Thập Niên 60 Mẹ Kế Có Nông Trường - Chương 108: Chuyện đã vỡ lở
Cập nhật lúc: 2025-11-16 04:29:54
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40YjPpaMpW
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trần Chiêu Đệ bước phòng. Căn phòng đang rộn rã tiếng , thấy chị mặt đằng đằng sát khí , lập tức im phăng phắc.
“Sao thế? Không chào đón đến mức ? Thấy là ai gì nữa?” Trần Chiêu Đệ thấu sắc mặt , trong lòng càng thêm bức bối. Chị liếc Lục Ái Quốc đang giường đất. Giờ còn bằng một ngoài ?
“Con gì ? Chỉ là ngờ con sẽ thôi. Ngồi xuống ăn cơm , Tết nhất!” Tết nhất , cô đừng bực , yên ăn cơm . Thím Tôn thầm nghĩ.
“Sao ? Ăn một gì nhiều món thế . Tết nhất các ăn sung mặc sướng, thể để một chịu thiệt thòi .” Nói chị xuống. Cố Kiến Quốc cau mày, đặt bát cơm bưng cho chị xuống mặt.
Lục Ái Quốc chút khó xử. Đây là chuyện nhà , kẹt ở đây. Thấy cảnh thật chút nào.
Trần Chiêu Đệ xuống xong cũng gì nữa. Có lẽ là vì đồ ăn bàn quá ngon.
Mọi thấy chị lên tiếng, cũng thả lỏng. Cảm giác thật kỳ quái, cứ như thể Trần Chiêu Đệ là một quả b.o.m nổ chậm, lúc nào sẽ phát nổ.
Sở Y Nhất vươn đũa định gắp thức ăn. Hừm, Trần Chiêu Đệ gắp mất. Thôi, ăn món khác . Cô đổi sang món khác. Ủa? Lại Trần Chiêu Đệ chặn mất.
Hừm. hôm nay Sở Y Nhất tức giận. Tết mà, ai tự mất vui.
Cô liếc đĩa thức ăn mà cho nhiều ớt, vươn đũa định gắp. Trần Chiêu Đệ dường như đang canh chừng Sở Y Nhất. Thấy cô động tĩnh, chị lập tức vươn đũa gắp , gắp một đũa đầy, cũng thèm , cho thẳng miệng. Kết quả, nhai hai miếng nhổ phắt .
“Sở Y Nhất! Cô cố ý!”
“Chị dâu, chị là ý gì? Em hiểu?” Sở Y Nhất trưng bộ mặt ngây thơ vô tội, đôi mắt to tròn Trần Chiêu Đệ.
Trần Chiêu Đệ tức ách, cay đến chảy cả nước mắt, nhưng chỉ thể ngậm bồ hòn ngọt. Chẳng lẽ chị , vì chị ngứa mắt Sở Y Nhất, thấy cô ăn gì là chị cho, nên mới gắp tranh hết món đến món khác?
Thím Tôn, Hà Ngọc Lan đều chuyện gì đang xảy , nhưng cũng gì, cắm cúi ăn phần của . Cô chọc , rảnh mà thế!
Còn bàn bên , cũng mấy để ý. Rượu ngon món , chẳng ai quản chuyện khác. Dù vẻ cũng vấn đề gì lớn.
Bữa cơm , mấy đàn ông uống từ trưa đến xế chiều. Rượu Lục Ái Quốc mang đến sớm hết. Sở Y Nhất xách mấy bình nữa. Mọi cũng chẳng quan tâm cô lấy rượu ở , chỉ thấy rượu uống ngon. Mà đúng là ngon thật, Sở Y Nhất lấy rượu Mao Đài rót chai khác, mà ngon cho !
Uống đến cuối cùng, gần như ai cũng say. Lục Ái Quốc ôm Cố Kiến Quân, lơ mơ la hét: “Chú ! Chú phúc quá! Ba con trai nhà chú, ai cũng tiền đồ, ai cũng hiếu thuận! Chú ơi, ngày lành của chú với thím còn ở phía cơ!”
Cố Kiến Quân cũng ôm Lục Ái Quốc: “Ừ ừ, đúng. Nào, chú cháu một chén nữa!” Sau đó, hai cụng ly mấy mà thấy tiếng.
“Cháu chú, chú uống nhiều quá ? Sao cầm cái ly mà cứ run rẩy thế, bọn cụng mãi trúng.”
Trong mắt khác, đó là hai gã say, híp mắt cố cụng ly mà mãi trúng.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-108-chuyen-da-vo-lo.html.]
