Tâm trạng , Sở Y Nhất lập tức thư cho Cố Hướng Đông. Giữa các hàng chữ đều toát lên vẻ vui mừng.
Nhắc đến gã Triệu Lý Tưởng phiền phức, nhớ Cố Hướng Đông từng chuyện thanh niên trí thức về, mà một trong đó ở ngay vách nhà , còn là một kẻ đáng ghét. Sở Y Nhất bực bội . Nhìn nét chữ hằn sâu giấy là cô ghét gã đó cỡ nào.
Lần , Sở Y Nhất gửi cho Cố Hướng Đông cả một thùng đồ lớn. Cô nhờ Lục Ái Quốc nữa, mà hẹn với Hà Ngọc Lan, bảo Cố Kiến Quân sang giúp mang đồ bưu điện.
Thế là, Sở Y Nhất cử Tiểu Bảo và Tiểu Trụ về nhà chính gọi Cố Kiến Quân. Cô cũng cố sức lôi cái thùng sân. Vừa đặt đồ xuống định thở, giọng Triệu Lý Tưởng vang lên: “Cô giáo Sở, dọn đồ ? sang giúp nhé.” Hắn định vòng từ nhà thím Cẩu Đản sang.
“Không cần , Triệu! Anh Hai nhà sắp qua . Không phiền !” Sở Y Nhất nhíu mày. Gã mà nhiệt tình thái quá !
“Cô Sở, hàng xóm láng giềng, khách sáo gì. Có gì cứ một tiếng, tiện tay giúp. Cần gì chạy xa gọi , kịp .” Hắn xắn tay áo, định qua.
“Này! thanh niên trí thức ! Anh rảnh rỗi quá ? Nhà họ Cố chúng đông , cần gì phiền đến ngoài! Anh để dành sức mà xuống đồng việc .” Cố Kiến Quân dắt hai đứa nhỏ , thấy Triệu Lý Tưởng là ngứa mắt.
“Đồng chí , gì lạ . Đều là em chị em, giúp đỡ lẫn là chuyện nên mà. Giác ngộ của vấn đề !” Triệu Lý Tưởng thấy Cố Kiến Quân cao to, cũng chột , nhưng nhanh chóng trấn tĩnh . Nói về lý lẽ, thua ai bao giờ. Xem bọn họ gì .
“Phải! Giác ngộ của cao! Lúc nãy đường sang đây, thấy bà Lý kéo đồ nổi, đang nghỉ ở đằng kìa. Anh còn mau ' việc ' .” Cố Kiến Quân thật tự vả miệng . Mày giác ngộ cao , việc !
Triệu Lý Tưởng tự đào hố, giờ thể nhảy. “Thật ? Vậy xem mới . Sao để già việc nặng thế.” Hắn rời khỏi nhà thím Cẩu Đản.
“Phi! Cái thứ gì ! Thím Ba , thím đừng để ý đến gã đó. thấy tâm địa nó , giống đàng hoàng. Có việc gì, thím cứ về nhà gọi chúng .” Cố Kiến Quân nhổ nước bọt, dặn dò Sở Y Nhất.
“Anh Hai, em cũng đang định với các . Em xây tường rào cao lên. Lùn quá, gì bên hàng xóm cũng thấy, riêng tư , khó chịu lắm. Nhất là lúc Hướng Đông nhà.”
“Ừm, . Anh gửi đồ xong, về với một tiếng. Đến lúc đó, bố, cả với qua, hai ba hôm là xong cho thím.”
“Thật ạ? Nhanh ? Vâng, phiền Hai.”
“Người một nhà cả, cảm ơn gì. Thôi, đưa đồ đây xách .” Cố Kiến Quân nhận lấy cái bọc: “Ui, nặng gớm nhỉ.”
“Anh Hướng Đông mới đến chỗ mới, em sợ thiếu đồ, nên chuẩn nhiều.”
“Ha ha! Được . Thằng Ba đúng là phúc. Anh đây.” Cố Kiến Quân , tỏ vẻ thấu hiểu.
