Thập Niên 60 Mẹ Kế Có Nông Trường - Chương 73: Có thể chứng minh chính mình sao?
Cập nhật lúc: 2025-11-15 12:32:33
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/60JnnZZw9t
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Cha, ôm con.” Tiểu Bảo thấy cha đang ôm mà chẳng thèm , tủi bĩu môi, sắp tới nơi.
“Tiểu Bảo.” Sở Y Nhất lúc mới phản ứng , vội vàng giãy giụa con. Cố Hướng Đông bế Tiểu Bảo lên, xoa đầu dỗ dành.
Lúc , hàng xóm xung quanh tiếng cũng chạy xem. Thấy cả nhà Cố Hướng Đông và một Triệu Lý Tưởng đang hôn mê bất tỉnh, ai nấy đều ngẩn . Lại xảy chuyện gì thế ? Không Triệu Lý Tưởng đang Lục Ái Quốc trông chừng , chạy tới đây?
Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến. Lục Ái Quốc phát hiện Triệu Lý Tưởng lẻn , tìm cả một vòng lớn. Vừa thấy nơi đông vây xem, liền chuyện chẳng lành, vội vàng chạy tới.
“Anh Ba? Anh về . Chị dâu, chị chứ?” Lục Ái Quốc liếc thấy Cố Hướng Đông đầu tiên, tiếp đó thấy Sở Y Nhất thương. “Tên Triệu Lý Tưởng nhân lúc để ý lẻn ngoài. Hắn gì ?”
“Hắn đ.á.n.h lén , may mà Cố Hướng Đông nhà về kịp, nếu c.h.ế.t trong tay . Tên điên .” Sở Y Nhất nức nở, khiến những xung quanh mà thấy đau lòng, ai nấy đều sang phỉ nhổ Triệu Lý Tưởng đang hôn mê.
Cố Hướng Đông liếc cô vợ nhỏ của , thông minh ngậm miệng . Tuy vợ dối, rõ ràng lúc tới thì Triệu Lý Tưởng ngã đất . Vợ nhỏ nhà sức chiến đấu mạnh thế cơ ?
Lục Ái Quốc trong lòng vô cùng áy náy, cảm thấy là do trông coi cẩn thận mới để Sở Y Nhất gặp nguy hiểm, tự trách thôi.
“Anh Ba, … đưa Triệu Lý Tưởng đến chỗ bí thư, xem nên xử lý thế nào.”
“Được.” Cố Hướng Đông hiệu cho Tiểu Vương. Tiểu Vương hiểu ý, nhân lúc chú ý, lặng lẽ tay cánh tay của Triệu Lý Tưởng. Triệu Lý Tưởng đang hôn mê chỉ cảm thấy một cơn đau nhói ập tới, kêu lên một tiếng, cánh tay đó cũng coi như bỏ .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Lục Ái Quốc đưa Triệu Lý Tưởng , xung quanh cũng dần dần về nhà .
Cố Hướng Đông ôm Sở Y Nhất, Tiểu Vương bế Tiểu Bảo, bốn cùng nhà.
“Sao ? Còn thương ở khác ?” Cố Hướng Đông đỡ vai Sở Y Nhất, cúi đầu hỏi cô.
“Cố Hướng Đông, dọa c.h.ế.t em , bây giờ mới về!” Vừa về đến nhà , cảnh quen thuộc và quen khiến Sở Y Nhất thả lỏng, lập tức cảm thấy tủi chịu nổi.
Cô , Cố Hướng Đông càng luống cuống, tay chân lóng ngóng, đành ôm cô lòng vỗ về.
“Được , , là của . Lẽ nên về sớm hơn, như em thương. Không , , sẽ bảo vệ em, bao giờ để xảy chuyện như nữa…” Cố Hướng Đông vỗ lưng Sở Y Nhất, tiếng cô thút thít nức nở, tim như vỡ nát, chỉ hận thể bẻ gãy nốt cánh tay còn của Triệu Lý Tưởng.
Sở Y Nhất ôm lấy vòng eo gầy mà rắn chắc của Cố Hướng Đông, một lúc cũng nín. Chuyện hôm nay xảy quá đột ngột, tâm lý Sở Y Nhất chút tiếp nhận nổi. Bây giờ Cố Hướng Đông ôm an ủi một hồi, cô thấy đỡ hơn nhiều.
“Em , chúng xem Tiểu Bảo, thằng bé cũng dọa sợ!” Nước mắt nước mũi tèm lem cả lên Cố Hướng Đông, cô ngượng ngùng xoa xoa mũi.
Cố Hướng Đông xoa đầu cô, đó dắt tay cô cùng ngoài tìm Tiểu Bảo.
Ra ngoài thì thấy Tiểu Bảo ngủ trong lòng Tiểu Vương, may mà sắc mặt thằng bé vẫn bình thường.
