Thập Niên 60 Mẹ Kế Có Nông Trường - Chương 42: Mối thâm thù giữa Lục Ái Quốc và nhà bà Mã góa

Cập nhật lúc: 2025-11-15 12:32:03
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4foQCmVxwp

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

bưu điện gửi đồ cho Cố Hướng Đông.” Sở Y Nhất cũng khách khí. Lục Ái Quốc giúp, cô cũng từ chối.

 

“Vậy chị đưa địa chỉ Ba cho em. Em gửi cho. Từ công xã bưu điện xa lắm. Cái thùng nặng thế, chị xách nổi!”

 

“Được ? Vậy phiền một chuyến nhé.” Sở Y Nhất địa chỉ Cố Hướng Đông , đưa cho Lục Ái Quốc, kèm theo một ít tiền. “Lát nữa địa chỉ cẩn thận, đừng gửi nhầm đấy!”

 

“Được , chị Ba yên tâm. Đảm bảo thành nhiệm vụ.” Lục Ái Quốc liếc địa chỉ. Xem nịnh bợ sai. Cố Hướng Đông lên chức Cục trưởng Cục Công an . Mấy bà đàn bà tóc dài kiến thức ngắn, còn ở đó đồn ầm lên là Cố Hướng Đông quân đội đuổi về. là ếch đáy giếng.

 

Lục Ái Quốc hì hục bê cái thùng bưu điện. Gửi đồ thời mở kiểm tra. Khi thùng mở, cả nhân viên bưu điện lẫn Lục Ái Quốc đều sững sờ. Toàn đồ ăn, đồ mặc, đồ dùng. Lấy riêng từng thứ thì hiếm, nhưng một lúc gửi nhiều thế thì ít thấy. Nhân viên bưu điện địa chỉ nhận, cũng hiểu . Thảo nào, hóa là gửi cho Cục trưởng Cục Công an.

 

Làm xong thủ tục, Lục Ái Quốc trả hết ba bốn đồng tiền cước phí. Trời ơi! Chị Ba đúng là chiều Ba thật! Ba bốn đồng bạc, bao nhiêu việc! Mua mấy cân thịt lợn . Lục Ái Quốc cảm giác như miếng thịt đến bên miệng mà còn bay mất. Dù tiền của , nhưng cũng xót đứt ruột. điều càng thêm quyết tâm, bám theo Sở Y Nhất.

 

Lục Ái Quốc vội vã về công xã Hòa Bình, đưa biên lai cho Sở Y Nhất: “Chị Ba, em hỏi . Nhân viên bưu điện ba bốn ngày là tới. Đây là tiền thừa, em trả chị.”

 

Sở Y Nhất gửi đồ bao giờ, cũng phí thế nào, nên đưa dư tiền cho Lục Ái Quốc. Giờ thấy còn thừa ít, cô rút năm hào, đưa cho : “Cảm ơn . Cái cầm mua nước uống.”

 

Mắt Lục Ái Quốc sáng lên, nhưng vẫn chừng mực: “Chị Ba, chị ! Em giúp chị chút việc là lẽ đương nhiên. Chị mà thế là coi thường em !”

 

Bị , Sở Y Nhất cũng thấy ngại. Cô ý gì khác, chỉ thấy thùng đồ nặng, giúp chạy một chuyến, cũng nên cảm ơn. “Vậy thôi. Hay là lấy cho ít dưa muối, mang về đổi vị.” Cô bếp, lấy một hũ dưa muối, đưa cho Lục Ái Quốc.

 

“A, cái thì em nhận. Tay nghề của chị Ba chắc chắn là ngon , nếu Ba mà thích ăn thế. Vậy em khách sáo nữa. À, chị Ba đừng hiểu lầm, ở bưu điện họ bắt mở kiểm tra, em chỉ liếc qua thôi, em cố ý trộm .” Lục Ái Quốc vội giải thích.

 

“À, . Kiểm tra thì cứ kiểm tra. Toàn đồ bình thường cả mà.”

 

“Vâng. Vậy em về nhé. À, gửi đồ cho Ba, chị cứ gọi em.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-42-moi-tham-thu-giua-luc-ai-quoc-va-nha-ba-ma-goa.html.]

“Được, .” Lục Ái Quốc cũng nhiệt tình thật. Sở Y Nhất thầm nghĩ.