Triệu Lý Tưởng hết cách, đành giúp bà Lý mang đồ về nhà. Mệt bở tai. Về đến nhà thím Cẩu Đản, tức giận ném đồ xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-47-cau-ket-voi-nhau-lam-viec-xau.html.]
“Cậu em ! Mày để ý con vợ thằng Cố Hướng Đông ?” Thím Cẩu Đản thấy Triệu Lý Tưởng mấy hôm nay cứ lấy mặt nóng dán m.ô.n.g lạnh, liền gã loại lành gì, chắc chắn là ý đồ .
“Chị dâu! Chị đừng bậy!” Dù trong lòng đúng là nghĩ , nhưng thể thừa nhận.
“Chị là từng trải, còn tỏng cái bụng của mày . Không , cứ thật với chị. Biết chị giúp .”
“Chị dâu, chị thật ? Nếu là thật, chị định giúp em thế nào? Hai nhà là hàng xóm, chị giúp em ?” Triệu Lý Tưởng cẩn thận hỏi.
“Con mụ đó, keo kiệt khó ưa. Ngày thường mặt nặng mày nhẹ với chúng , vênh váo lắm. Chị ngứa mắt nó lâu . Mày mà tán nó, nó chồng bỏ, xem nó còn vênh váo nữa .” Thím Cẩu Đản mấy Sở Y Nhất cho bẽ mặt, ghim trong lòng, luôn tìm cơ hội trả đũa. Giờ cơ hội đến .
“Chị dâu! Chị đúng là chị ruột của em! Em từ lúc đến công xã , để ý con Sở Y Nhất đó . Xinh , dáng ngon, n.g.ự.c tấn công, m.ô.n.g phòng thủ. Chị xem, một thằng trai trẻ khí huyết hừng hực như em, mà chịu nổi khi nó cứ lượn lờ mặt.” Triệu Lý Tưởng thấy hy vọng, suýt nữa thì bổ nhào tới gọi .
“Ồ? Thật ? Thế chị đây cũng lượn lờ mặt mày mỗi ngày, thấy mày chị lấy một cái?” Thím Cẩu Đản liếc mắt đưa tình với Triệu Lý Tưởng.
Triệu Lý Tưởng rùng . Gì đây? Mụ cũng để ý ?
“Chị dâu, chị gì lạ. Anh Cẩu Đản ở nhà, em nghĩ cũng dám. Lỡ chị nhiều, chả đ.á.n.h què chân em.” Bà thím Cẩu Đản tuy già, nhưng già thì chiều! Trông cũng đến nỗi, da trắng, thịt thà trắng nõn.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Thì giờ, nó ở nhà . Hơn nữa, nó chỉ là thằng hữu dũng vô mưu, gì gan đ.á.n.h mày.” Thím Cẩu Đản , uốn éo, liếc mắt đưa tình.
Đến nước mà còn hiểu, thì Triệu Lý Tưởng đúng là đồ ngốc. Dâng đến miệng, ăn thì phí. Huống hồ, thu phục mụ , chỉ lợi, hại.
“Ối! Chị dâu ơi! Mắt em hình như cái gì bay . Chị xem giúp em với.” Triệu Lý Tưởng nhắm mắt, la oai oái.
“Thật ? Để chị xem nào.” Thím Cẩu Đản ưỡn ẹo tới. Triệu Lý Tưởng liền ôm chầm lấy: “Chị dâu đúng là thương . Vậy em đây cũng 'báo đáp' chị mới .”
Mắt thím Cẩu Đản lúng liếng, mặt ửng hồng, trông càng thêm trắng nõn.
Một lúc lâu , thím Cẩu Đản mặc quần áo, bước khỏi phòng, dáng nhẹ nhõm, mặt mày hớn hở.
Trong phòng, Triệu Lý Tưởng chút bơ phờ, tay vịn eo, theo thím Cẩu Đản, thở hổn hển.
là tốn sức thật! Không ngờ, bà thím ... mãnh liệt như !