Thập Niên 60 Mẹ Kế Có Nông Trường - Chương 48: Lưu Dịch

Cập nhật lúc: 2025-11-15 12:32:10
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5Akgnlo252

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cố Kiến Quân việc cũng nhanh. Vừa từ bưu điện gửi đồ về, liền với bà Tôn. Bà Tôn lập tức bảo ông Cố dắt theo hai con trai sang xây tường rào.

 

là cái đồ của nợ! Tự giữ thanh danh thì thôi, còn định liên lụy đến vợ chồng nhà Lão Tam. Đã là văn hóa, chú ý ảnh hưởng gì cả!

 

“Cô giáo Sở, đang gì đấy ạ? Tường rào đang yên đang lành, sửa?” Gã Triệu Lý Tưởng đúng là vấn đề. Bố chồng, cả, hai đều ở đó, cứ chỉ đích danh hỏi Sở Y Nhất. là dở .

 

“Đồng chí Triệu đây hiếu kỳ thật đấy. Sao nào, nhà chúng gì cũng báo cáo với , chờ phê chuẩn mới ?” Cố Kiến Quân móc Triệu Lý Tưởng.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

“Đồng chí Cố gì lạ . Nhà đến lượt phê chuẩn . Hàng xóm láng giềng, quan tâm một chút thôi mà.”

 

“Đã cần phê chuẩn, thì thu ánh mắt và cái tâm của . Bớt nhòm ngó sang nhà chúng . Chúng gì cũng liên quan đến .” Đồ dở ! Cố Kiến Quân liếc Triệu Lý Tưởng, cắm mạnh xẻng xuống đất. Triệu Lý Tưởng thấy , da đầu cũng run lên.

 

Hắn sờ mũi, liếc Sở Y Nhất thêm một cái, hậm hực về.

 

“Này, nhà họ Cố ! Mấy cái gì hả? Tường rào của công xã chẳng đều như ? Sao nhà mấy khác ? Mấy định gì?” Thím Cẩu Đản từ trong nhà , sớm ngứa mắt cách hành xử của nhà họ Cố.

 

“Chúng sửa tường nhà chúng , thì mắc mớ gì đến nhà thím?” Sở Y Nhất thấy bộ dạng nhảy cỡn của thím Cẩu Đản, thầm nghĩ cũng nhiều chuyện y như gã Triệu Lý Tưởng.

 

“Sao mắc mớ! Tường rào vốn thấp, tầm thoáng đãng. Mấy xây cao lên, chúng cứ như tù, khó chịu lắm !”

 

“Vậy ? Nhà thím thói quen rình mò nhà khác, chứ nhà chúng thì . Có nhiều thứ chúng cũng thấy, sợ bẩn mắt. Đương nhiên, chúng càng cuộc sống của khác nhòm ngó. Nhà thím mà quen, thì dỡ luôn cổng cho thoáng.” Mắt thấy, tim phiền. xem mấy chuyện bẩn thỉu nhà các , thì các cũng nên quản mắt . Nếu quản , đành tự tay .

 

“Hừ! Cô thế là ý gì? Ý cô là chúng nhòm ngó nhà cô ? Nhà cô cái gì đáng để nhòm ngó? Đừng tưởng ai cũng tư tưởng bẩn thỉu như cô.” Thím Cẩu Đản chút chột , liền xù lông lên. Sao con mụ Sở Y Nhất ? Không thể nào, với Triệu Lý Tưởng cũng chỉ mới...

 

Chẳng là nhòm ngó thì là gì. Ăn gì, uống gì cũng . Các còn thêm gì nữa? Tuy nhiên, phản ứng thái quá của thím Cẩu Đản, Sở Y Nhất chút nghi ngờ. Triệu Lý Tưởng mới đến, nhanh chóng trở thành "chúng " ? Lại còn "bẩn thỉu"? Mình , chỉ là thấy riêng tư, lạ chằm chằm. Sao thành bẩn thỉu?

 

Cô ngẩng đầu thím Cẩu Đản và Triệu Lý Tưởng. Thím Cẩu Đản chắn mặt Triệu Lý Tưởng, cách chỉ chừng ba bốn mươi phân. Rõ ràng là đang che chắn cho . Theo tâm lý học, cách xã giao gần như , chỉ thiết mới gần thế. Mà hai họ mới tiếp xúc vài ngày, đến ?

