Thập Niên 60 Mẹ Kế Có Nông Trường - Chương 37: Chia thịt

Cập nhật lúc: 2025-11-15 12:31:58
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7plRyu7d5c

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cố Hướng Đông và Sở Y Nhất cũng quá xa. Mấy tiếng s.ú.n.g nổ thu hút sự chú ý của nhiều . Khi thấy Cố Hướng Đông vác một con quái vật khổng lồ màu đen xuống núi, ai nấy đều sững sờ.

 

“Trời ơi! Là lợn rừng! Một con lợn rừng to quá!”

 

Không ai hét lên một tiếng, lúc mới nhận . là một con lợn rừng, nặng hơn 300 cân (150kg). Toàn là thịt!

 

Cố Hướng Đông thẳng về nhà họ Cố, quăng con lợn rừng xuống sân. Bịch một tiếng, bụi bay mù mịt. Bà Tôn vội vàng từ trong nhà chạy , thấy con lợn rừng to đùng, bà cũng hình.

 

Con còn to hơn cả con lợn mà công xã mổ ăn Tết!

 

Bên ngoài sân nhà họ Cố, vây quanh một vòng, đều đến xem con lợn rừng. Ai cũng thầm tính toán, xem chia một ít .

 

“Đoàn trưởng Cố, xem ánh mắt kìa, cứ như xẻ thịt con lợn . Em đoán lát nữa bí thư sẽ đến. Hay là chủ động , chia đều con lợn cho , ?” Sở Y Nhất ghé sát tai Cố Hướng Đông, thì thầm.

 

“Ừm, cũng nghĩ . Em lấy phần nào, lát giữ cho.” Cố Hướng Đông hỏi ý Sở Y Nhất . Quyền lợi thì .

 

“Thịt ba chỉ , với phần sườn. Em thịt kho cho ăn, chịu ?” Sở Y Nhất liếc mắt con lợn.

 

“Được, . Anh với bố một tiếng.” Cố Hướng Đông về phía .

 

“Lão Tam, ?”

 

“Mẹ, con với Y Nhất lên núi, tình cờ gặp con lợn , thế là bắt .”

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

“Vết thương còn lành hẳn, lên núi gì? Có thương ?” Bà Tôn kéo Cố Hướng Đông, xoay tới xoay lui xem xét.

 

“Mẹ, con . Mẹ yên tâm.” Cố Hướng Đông liếc Sở Y Nhất. Cô đang lén lè lưỡi. Chắc bà Tôn đang hỏi ai xui lên núi, mà đó cô thì là ai.

 

Nghe tin Cố Hướng Đông săn lợn rừng, Lục Ái Quốc và mấy đang bận đấu tố Nhị Nha và Lý Đại Ngưu cũng chẳng còn tâm trí. Họ vội vàng nhốt cả hai chuồng bò, cũng chạy sang nhà họ Cố hóng chuyện. Không ăn thịt, thì cũng một cái.

 

“Thôi . Lát nữa với bí thư.” Bà Tôn Cố Hướng Đông , cũng thấy hợp lý. Đều là trong một công xã, đang lúc khó khăn, chia cho cũng là điều nên .

 

“Thím Cố ơi! Chỗ thịt bán cho một ít ? Cả nhà cả năm nay ăn thịt, sắp quên mùi thịt là gì .” Một bà thím béo mập .

 

đó, chúng cũng mua một ít.”

 

...

 

“Mọi đừng khó chúng . Mua bán lén lút thế là đầu cơ trục lợi đấy. Đều là hàng xóm láng giềng, cùng chia một ít. Thời buổi ai cũng khó khăn. Lát nữa đợi bí thư đến, xem chia thế nào.” Bà Tôn dứt lời, giống như ném một hòn đá xuống mặt hồ tĩnh lặng, dấy lên những gợn sóng trong lòng .

 

Ai nấy đều vui mừng mặt. Nhà họ Cố đúng là hào phóng!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-37-chia-thit.html.]

“Mẹ! Mẹ ? Đây là thịt lợn rừng đấy! Chúng giữ cho nhà ăn ngon ? Sao chia cho họ? Đông như thế!” Trần Chiêu Đệ con lợn trong sân, tính toán xong sẽ lấy miếng nào mang về nhà đẻ. Nghe chồng , bà lập tức ngẩn , vội kéo bà Tôn thì thầm.

