Thập Niên 60 Mẹ Kế Có Nông Trường - Chương 43: Mẹ hiền chiều hư con

Cập nhật lúc: 2025-11-15 12:32:04
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qbiD78xkK

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tin tức Cố Hướng Đông phục viên về Cục trưởng Cục Công an, chẳng bao lâu lan khắp công xã Hòa Bình. Nhà họ Cố một nữa trở thành đối tượng ngưỡng mộ của cả công xã.

 

Trần Chiêu Đệ từ bỏ về nhà đẻ, vẫn luôn ở lì bên đó. Bà cứ tưởng vài ngày nữa Cố Kiến Quốc sẽ đến đón con về. ngày qua ngày khác, đừng Cố Kiến Quốc, ngay cả một cái bóng nhà họ Cố cũng thấy. Mấy ngày gần đây, ở nhà đẻ cũng dễ chịu gì. Chị dâu bà cứ động một chút là mặt nặng mày nhẹ, quăng ném đồ đạc. Trần Chiêu Đệ ngốc, ý kiến.

 

Cũng thôi, dắt con về nhà đẻ ăn bám. Nếu nhờ miếng thịt lợn bà mang về hôm , khi chị dâu đuổi cả hai con .

 

“Tao thấy, hôm nay mày dắt thằng Tiểu Xuyên về . Đừng dỗi nữa. Về bên đó thì lanh lợi lên một chút. Mẹ chồng mày thiên vị thằng Ba, thì tự nhiên cũng quý vợ nó. Mày đừng suốt ngày đ.â.m đầu tìm chuyện bực . Bố gánh cả cái nhà cũng dễ dàng gì, miễn cưỡng mới đủ ăn đủ mặc, thật sự nuôi nổi chúng mày . Thôi, dắt con về .”

 

Mẹ của Trần Chiêu Đệ, ăn sáng xong, cuối cùng cũng mở lời. Thời buổi , nhà ai cũng nỗi lo riêng. Tự dưng thêm hai miệng ăn, ai mà chịu nổi. Vốn bà còn định đợi nhà họ Cố sang đón, sẽ mẩy một trận, kiếm chút lợi lộc. Giờ xem , nhà họ Cố sẽ đến . Thôi thì bảo hai con nó về.

 

Trần Chiêu Đệ hết cách. Con gái gả như bát nước hắt , nhà đẻ còn chỗ cho . Đến ruột cũng mở miệng đuổi khéo, bà còn mặt mũi nào mà ở .

 

Bất đắc dĩ, chút cam tâm, bà dọn dẹp qua loa, dắt Tiểu Xuyên . Lúc , bà còn ngoảnh đầu , kết quả chẳng thấy ai. Người nhà đẻ biến mất tăm, chắc là mong bà cho nhanh.

 

Trên đường về, Cố Tiểu Xuyên tung tăng nhảy nhót. Nó về từ lâu. Mấy ngày nay ở nhà bà ngoại ăn uống khổ sở, bánh ngô bột độn, cứng như đá, nhai thì mỏi miệng, vệ sinh càng khổ. Giờ nó hối hận vì theo . Ở nhà họ Cố, thỉnh thoảng còn thịt, cá, bánh kẹo. Ở đây chẳng gì, mợ thì suốt ngày cáu gắt. Vẫn là về nhà hơn.

 

“ Y Nhất ! Mấy thứ đồ trẻ con ăn, con mang sang đây gì. Mau mang về cho bọn nhỏ ăn .” Bà Tôn thấy Sở Y Nhất mang bánh kẹo sang, lòng mừng rỡ. Bà càng cô con dâu út càng thấy thuận mắt. là mắt của sai.

 

Không vì cô mang đồ ăn sang mà bà , mà là vì con bé nghĩ cho , ích kỷ. Đó mới là điều bà quý trọng.

 

“Bác ơi, ai cái chỉ trẻ con mới ăn. Người lớn cũng ăn mà. Anh Hướng Đông gửi về cho con nhiều lắm, cố ý dặn con mang sang cho hai bác đấy. Bác cứ nhận .”

 

“Còn gọi 'bác' ?” Bà Tôn nắm tay Sở Y Nhất, .

 

Mặc dù Sở Y Nhất xác định Cố Hướng Đông, nhưng thẳng như , cô vẫn thấy ngượng.

 

“Mẹ.”

 

“Ừ! Con gái ngoan! Con cũng đừng đỡ cho thằng Lão Tam. Nó mà nhớ mấy lời thì lạ đấy. Mẹ còn hiểu tính nó .”