“Thế nào, đó nó ?” Sở Y Nhất hỏi Tiểu Vương, định giơ tay đón Tiểu Bảo.
Cố Hướng Đông thấy liền tự đón lấy con.
“Không chị dâu, nãy thằng bé chơi với vui lắm, còn chuyện với nữa.”
“Vậy thì . Hai chắc vẫn ăn cơm nhỉ, nấu cơm cho hai . Hôm nay muộn quá , cũng đừng về đêm nữa, trong nhà chỗ cho ngủ.” Sở Y Nhất .
Tiểu Vương sang cục trưởng nhà .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-73-co-the-chung-minh-chinh-minh-sao.html.]
“Nhìn gì, chị dâu bảo ở thì ở , mai hãy về.”
“Vâng ạ. Cảm ơn chị dâu, phiền một đêm.”
“Khách khí gì chứ. Cậu cũng là vì đưa Cố Hướng Đông về mà. Ngồi nghỉ một lát , nấu cơm. Cậu đặt Tiểu Bảo lên giường .”
“Em nghỉ ngơi . Anh lấy khăn lông, em chườm mặt , chắc là đau lắm.”
Tiểu Vương vội vàng lên: “Chị dâu, hai nghỉ , để nấu cơm.” Anh thẳng tắp, giọng to rõ. Sở Y Nhất nghi ngờ Cố Hướng Đông.
“Đừng , chẳng gì cả.” Cố Hướng Đông đầu đặt Tiểu Bảo lên giường, còn đắp chăn cho con, xoa xoa tay nhỏ của thằng bé mới ngoài.
Sở Y Nhất nhân lúc Tiểu Vương để ý, lén lấy một ít thịt từ hệ thống nông trường , đó lấy thêm ít gạo, bảo Tiểu Vương thổi cơm. Hai đàn ông to xác, vất vả lâu như chắc chắn đói lắm , món gì đó chắc .
Tiểu Vương đống nguyên liệu mà ngây cả , cũng phong phú quá đấy.
Sở Y Nhất thấy Tiểu Vương nhúc nhích, tưởng nấu cơm: “Hay là để cho, nhà nghỉ ngơi một lát .”
“Em về phòng , Tiểu Vương mà. Cậu từng ở ban nấu ăn .” Cố Hướng Đông kéo cô về phòng, cầm chiếc khăn lông nóng chuẩn , nhẹ nhàng đắp lên má cô.
“Ui da…” Sở Y Nhất bất giác hít một lạnh. Đau thật. Cô cảm giác nửa bên mặt tê dại, từ lúc về vẫn soi gương, cũng trông thế nào.
“Anh tránh , để em soi gương.” Sở Y Nhất để Cố Hướng Đông phản đối, chạy tới gương, lập tức suy sụp. Mặt sưng vù như đầu heo, c.h.ế.t . Cô chút chán nản. Tên Triệu Lý Tưởng c.h.ế.t tiệt, Cố Hướng Đông nhà cô vất vả lắm mới về một chuyến, mà để thấy bộ dạng xí .
“Cố Hướng Đông, em bâyT giờ trông quá, chê em đấy.”
Cố Hướng Đông đến lưng cô, định an ủi vài câu thì cô .
“Em đang chuyện với đấy, chê em.” Sở Y Nhất phồng má, giận dỗi vì Cố Hướng Đông trả lời ngay.
Nhìn dáng vẻ nghiêm túc của cô, buồn đau lòng: “Không chê, vĩnh viễn chê em!”
“Thật ? Em tin, trừ phi…” Sở Y Nhất đảo mắt, định trêu một chút.
“Trừ phi cái gì?”
“Trừ phi hôn em.” Nói xong đợi Cố Hướng Đông phản ứng, cô liền nhón chân hôn lên. Miệng vẫn còn đau, nhưng Sở Y Nhất vẫn bất chấp.
Cố Hướng Đông sững sờ một chút, đó lập tức phản ứng , hai tay ôm lấy eo cô, đáp cuồng nhiệt.
Sở Y Nhất vốn vẫn còn sợ hãi, chỉ dính chặt lấy Cố Hướng Đông rời một bước để tìm cảm giác an . Lúc , cô càng nhiệt tình như lửa mà hôn .
Cố Hướng Đông một Sở Y Nhất như cho chút chống đỡ nổi, cơ thể nhanh chóng phản ứng.
Sở Y Nhất cảm giác vật gì đó khác thường cấn giữa hai chân , nghi ngờ cúi đầu, liền thấy "cái lều nhỏ" của Cố Hướng Đông dựng lên.
Ngạch… Sở Y Nhất đỏ bừng mặt.
“Bây giờ, thể chứng minh chê em chứ!” Giọng trầm thấp của Cố Hướng Đông vang lên. Sở Y Nhất chỉ tìm cái lỗ nào đó mà chui xuống.