 

Lục Ái Quốc huýt sáo về nhà. Vừa cửa, thấy tiếng rên rỉ như mèo kêu của phụ nữ. Sắc mặt Lục Ái Quốc lập tức đổi. Anh đạp tung cánh cửa gỗ ọp ẹp, thấy ngay Mã Nhị Nha và Lý Đại Ngưu đang quấn lấy . Hai tiếng động, ngẩng lên thấy Lục Ái Quốc, Lý Đại Ngưu sợ đến mức xìu ngay lập tức.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Sao hai ở nhà Lục Ái Quốc? Chuyện là, từ vụ cháy chuồng bò, hai chỗ ở. Lục Ái Quốc liền xung phong, với bí thư là nhốt họ ở nhà . Dù cũng là phụ trách canh giữ. Bí thư đồng ý.

 

Lục Ái Quốc để hai họ yên. Không chỗ nhốt, chẳng lẽ thả ? Thời gian đấu tố còn hết. Anh tha cho hai dễ dàng như .

 

Ai ngờ, khỏi một lúc, hai cấu kết với . “Mã Nhị Nha! Mày đúng là tiện thật! Thằng đó nó hại mày nông nỗi , mà mày vẫn chịu cho nó chơi ? Mày đói khát đến thế ?” Lục Ái Quốc thực sự khinh bỉ Nhị Nha.

 

Nghe Lục Ái Quốc chửi, Nhị Nha hề thấy hổ, ngược còn từ từ bò về phía , như một con ch.ó cái. Lớp quần áo xộc xệch hở hang, khêu gợi. Nhị Nha ôm lấy chân Lục Ái Quốc, cọ xát.

 

Liêm sỉ, tôn nghiêm, cô vứt hết. Chỉ cần thể sống thoải mái hơn, cô sẵn sàng trả bất cứ giá nào. Huống chi, Lục Ái Quốc , ngoài việc tiền, thì cũng bộ mặt sáng sủa, còn thuận mắt hơn Lý Đại Ngưu nhiều.

 

Nhìn bộ dạng của Nhị Nha, Lục Ái Quốc giơ chân đạp cô văng : “Mã Nhị Nha! Mày là đồ giày rách! Mày dựa mà nghĩ tao sẽ thèm mày? Tao đói đến mức đó !”

 

Lục Ái Quốc tuy , nhưng cũng khinh, thèm động Nhị Nha lúc . Nếu là , thể còn chút hứng thú, chinh phục. bây giờ, còn chút hứng thú nào, chỉ còn sự căm hận.

 

Sự căm hận , chỉ vì Nhị Nha coi thường , mà còn sâu xa hơn, là đến từ bà Mã góa. Bố của Lục Ái Quốc hồi trẻ, cũng thoát khỏi sự quyến rũ của bà . Ông Lục Ái Quốc bắt tại trận bao nhiêu . Bà lóc, ầm ĩ, nhưng bố và bà Mã góa vẫn chứng nào tật nấy. Cuối cùng, cũng đành bất lực, chỉ cố gắng nuôi Lục Ái Quốc nên .

 

cứ chồng lén lút qua với đàn bà khác ngay mắt, mà đàn bà đó là loại lăng loàn, Lục Ái Quốc uất ức, sinh bệnh, vài năm thì qua đời, bỏ .

 

Những năm tháng khó khăn nhất, lương thực bố kiếm , phần lớn đều chui bụng bà Mã góa và hai đứa con gái. Ngược , Lục Ái Quốc, con trai ruột, suýt thì c.h.ế.t đói. Sau bố cũng c.h.ế.t, nhưng mối hận với nhà bà Mã góa thì bao giờ nguôi. Họ cứ tưởng còn nhỏ, gì. Thực , hết.

 

Bây giờ Nhị Nha rơi kết cục , phần lớn là gieo nhân nào gặt quả nấy, nhưng cũng phần Lục Ái Quốc quạt gió thêm củi. Trong lòng hả hê khôn xiết. thế vẫn đủ. Anh bà Mã góa và hai đứa con gái sống bằng c.h.ế.t. Con Mã Đại Nha cũng chẳng loại lành gì. Anh thấy nó với trai chỉ một hai . Cả ba con đều cùng một giuộc. Bọn họ thích quyến rũ đàn ông, sẽ cho họ cơ hội, để họ "phát huy" cho .

 

 

Loading...