 

là " con ai bằng ". Bà Tôn sai chút nào. Cố Hướng Đông chẳng dặn dò gì cả. đây bà Tôn bảo vệ cô như , cô cũng thật lòng đối với bà.

 

“Mẹ ơi, thật mà. Mẹ đừng tiếc, cứ ăn . Nhà sẽ càng ngày càng mà.”

 

“Ừ, , .” Cả đời con gái, đến già cảm nhận cảm giác con gái. Bà Tôn thấy lòng vui vẻ lạ thường.

 

“Bà nội! Bà nội! Con đói c.h.ế.t mất! Mau cho con ăn!” Cố Tiểu Xuyên còn đến cửa, tiếng vọng . Hai con về đến nhà, Cố Tiểu Xuyên xông thẳng phòng bà Tôn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-43-me-hien-chieu-hu-con.html.]

Thấy bánh kẹo bàn, nó xông tới, vơ lấy nhét miệng, chẳng thèm để ý đến bà nội thím Ba đang bên cạnh.

 

Sở Y Nhất nhíu mày. Thằng nhóc Cố Tiểu Xuyên càng ngày càng quy củ, chẳng chút giáo dưỡng nào.

 

Bà Tôn thì hành động dứt khoát hơn, bà gom hết bánh kẹo còn , nhanh tay cất tủ, khóa .

 

“Bà nội! Bà nội! Sao bà cất ! Con còn ăn no mà!” Cố Tiểu Xuyên xông lên giật chìa khóa của bà Tôn. Bà Tôn nó xô bất ngờ, lưng đập mạnh thành tủ, đau đến điếng .

 

Đứa trẻ choai choai, sức cũng yếu.

 

Bốp! Bà Tôn giáng một cái tát thật mạnh tay Cố Tiểu Xuyên.

 

Cố Tiểu Xuyên thấy bà nội cho ăn, còn đ.á.n.h , lập tức gào .

 

“Mẹ! Sao đ.á.n.h thằng Tiểu Xuyên? Mẹ cho nó ăn thì thôi, đ.á.n.h một đứa trẻ như ?” Trần Chiêu Đệ nhảy xổ , sang chỉ trích bà Tôn.

 

Chà, xem nãy giờ bà ngoài cửa, nếu xông bà Tôn đ.á.n.h con ? Có khi Cố Tiểu Xuyên xông cũng là do nó xúi giục.

 

“Cố Kiến Quốc! Sang đây lôi thằng con mất dạy của mày về! Đừng để nó ngứa mắt tao!” Bà Tôn đôi co với Trần Chiêu Đệ, bèn gào lên gọi Cố Kiến Quốc.

 

“Mẹ! Sao ? Có chuyện gì?” Cố Kiến Quốc gọi, vội vàng chạy sang. Chưa đến phòng thấy tiếng con .

 

“Anh hỏi thằng con quý tử của xem nó !” Sở Y Nhất đỡ bà Tôn.

 

“Thằng nhãi con! Mày ?” Cố Kiến Quốc , đoán chắc là thằng con gây chuyện, nếu thể tức giận như .

 

“Cố Kiến Quốc! Anh ý gì? Tiểu Xuyên bao nhiêu ngày, thèm đến thăm nó. Hai con về, một câu quan tâm cũng , xông là mắng! Anh ý gì?” Trần Chiêu Đệ thấy tình thế , lập tức cảm thấy công bằng. Không chỉ là ăn vài cái bánh , cần căng thế ?

 

Sở Y Nhất thấy Trần Chiêu Đệ đòn phủ đầu, đẩy Cố Kiến Quốc, lòng cô cũng bốc hỏa.

 

“Anh cả! Tiểu Xuyên , rằng vơ đồ ăn. Cũng chào bà nội. Mẹ định cất bớt để dành cho , Tiểu Xuyên liền xông lên giật chìa khóa, xô ngã đập lưng tủ. Mẹ suýt nữa thì dậy nổi.”

 

“Sở Y Nhất! Có chuyện gì của mày ở đây! Cần mày thêm mắm thêm muối !” Trần Chiêu Đệ chỉ thẳng mặt Sở Y Nhất, hận thể tát cho cô một cái.

 

sự thật! Chị thấy sắc mặt tái !”

 

“Mau mang chúng nó cho khuất mắt tao!” Bà Tôn con trai cả của , trong lòng nghẹn . Mắt thấy, tim phiền!

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Loading...