Thập Niên 60 Mẹ Kế Có Nông Trường - Chương 36: Con lợn rừng ngốc nghếch

Cập nhật lúc: 2025-11-15 12:31:57
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/30gCE4p4vw

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vụ thu hoạch lương thực mùa thu cuối cùng cũng xong xuôi. Lương thực thu về, một phần chia dựa công điểm cả năm của mỗi nhà, phần còn nộp lên cho nhà nước.

 

Nhà họ Cố đông , nên lương thực chia cũng nhiều. Năm nay coi như mùa, phần lương thực nhà họ Cố nhận về khá khả quan.

 

Bà Tôn bảo Cố Kiến Quân dùng xe cút kít, chở hai bao lương thực sang cho nhà con trai cả.

 

“Mẹ, Hai chở nhiều lương thực thế ?” Trần Chiêu Đệ thấy hai con đang hì hục, liền hỏi.

 

“Mang qua cho nhà Lão Tam. Không thì chúng nó ăn gì.” Bà Tôn thản nhiên đáp.

 

“Mẹ! Có nhiều quá ? Cả nhà tổng cộng mới sáu bao. Nhà họ ba miệng ăn, mà cho họ hai bao? Nhiều quá !” Trần Chiêu Đệ hai bao lương thực, xót đau lòng. Cho hai bao , nghĩa là cả năm tới, cả nhà lớn chỉ còn bốn bao. Từng đó mà đủ!

 

“Thế mày bảo cho bao nhiêu là ?” Giọng bà Tôn lạnh . Ngày thường nhà Lão Tam gửi cái thì cũng biếu cái . Giờ chia cho họ ít lương thực, nhảy dựng lên.

 

“Theo con thấy, nửa bao là . Nhiều nhất cũng quá một bao.” Trần Chiêu Đệ tưởng bà Tôn hỏi ý kiến thật, liền suy nghĩ.

 

“Tao thấy, cho chúng nó nữa thì hơn. Nhà còn ăn nhiều hơn.” Bà Tôn mát. Cố Kiến Quân bên cạnh cũng đang tức, nhưng Trần Chiêu Đệ vẫn nhận .

 

“Không cho thì lắm ạ.” Miệng thì , nhưng trong giọng chút vui mừng.

 

“Có gì mà ? Để chúng nó c.h.ế.t đói luôn !” Bà Tôn sang quát Cố Kiến Quân: “Còn đực đấy gì! Không mau đưa ! Giữ ăn Tết !”

 

Cố Kiến Quân co rúm cổ . Liên quan gì đến chứ! Dù nghĩ , nhưng cũng dám cãi, vội đẩy xe chuồn thẳng.

 

“Mẹ! Mẹ thiên vị quá!” Trần Chiêu Đệ giậm chân, bà Tôn mà chán nản.

 

“Sống thì sống chung. Không sống thì riêng! Tao cũng chia cho chúng mày hai bao lương thực, chúng mày sống thế nào thì sống!” Bà Tôn ở nhà họ Cố là quyền uy tuyệt đối. Ông Cố chỉ cắm cúi , việc trong nhà đều do một tay bà lo liệu.

 

Nghe bà Tôn dọa riêng, Trần Chiêu Đệ im bặt. Nếu chọc giận bà chồng , khéo bà cho riêng thật. Nếu riêng, chỉ dựa công điểm của hai vợ chồng, nuôi nổi cả nhà! Ở chung, ít nhất còn ăn no, thỉnh thoảng còn đồ ăn ngon. Bà riêng !

 

trong lòng vẫn thấy thoải mái, nhất là khi thấy Tiểu Trụ mặc bộ quần áo mới, bà càng thấy mất cân bằng.

 

“Anh xem, nhà Lão Tam đúng là điều. Cái áo của thằng Tiểu Trụ chắc chắn là nó cho. Sao may cho thằng Tiểu Xuyên nhà một bộ? là đối xử phân biệt!” Trần Chiêu Đệ về phòng, ca cẩm với Cố Kiến Quốc.

 

“Mẹ ơi, thím Ba cho Tiểu Trụ đồ ăn ngon. Con thấy nhiều !” Cố Tiểu Xuyên , cũng hùa theo. “Mẹ, con cũng quần áo mới! Con cũng ăn ngon!”

 

Nhìn bộ dạng thèm thuồng của con trai, Trần Chiêu Đệ càng tức: “Bà nội cũng thiên vị! Có cái gì cũng mang sang cho nhà Lão Tam. Chúng ở ngay mắt mà cứ như c.h.ế.t…”

 

“Thôi đủ ! Cứ lải nhải mãi! Mẹ , ở chung thì riêng. Bảo điều, cô cũng xem , chị dâu cả mà như thế !” Vốn định tranh thủ nghỉ ngơi, giờ Cố Kiến Quốc cũng ở trong phòng nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-36-con-lon-rung-ngoc-nghech.html.]

