.
“Ha ha, con còn thể lớn cao hơn cả cha con chứ.” Sở Y Nhất cũng c.ắ.n một miếng. Táo ngon thật. Lần trồng thêm ít loại hoa quả khác. Nghĩ đến cảnh ăn gì nấy, luôn tươi mới, cô thấy thật tuyệt.
“Ngon ?” Cố Hướng Đông quả táo đỏ hồng và cái miệng nhỏ đỏ hồng, hỏi đầy thâm ý.
“Ngon chứ. Cho nếm một miếng.” Sở Y Nhất đưa quả táo đến bên miệng Cố Hướng Đông.
Cố Hướng Đông c.ắ.n ngay chỗ Sở Y Nhất cắn: “Ừm, ngon thật.” Sau đó xoay rửa bát.
Hừ, đưa quả lành thì ăn, cứ thích ăn chỗ c.ắ.n dở. Người đàn ông sở thích gì kỳ , thích ăn nước bọt của khác ! Ủa, nước bọt, đó là của mà!
Sở Y Nhất bóng lưng bận rộn của Cố Hướng Đông, hậm hực c.ắ.n quả táo.
Tiểu Vương đưa đồng nghiệp uống say về, nghĩ nên giúp dọn dẹp. Sở Y Nhất mở cửa, cô đang gặm dở quả táo, trông thảnh thơi vô cùng.
“Tiểu Vương, tìm Cố Hướng Đông ? Anh đang rửa bát trong bếp đấy.”
Tiểu Vương gần như tin mắt . Người đàn ông đang xắn tay áo, nghiêm túc rửa bát trong bếp , chắc chắn là Cục trưởng Cố của .
cúi đầu , cũng đang lau nhà đây . Chỉ là Cục trưởng Cố giống !
Tiểu Vương gãi gãi đầu. Thôi kệ, đại trượng phu co giãn . Nói chừng Cục trưởng Cố còn đang cam tâm tình nguyện, vui vẻ chịu đựng chứ.
Tiểu Vương đoán đúng thật. Cố Hướng Đông đúng là đang cam tâm tình nguyện.
“Vợ ơi, mấy cái để ?” Cố Hướng Đông bưng chồng bát đĩa rửa sạch, hỏi Sở Y Nhất.
“Anh cứ để đó . Anh cũng để thế nào. Vừa để cho ráo nước, lát em dọn.” Chẳng lẽ cho em để trong hệ thống nông trường ? Cái nhà thiết kế bất hợp lý quá, nhiều đồ để . Cô đành cất gian, lúc dùng lấy . Dù Cố Hướng Đông cũng chính xác cô những gì.
“Được.”
“À đúng , chị dâu. Đây là một ít tem phiếu bọn em góp . Chị cầm lấy mua ít đồ cho Tiểu Bảo.” Tiểu Vương lau xong nền nhà mới nhớ một việc quan trọng. Cậu lấy một xấp tem phiếu đủ loại. Thời buổi ai cũng khó khăn. Bọn họ cũng chiếm tiện nghi của Cố Hướng Đông như , nên góp ít tem phiếu quà đáp lễ.
“Ấy, thế ! Ăn bữa cơm gì . Các thế , , . Cậu cầm về đưa cho họ .” Không là họ mời cơm , còn thế ! Cô Cố Hướng Đông, chút khó hiểu.
“Em cứ nhận . Nếu bọn họ cũng yên lòng. Em xem trong nhà gì thì gửi cho họ là .” Cố Hướng Đông hiểu tâm lý của , nên cũng từ chối.
“Cái ?” Sở Y Nhất giơ quả táo đang ăn dở lên hỏi Cố Hướng Đông.
“Được. Em mua táo ở mà tươi ngon thế.”
“Thì… thì ở ngoài chứ . May mắn, gặp lứa táo ngon nên mua nhiều một chút.” Sở Y Nhất chột .
Sở Y Nhất cố gắng lắm mới gom mấy cái túi, mỗi túi cô bỏ bốn quả táo và ít kẹo. Cô cũng bỏ nhiều hơn, nhưng lượng nhiều quá, sợ Cố Hướng Đông nghi ngờ.
Mùa đông hoa quả khó mua, hơn nữa táo mọng nước. Vợ của những đàn ông đến uống rượu hôm nay, trừ nhà Hứa Hương Thảo, ai nhận quà đáp lễ cũng đều thấy quý. Bọn trẻ con thì khỏi , vui mừng khôn xiết. Có đứa còn lập tức cầm táo chạy ngoài khoe. Không ngờ, tìm đến tận cửa.
Hứa Hương Thảo trong lòng bế một đứa, tay còn dắt một đứa, gõ cửa nhà Cố Hướng Đông, đến chất vấn Sở Y Nhất: “Tại cô cho nhà chúng táo?”