Thập Niên 60 Mẹ Kế Có Nông Trường - Chương 62: Trần Chiêu Đệ mang thai
Cập nhật lúc: 2025-11-15 12:32:18
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40YjPpaMpW
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Chị dâu, Cẩu Đản nhà ?” Triệu Lý Tưởng gọi thím Cẩu Đản, mắt thì liếc quanh phòng.
“Sao? Cậu tìm nó việc gì?” Thím Cẩu Đản ngẩng đầu , tiếp tục cắm cúi việc may vá.
Triệu Lý Tưởng xoa tay. Sao mùi t.h.u.ố.c s.ú.n.g thế ? Mình đắc tội gì với mụ đàn bà ?
“Chị dâu ? Sao mà nóng tính thế? Hay là để em trai giúp chị hạ hỏa nhé.” Hắn gian, vươn tay ôm chầm lấy thím Cẩu Đản.
“Ối! Cậu gì đấy! Động tay động chân! Ban ngày ban mặt, còn thể thống gì nữa!” Thím Cẩu Đản đang giận, đương nhiên để Triệu Lý Tưởng dễ dàng như ý. Bà giãy giụa, đẩy .
Ủa, giận thật ? Triệu Lý Tưởng đảo mắt, trong lòng hiểu .
“Mấy hôm nay, tâm trí chắc để cả con tiện nhân chứ gì. Nhìn cái bộ dạng mất hồn mất vía của kìa. Trong mắt còn chứa ai nữa.” Thấy Triệu Lý Tưởng im hồi lâu, thím Cẩu Đản nhịn , bắt đầu móc.
“Ối dào, chị dâu ơi! Nó là cái thá gì. Em để tâm đến nó, chẳng là thấy nhà nó giàu, ăn uống thiếu thốn gì . Em đang nghĩ cách tóm lấy nó. Đến lúc đó, đồ của nhà nó, chẳng đều là của chị ? Em thấy chị ngày nào cũng vất vả, ăn ngon, mặc ấm. Em đau lòng lắm chứ.” Triệu Lý Tưởng mà chính cũng suýt tin.
Thím Cẩu Đản mà chút cảm động. Vốn bà cứ nghĩ, với Triệu Lý Tưởng cũng chỉ là qua đường. Không ngờ coi trọng như . Lão chồng nhà bà , nay từng quan tâm đến bà như thế. Việc may vá trong tay cũng dừng . Bà ngây Triệu Lý Tưởng, mắt đầy tình ý: “Lý Tưởng…”
“Chị dâu, chị đừng nữa. Em hiểu cả mà. Ai bảo em bây giờ bản lĩnh, cho chị cuộc sống hơn.” Triệu Lý Tưởng vẻ tự trách.
“Không, ! Không em bản lĩnh. Là chị hiểu lầm em.” Thím Cẩu Đản Triệu Lý Tưởng tự như , vội vàng bước tới, ôm lấy an ủi. an ủi bằng lời, biến thành an ủi bằng... thể.
Cẩu Đản ở ngoài chơi mệt, liền chạy về nhà. Vừa sân thấy tiếng rên rỉ. Nó cứ tưởng đang chơi đùa với , liền rón rén phòng. Nó thấy ngay gã trai đang trọ ở nhà , đè lên nó. Nó tưởng đánh, liền gào lên lao tới.
Thằng ngốc sức khỏe vô địch. Hơn nữa, hai đang mải mê, hề để ý . Triệu Lý Tưởng đang lúc cao trào, Cẩu Đản húc một cái, văng cả tường. Đầu đập tường ong ong, nhưng vẫn nén đau, vội vàng kéo quần lên.
Làm , mà để con trai thấy cảnh . Dù con thiểu năng, nhưng cũng đủ khiến bà kinh hãi và hổ. Bà vội vàng mặc quần áo, sửa tóc tai, hỏi: “Cẩu Đản, con đ.á.n.h ?”
“Nó bắt nạt ! Nó đ.á.n.h ! Con đ.á.n.h nó! Hừ!” Cẩu Đản tức giận .
Lúc , thím Cẩu Đản và Triệu Lý Tưởng mới hiểu . Hóa Cẩu Đản tưởng hai đang đ.á.n.h . Cả hai cùng thở phào. Không là .
“Cẩu Đản ngoan. Nào, đừng giận nữa. Mẹ đồ ăn ngon cho con nhé?” Bà đành tạm gác Triệu Lý Tưởng sang một bên, dỗ Cẩu Đản khỏi phòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-62-tran-chieu-de-mang-thai.html.]
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Mẹ kiếp!” Triệu Lý Tưởng nhịn c.h.ử.i thề. Cảm giác như ăn ruồi c.h.ế.t. cũng là do sai, thể trách Cẩu Đản. Nhất thời, thấy uất ức, chỗ xả.
