Thập Niên 60 Mẹ Kế Có Nông Trường - Chương 38: Trần Chiêu Đệ mang thịt đi
Cập nhật lúc: 2025-11-15 12:31:59
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40YjPpaMpW
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“ Y Nhất , thịt con mang về tự ăn .” Bà Tôn cắt một nửa miếng thịt ba chỉ đưa cho Sở Y Nhất, bảo vợ chồng họ về tự nấu ăn riêng, đừng ăn chung ồn ào.
Trần Chiêu Đệ bên cạnh, nghển cổ miếng thịt, liếc phần còn .
“Mẹ! Con mà cao thượng thế! Đã đồng ý chia thịt cho cả công xã thì thôi . Người bảo tự chọn một miếng, cũng chỉ lấy tí tẹo. Mẹ mà lấy nhiều thêm một chút, nhà chẳng đến nỗi eo hẹp thế .” Như cũng thể mang một ít về nhà đẻ. Thà cho ngoài ăn, chứ cho nhà . Không nghĩ kiểu gì!
Sở Y Nhất vốn định ăn chung, nhưng tình huống cô do dự. Cô bóng lưng Cố Hướng Đông, nhất thời mở lời thế nào.
“Thím Ba ơi, thím may cho con một bộ quần áo mới .” Cố Tiểu Xuyên hiếm khi thấy Sở Y Nhất ở nhà, liền chạy tới vòi vĩnh.
“Muốn quần áo mới thì tìm con . Thím may.” Sở Y Nhất thấy khó hiểu. Nhìn bộ dạng thản nhiên như của Cố Tiểu Xuyên, cô bất giác thấy ác cảm.
“Vậy thím đưa vải đây, con bảo con may.”
“Thím lấy vải? Thím con . Con may quần áo mới, cũng nên tìm thím chứ.”
“Thế thím may cho Tiểu Trụ? Con cũng !” Cố Tiểu Xuyên gào lên.
Sắc mặt Sở Y Nhất lập tức lạnh : “Thím Hai con tranh thủ thời gian nghỉ ngơi may quần áo giúp thím. Để cảm ơn, thím bảo thím dùng vải thừa may cho Tiểu Trụ một bộ. Có vấn đề gì ?” Cô thẳng Trần Chiêu Đệ, gằn từng chữ.
Cố Tiểu Xuyên thể như , chứng tỏ gì đó mặt nó. Trẻ con phân biệt, chẳng lẽ lớn cũng ?
“Con quan tâm! Con quần áo mới! Còn ăn ngon nữa!” Cố Tiểu Xuyên níu lấy áo Sở Y Nhất, giằng co. Sở Y Nhất để ý, một đứa trẻ choai choai kéo loạng choạng, suýt ngã.
“Làm gì đấy?” Cố Hướng Đông cũng chẳng màng xử lý cái đầu lợn nữa. Tay còn kịp rửa, bước tới, xách cổ áo Cố Tiểu Xuyên lên.
Hà Ngọc Lan bên cạnh chút khó xử, liếc Cố Kiến Quân. Chị , với tính cách của chị cả, thế nào cũng gây chuyện. Giờ thì , tự dưng gây sự chú ý cho Sở Y Nhất.
Cố Tiểu Xuyên từ nhỏ sợ ông chú Ba ít ít . Giờ xách lên, nó sợ đến mức ré lên.
Trần Chiêu Đệ thấy con trai Cố Hướng Đông xách như xách gà con, tức sôi máu, đành trút giận lên Cố Kiến Quốc bên cạnh: “Anh c.h.ế.t ? Không thấy con trai đ.á.n.h ? Anh đến cái rắm cũng dám thả! Trong cái nhà là con cả đấy! Anh xem cái tướng hèn hạ của kìa!”
“Đủ !” Cố Hướng Đông lạnh giọng quát. Sắc mặt càng thêm u ám. Anh cả của một đàn bà chỉ thẳng mặt c.h.ử.i mắng mặt bao nhiêu . Thế thì còn mặt mũi gì!
“Mẹ, chúng con về đây!” Cố Hướng Đông với một tiếng, rời khỏi sân.
Vốn dĩ là lúc rảnh rỗi, thịt, cả nhà thể vui vẻ ăn một bữa cơm ngon. Bị ầm ĩ lên thế , ai cũng mất cả hứng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-38-tran-chieu-de-mang-thit-di.html.]