 

“Chúng xây tường trong phạm vi đất nhà , một phạm pháp, hai vi phạm kỷ luật. Nếu thím thấy vấn đề, thì cứ tìm bí thư.” Không nhiều lời vô ích với bà nữa, Sở Y Nhất quăng một câu, cả nhà họ Cố cắm cúi việc.

 

“Chị dâu , chị xem con Sở Y Nhất đó ý gì? Sao tự dưng xây tường cao lên?” Triệu Lý Tưởng chắc chắn, hỏi thím Cẩu Đản.

 

“Còn nữa? Ý đồ của mày rõ rành rành, đề phòng đấy.”

 

“Có ? Em thấy em giao tiếp bình thường mà. Có lộ ý đồ .”

 

“Đó là mày tự thấy thế thôi.” Đàn ông các , lúc nào cũng tự cho là kín kẽ. Kỳ thực, chỉ cần động não một chút là tỏng các nghĩ gì.

 

Buổi trưa, Sở Y Nhất lên huyện. Cố Hướng Đông gửi sách giáo khoa về cho cô, cũng kể qua về tình hình dạy học ở nơi khác, nhưng chẳng tiêu chuẩn nào cả. Thời buổi , phần lớn ý thức về việc học hành. Cô nghĩ, nhận việc , thì cố gắng cho , thể lỡ dở con cháu . Vì , cô cần chuẩn nhiều thứ.

 

Sở Y Nhất với bà Tôn một tiếng, dắt Tiểu Bảo công xã bắt xe bò, đó mới chuyển sang xe buýt.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-48-luu-dich.html.]

“Mẹ ơi, mua gì ạ?” Tiểu Bảo cũng , cứ ngoài là vui.

 

“Sắp học , nhưng còn thiếu ít đồ. Mẹ lên huyện xem thứ cần .”

 

“Mẹ cần gì ạ?” Tiểu Bảo ghé sát tai Sở Y Nhất, thì thầm.

 

“Mẹ cần ít vở luyện tập, bút chì, còn vài thứ khác nữa. Sắp tới các chị đến học, chuẩn văn phòng phẩm.”

 

“Vậy ạ. Thế lát nữa ?”

 

“Nhà máy in? Hiệu sách? Hay Cửa hàng bách hóa? Chỗ nào cũng . Mẹ cũng chắc chỗ nào đồ cần, đành tìm thôi.” Sở Y Nhất mang theo mấy cuốn tranh cô vẽ cho Tiểu Bảo, xem thể in thêm , để phát cho bọn trẻ. Chứ một cô vẽ thì sức. Tiêu tiền mà giải quyết , thì tội gì khó .

 

“Vậy con với . Giá mà bố ở đây thì quá.”

 

“Bố con bận mà. Đợi , chúng tìm cơ hội thăm bố, ?”

 

“Thật ạ? Thế luôn bây giờ ?” Nhắc đến Cố Hướng Đông, Tiểu Bảo hớn hở, ngay.

 

“Giờ . Mình mua vé tàu giấy giới thiệu. Giờ gì cả, cho ga .”

 

“Vậy thôi ạ.”

 

Sở Y Nhất đến Cửa hàng bách hóa, tìm loại sách bài tập dụng cụ dạy học cần. Hỏi thăm một chút, cô quyết định sang hiệu sách xem . May mà cũng xa lắm.

 

“Tiểu Bảo, con ở đây xem sách một lát. Mẹ tìm đồ, lát nữa , ?”

 

“Vâng ạ. Mẹ yên tâm, con ở đây chờ .”

 

Sở Y Nhất xoa đầu Tiểu Bảo, sâu giữa các kệ sách.

 

“Cậu bé, cháu đang xem gì ?” Lưu Dịch lưng nhóc một lúc lâu, thấy nó xem cuốn truyện tranh say sưa.

 

“Đây là sách học cháu cho cháu ạ.”

 

“Ồ? Đây là cháu tự ?” Lưu Dịch trong ngành , nên liếc mắt một cái là nhận giá trị kinh tế của mấy cuốn tranh .

 

“Tiểu Bảo!” Sở Y Nhất thấy một đàn ông lạ lưng con , liền thấy lo lắng. Bất chấp đang ở hiệu sách, cô rảo bước nhanh về phía Tiểu Bảo, gọi to.

 

“Mẹ ơi!”

 

Lưu Dịch đầu , liền thấy Sở Y Nhất. Ừm, còn xinh hơn cả trong tưởng tượng của .

 

 

Loading...