Buổi trưa, Sở Y Nhất bí thư gọi lên văn phòng. Cô gửi Tiểu Bảo về nhà họ Cố, khóa cửa cẩn thận, tìm bí thư.
“Bí thư, ông tìm con ?” Vừa cửa, Sở Y Nhất ngửi thấy mùi t.h.u.ố.c lào khét lẹt. Bí thư đang hút t.h.u.ố.c bằng cái điếu cày. Mùi t.h.u.ố.c xông lên, cô nhịn xoa mũi.
Bí thư thấy , liền dập điếu t.h.u.ố.c đế giày, đổ tàn .
“Vợ thằng Hướng Đông đấy . Ngày mai, con bắt đầu lớp học nhé. Ta cũng vận động , chúng sẽ thu tượng trưng 5 hào một đứa. Đến lúc đó con xem, nhà nào cho con học thì đăng ký. Xong bảo họ lên chỗ nộp học phí. Ta vợ chồng con tự bỏ tiền túi ít. Đợi công xã tiền, sẽ bù cho các con, để các con thiệt .” Bí thư với Sở Y Nhất chân tình. Giờ phút , Sở Y Nhất cảm thấy, ở thời đại , phần lớn vẫn chất phác, thật thà, việc công tâm. Như bí thư, như ông Cố, như bà Tôn...
“Bí thư ơi, cần ạ. Số tiền đó là chúng con tự nguyện bỏ cho bọn trẻ. Anh Hướng Đông vẫn với con, bí thư quản lý cả cái công xã lớn thế vất vả . Chúng con giúp gì, cũng thể gây thêm phiền phức. Nên chuyện tiền bạc, bí thư đừng nhắc nữa. Chúng con thật lòng . Hơn nữa, nếu cần chúng con giúp gì, bí thư cứ ạ.”
Làm việc , tuy cầu báo đáp, nhưng cũng để ghi nhớ. Sở Y Nhất cần, nhưng thể xây dựng hình ảnh cho Cục trưởng Cố nhà cô.
Những lời của Sở Y Nhất bí thư thấy ấm lòng. Xem kìa, giác ngộ của cao ! Nếu ai trong công xã cũng như , mệt thế !
“Con bé ngoan! Tấm lòng của vợ chồng con, ghi nhận. Đợi công xã đỡ hơn, nhất định sẽ đền đáp xứng đáng. Vậy, mai con bắt đầu nhé?” Bí thư cũng trạc tuổi ông Cố, nên gọi Sở Y Nhất như cũng gì là .
“Vâng ạ. Con theo sắp xếp của bí thư.” Sở Y Nhất xong liền xin phép về.
Bí thư theo bóng lưng cô. Ông càng càng thấy thuận mắt. Nhớ hôm chia thịt lợn rừng, cô gái thản nhiên, hề tỏ bất mãn, dù đó là thịt do vợ chồng cô săn . Hai bà con dâu nhà họ Cố, ít nhiều đều ý kiến. Chỉ cô là như ngoài cuộc. Lúc đó ông thấy cô gái phóng khoáng, rộng lượng.
Sở Y Nhất cũng mong chờ. Sắp dạy ! Mình sắp giáo viên! Sắp thành công việc ! Ha ha! Ở thế giới cũ, cô cũng từng mơ ước giáo viên. "Người vườn" chăm chỉ, mỗi ngày dạy học cho bọn trẻ, còn kỳ nghỉ đông, nghỉ hè. Sung sướng bao!
Sở Y Nhất về nhà họ Cố, tình hình với bà Tôn. Bà Tôn lập tức quyết định cho cả Cố Tiểu Xuyên và Cố Tiểu Trụ học. Còn Tiểu Bảo, tuy nhỏ tuổi, nhưng và các đều , nên cũng cho cùng luôn.
Cuộc sống nhà họ Cố cứ thế trôi . Còn Trần Chiêu Đệ, ở nhà đẻ thì dễ chịu chút nào. Con gái gả , ở cái thời buổi , thể về nhà ở lâu như . nhà họ Cố một ai sang đón. Trần Chiêu Đệ buồn bã vô cùng.
Đã thế, ăn ngon, ngủ yên, ngày nào cũng lụng giúp bố . Cơ thể bà nhanh chóng suy sụp. Lúc , bà đang vịn đầu gối, nôn thốc nôn tháo!
Mẹ Trần Chiêu Đệ thấy , nghi ngờ hỏi: “Mày... là thai đấy chứ?”
Trần Chiêu Đệ cũng ngẩn . Bà từng nghĩ đến hướng . triệu chứng , đúng là giống hệt lúc m.a.n.g t.h.a.i thằng Tiểu Xuyên. Bà xuống bụng , lấy mu bàn tay quệt miệng, vẫn thể tin nổi.