 

Bà Tôn thèm để ý. là tóc dài kiến thức ngắn! Nhiều thịt thế , ai mà đỏ mắt. Lại đang trong thời kỳ đặc biệt, nhà họ Cố mà giữ hết, xảy chuyện mới là lạ.

 

“Ôi chà! Vẫn là Hướng Đông bản lĩnh! Con lợn rừng to thế mà cũng hạ .” Bí thư tươi sân.

 

“Chứ ạ! Bí thư , Cố Hướng Đông nhà cháu vất vả lắm mới hạ nó. Còn thương, vẹo cả lưng .” Tuy là chia thịt, nhưng cũng để nhớ ơn nhà họ Cố.

 

Cố Hướng Đông cũng ý, vờ xoa xoa eo, vẻ đau đớn.

 

“Vậy ? Thế thì nguy hiểm thật.” Người thường mà hạ lợn rừng là giỏi. Cố Hướng Đông thương một chút cũng là bình thường.

 

“Bí thư ơi! Thím Cố con lợn cả công xã cùng chia! Ông xem chia thế nào ! Cái nồi nhà cả năm nay dính mỡ !” Có trong đám đông vội vàng nhắc bí thư.

 

. Nhà họ Cố nghĩa khí. Cố Hướng Đông liều mạng săn lợn, bằng lòng chia cho chúng . Phần đầu tiên, nhất định là của nhà họ Cố. Lấy bao nhiêu là tùy họ. Mọi ý kiến gì chứ?” Nhà họ Cố lòng, ông bí thư cũng thể xử ép.

 

“Dựa ? Lỡ nhà họ Cố lấy cả nửa con lợn, thì chúng còn gì mà chia?” Bà Mã góa vẫn ghim thù Sở Y Nhất phá đám chuyện của Nhị Nha, nhà bà mất mặt. Giờ bà đầu tiên phản đối.

 

Mặc dù bà Mã góa đáng ghét, nhưng câu trúng tim đen của nhiều . Họ bắt đầu xì xào.

 

đấy. Núi là của chung, đồ núi cũng là của chung. Dựa mà nhà họ Cố lấy nhiều?”

 

Hầy! Lấy ơn báo oán. Đã thế chia cho nữa! Sở Y Nhất tức đến đỏ bừng mặt. Cố Hướng Đông vội nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, trấn an.

 

“Ối dào! Trên núi chắc còn nhiều lợn rừng lắm. Mấy giỏi thì tự lên mà săn. Đến lúc đó mấy chia phần lớn, cũng ý kiến.” Lục Ái Quốc giờ ngả về phía Sở Y Nhất, giọng cà lơ phất phơ.

 

Sở Y Nhất thầm gật đầu. Thằng nhóc đấy. Có ngoài giúp, hiệu quả khác hẳn.

 

Lục Ái Quốc xong, ai dám lên tiếng nữa. Đùa , bọn họ bản lĩnh như Cố Hướng Đông. Lỡ săn lợn húc thì .

 

“Được , quyết định ! Ai thì nhận, thì nhường khác! Giờ mang con lợn sân phơi, bắt đầu mổ!” Bí thư đám đông ồn ào, dõng dạc tuyên bố. là một đám báo hại! Nhà họ Cố thèm lấy nửa con lợn chứ!

 

Sân phơi chật ních , còn náo nhiệt hơn cả Tết. Nhìn những tảng thịt trắng bóng, ai cũng như ngửi thấy mùi thịt thơm lừng.

 

Cuối cùng, cả con lợn rừng xẻ , bao gồm cả lòng, tiết, nội tạng. Nhà họ Cố chỉ lấy một miếng ba chỉ chừng năm, sáu cân ( 3kg). Bí thư thấy áy náy, liền xách thêm cái đầu lợn to tướng đưa cho họ.

 

Nhìn cái đầu lợn khổng lồ, Sở Y Nhất bất giác lùi mấy bước. Cố Hướng Đông thấy , liền chắn mặt cô: “Để xử lý.”

 

“Vâng. Anh sạch sẽ nhé. Em kho đầu lợn cho ăn. Nhớ lóc bỏ hết mấy cục hạch , đừng tiếc. Ăn cái đó .” Sở Y Nhất dùng một cành cây dài, chỉ phần hạch ở cổ lợn.

 

“Được, .” Cố Hướng Đông đáp, xách cái đầu lợn về một phía.

 

 

Loading...