“Anh ơi... Em thật hâm mộ quá! Cha đều ở bên cạnh. Em... em thật sự hâm mộ! Nếu em còn ở bên cạnh, em nguyện ý dùng mấy chục năm tuổi thọ để đổi!” Lục Ái Quốc rống lên như một đứa trẻ. Cậu thật sự nhớ . Đáng tiếc cả đời , cũng thể gặp bà nữa.
Sở Y Nhất , thấy Lục Ái Quốc đang ôm ông Cố, gọi "", lóc nước mắt nước mũi tèm lem, miệng thì lời nhớ .
Sở Y Nhất thấy buồn , xót xa. Lục Ái Quốc đúng là dễ dàng gì. Ngày Tết vạn gia đoàn viên thế , cũng khó trách đau lòng như .
“Vợ ơi! Vợ ơi! Đây là vợ của !” Cố Hướng Đông cũng uống ít, thấy Sở Y Nhất liền ngây ngô, kéo tay cô giới thiệu với mấy gã say khướt còn .
“Vợ ơi, em tới đây?”
“Em đến đón về nhà.” Sở Y Nhất chấp mấy kẻ say.
“Ồ, về nhà. Được, về nhà.” Anh chuẩn xuống giường. Người lảo đảo, Sở Y Nhất đỡ lấy, khiến cô cũng loạng choạng theo. Thôi, cái dạng của , cô sức mà đỡ về nhà. Cô đành kéo sang căn phòng cũ của họ, ném thẳng lên giường.
“Ừm, vợ ơi, về nhà ? Nào, ngủ thôi.” Cố Hướng Đông quăng một cái, cũng tỉnh táo một chút. Thấy giường, vươn tay kéo cô vợ nhỏ . Sở Y Nhất kịp phòng , ngã nhào lên Cố Hướng Đông.
Người cơ bắp, cứng ngắc, cằm Sở Y Nhất đập đau điếng. Cô tức giận, há miệng c.ắ.n một phát cánh tay Cố Hướng Đông. Cố Hướng Đông phản ứng gì. Cô thấy mất cả hứng, nhả , tốn bao nhiêu sức mới chui khỏi vòng tay .
Cô kéo chăn đắp lên , mới ngoài. Nhìn phòng ăn ban nãy, chỉ còn mỗi Lục Ái Quốc, nhưng cũng đắp chăn. Thôi cứ để họ ngủ. Giấc chắc cũng đến tối mịt mới tỉnh.
Ngày Tết vạn gia đoàn viên, ai cũng đoàn viên. Giống như Mã Nhị Nha, bây giờ cô trở hợp tác xã Hòa Bình. Tuy ngày thường cô với và chị cả cãi cọ, nhưng dù họ cũng là nhà sống cùng hai mươi năm.
Huống hồ, cảnh của cô bây giờ... Bị Lý Chí Cường nhốt ở đây, như một con thú cưng, ba bữa đều, cũng tự do, chỉ thể ru rú trong cái kho hàng nhỏ bé, chờ Lý Chí Cường mang cơm đến, thuận tiện đùa bỡn cô .
Ban đầu, Mã Nhị Nha nghĩ, như cũng tệ, ít nhất đám cặn bã ép "tiếp khách". ở đây lâu , cô cũng chịu nổi nữa. Cảm thấy ở thêm một ngày cũng xong.
Đặc biệt hôm nay là 30 Tết. Cô nghĩ Lý Chí Cường hôm nay chắc sẽ đến. Dù buổi trưa mang cơm , buổi tối khẳng định ở nhà với vợ con.
Ngay lúc cô đang mơ mơ màng màng sắp ngủ, Mã Nhị Nha cảm thấy đè lên , nồng nặc mùi rượu.
“Bảo bối của chú! Chú đến thăm em đây. Mau dậy xem chú mang gì ngon đến ?” Lý Chí Cường , luồn tay trong áo Mã Nhị Nha, nắm lấy hai bầu n.g.ự.c mềm mại, cúi miệng xuống ngậm lấy.
Mã Nhị Nha giật , lập tức tỉnh táo. “Chú, hôm nay chú rảnh rỗi qua đây? Không cần ở với thím ? A... Chú, nhẹ thôi...”
Hai đang lúc cao trào thì: “Hay lắm, Lý Chí Cường! Dám ngoại tình ngay mí mắt tao! Mày tưởng tao c.h.ế.t ?” Mẹ của Lý Đại Ngưu xông thẳng đến mặt hai .
Lý Chí Cường sợ đến mức run b.ắ.n cả . Mã Nhị Nha vội túm lấy quần áo Lý Chí Cường, rúc lòng ông . Lúc , Lý Chí Cường là chỗ dựa duy nhất của cô . Lý Chí Cường cô thất vọng. Ông vội vàng kéo quần lên, chạy về phía vợ : “Bà nó ơi, bà giải thích !”