Thấy Cố Hướng Đông và Sở Y Nhất bỏ , Cố Kiến Quốc cũng thấy mất mặt: “Cô phát điên cái gì nữa! Ngày tháng yên , cứ gây sự mới ! Cô mà còn sống tiếp với , thì yên phận ! Không sống nữa thì cô ngay bây giờ! Nhà họ Cố chứa nổi cô!”
“Cố Kiến Quốc! Anh ý gì? Anh đuổi ? Anh tưởng dám chắc!” Trần Chiêu Đệ liếc bà Tôn và Hà Ngọc Lan, thấy một ai lên tiếng khuyên can, cho một cái cớ xuống nước. Bà đành phòng thu dọn đồ đạc.
“Thôi, đừng ầm ĩ nữa. Vào nhà chuyện.” Bà Tôn tuy thấy con trai sai, nhưng cũng hai vợ chồng căng, đành bất đắc dĩ với Cố Kiến Quốc một câu, cũng phòng.
Cố Kiến Quân kéo vợ , cũng theo.
Cố Kiến Quốc bình thường tuy ít , nhưng cũng là cố chấp. Vợ ầm ĩ khiến và em khó xử, thật sự thấy hổ. Trần Chiêu Đệ thì cứ , sẽ giữ.
Trần Chiêu Đệ đợi nửa ngày, thấy ai khuyên, cho một cái thang xuống. Nhìn Cố Tiểu Xuyên, bà quyết định dắt nó cùng. Cháu đích tôn nhà họ Cố, xem họ cần !
Bà lôi Cố Tiểu Xuyên, vác cái bọc nhỏ, đùng đùng bỏ . Cố Tiểu Xuyên , cứ gọi "Bố ơi!". Cố Kiến Quốc vẫn im. Mãi đến khi hai con xa, mới thở dài, phòng.
Bà Tôn động tĩnh ngoài sân, Trần Chiêu Đệ thật, bà cũng thở dài. Nói bà thiên vị, thì đúng là một chút. Trong ba đứa con trai, Lão Tam là năng lực nhất, nhưng cũng là khổ nhất. Tuổi mà một vợ nóng lạnh, còn mang cái tiếng . Bà thiên vị nó thì .
Khó khăn lắm nó mới vợ, bà chỉ mong hai vợ chồng sống . Trần Chiêu Đệ cứ dăm ba bữa kiếm chuyện, cả nhà yên. Bà trái với lương tâm , giả vờ như gì mà khuyên can. Đi thì . Hy vọng sẽ bình tĩnh , suy nghĩ cho kỹ.
Cuộc sống nhà họ Cố, so với mặt bằng chung, hơn bao nhiêu nhà. Nếu Trần Chiêu Đệ vẫn điều, thì riêng, ai lo phận nấy. Bà cũng hết cách.
Bà vuốt n.g.ự.c cho xuôi cơn giận, dậy, phủi quần áo. Cả nhà vẫn ăn cơm. Hôm nay thịt, hết, cho cả nhà một bữa no nê.
Ra đến sân, bà hình. Thịt ?
“Vợ Lão Nhị! Vợ Lão Nhị!”
Hà Ngọc Lan chồng gọi, vội chạy : “Sao ?”
“Con thấy miếng thịt ? Sao tìm thấy? Có khi nào con gì tha mất ?” Bà Tôn thò đầu ngó nghiêng gầm bàn, thấy, ngẩng lên hỏi con dâu.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Hả? Không thể nào. Thịt to thế cơ mà.” Hà Ngọc Lan cũng ngạc nhiên, thấy xót ruột. Đừng là ch.ó mèo tha thật, tiếc c.h.ế.t mất! Vừa nãy còn thấy đây, một loáng biến mất?
“Mẹ, đừng tìm nữa. Là thằng Tiểu Xuyên cầm .” Cố Kiến Quốc lúc nãy liếc thấy, nhưng ngăn cản. Giờ phút , càng thấy còn mặt mũi nào nhà.
“Trời ơi! Cái đồ của nợ!” Bà Tôn tức giận, ném cái gáo xuống thớt.
Hà Ngọc Lan cũng cạn lời. Cả nhà chỉ ngần thịt, mà Trần Chiêu Đệ cũng mang hết. Nhìn bộ dạng của chồng và cả, Hà Ngọc Lan cũng dám gì, lẳng lặng bếp nấu cơm. Thôi thì coi như hôm nay thịt. Chứ bây giờ.