 

“Cố Kiến Quốc! Anh ý gì? Cả nhà các hùa bắt nạt ! Cuộc sống thể sống nổi nữa! Nói mấy câu cũng !”

 

Nghe tiếng gào trong phòng, bà Tôn nhíu mày. Nhà Lão Tam gì ngon cũng nghĩ đến bên , nhiều lúc còn mang sang nhiều hơn cả phần giữ . Con bé Y Nhất nấu ăn, cùng một nguyên liệu mà tay nó, lúc nào cũng ngon hơn hẳn. Bà chúng nó còn mang đồ sang, nên mới chia thêm cho ít lương thực. Ai ngờ ầm ĩ lên. Lúc ăn đồ của thì chẳng thấy áy náy gì!

 

Bên nhà Sở Y Nhất , chỉ vì hai bao lương thực mà nhà bên náo loạn.

 

“Anh Hai, cảm ơn mang qua. Lương thực ở nhà đủ ăn ? Bên em ít .”

 

“Đủ, đủ mà. Các em cứ yên tâm.” Cố Kiến Quân thầm so sánh. là một trời một vực.

 

“Vậy bọn em nhận. Vài hôm nữa trường học bắt đầu , lúc đó em cũng công điểm, cần chia lương thực cho bọn em nữa.” Vài hôm nữa là khai giảng, tuy mấy học sinh, nhưng Sở Y Nhất vẫn mong đợi.

 

“Người một nhà cả, khách sáo gì.” Cố Kiến Quân khà khà.

 

“Anh Hai, em ít dưa muối. Anh mang về xem ăn quen . Anh Cố Hướng Đông thích ăn lắm.” Thực là cô lấy từ hệ thống , bóc gói đổ một cái hũ lớn. Giờ cô múc một hũ nhỏ hơn, đưa cho Cố Kiến Quân.

 

“Được, về đây.”

 

Tiễn Cố Kiến Quân xong, Sở Y Nhất thấy Cố Hướng Đông bê hai bao lương thực cất phòng.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

“Em nấu cơm cho ăn nhé. Anh to con thế , em sợ ăn đủ no.” Cố Hướng Đông là thịt vui. Sở Y Nhất bảo Tiểu Bảo thả mấy con lợn rừng lên núi, lát nữa cô rủ Cố Hướng Đông lên núi, kiếm chút thịt về tẩm bổ cho .

 

“Đoàn trưởng Cố, lát nữa chúng lên núi dạo . Xem may mắn như .” Đôi mắt long lanh của Sở Y Nhất Cố Hướng Đông.

 

“Được. Lát dọn dẹp xong, chúng xuất phát.” Anh xoa đầu cô, đồng ý dứt khoát.

 

Cố Hướng Đông một tay nắm tay Sở Y Nhất, tay cầm khẩu s.ú.n.g săn tự chế. Hai bao xa, Cố Hướng Đông đột nhiên cảnh giác, kéo Sở Y Nhất nấp sang một bên.

 

Sở Y Nhất nấp xong, thấy tiếng “phì phò, phì phò”. Cô ngó , cách đó xa, một con lợn rừng đen trũi, đang há hốc mồm thở dốc. Tim Sở Y Nhất thót . Dù dặn Quản gia nhỏ, nhưng thấy con lợn rừng to thế , cô vẫn lo, Cố Hướng Đông xử lý .

 

Cố Hướng Đông cô thất vọng. Vài phát s.ú.n.g vang lên, con lợn rừng ngã gục. Anh cũng thắc mắc, con lợn rừng ngốc thế, gần như chút dã tính nào. , b.ắ.n hạ con lợn to thế , vẫn vui.

 

“Giỏi quá! Đoàn trưởng Cố, lợi hại thật! Con lợn to thế mà cũng hạ gục.” Sở Y Nhất rón rén tới, nấp lưng Cố Hướng Đông. “Hay là em xuống núi gọi lên nhé. Một mà mang nó xuống ?”

 

“Không , mang . Chỗ cũng gần chân núi. Chắc con lợn đói quá, định xuống núi kiếm ăn nên chúng bắt gặp. Em cầm giúp đồ đạc, vác nó xuống.” Cố Hướng Đông đưa đồ cho Sở Y Nhất. Anh cúi xuống, tìm một điểm tựa , hít một , con lợn rừng ít nhất cũng 300 cân (150kg) gọn vai .

 

Sở Y Nhất trợn tròn mắt. Đây... đây ! Đoàn trưởng Cố quá uy vũ!!

 

 

Loading...