Thập Niên 60 Mẹ Kế Có Nông Trường - Chương 100: Giữa đàn ông là đao quang kiếm ảnh
Cập nhật lúc: 2025-11-16 00:44:20
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/30gCE4p4vw
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Đi thôi, lên xe. mời hai con ăn cơm.” Lưu Dịch một tay bế Tiểu Bảo, tay một tư thế mời.
“Lưu lão bản khách khí quá. báo ở nhà một tiếng. Hay là thế , ngày mai rảnh ? đưa bạn đến, mời một bữa cơm đạm bạc. Không Lưu lão bản nể mặt ?” Lần mời ăn cơm, gặp , việc nhờ vả, thể tỏ chút thành ý.
“Ngày mai ? Được chứ.” Lưu Dịch vui vẻ đồng ý.
“Vậy . Chúng đến tiệm cơm quốc doanh nhé, gặp ở đó, ?” Mỗi nơi cũng chỉ một tiệm cơm quốc doanh, lo tìm thấy chỗ.
“Đồ ăn ở tiệm cơm quốc doanh ngon. Hay là để chọn chỗ , đến lúc đó cô theo là .”
“Vậy cũng . Dù cũng là mời ăn cơm, ăn vui vẻ là quan trọng nhất.” Trong nhận thức hữu hạn của Sở Y Nhất, cô thật sự , thời buổi ngoài tiệm cơm quốc doanh , còn chỗ nào ăn cơm nữa?
“Ha ha, ‘chặt chém’ cô một bữa trò mới . Dù đợt doanh tệ. Vừa ngày mai mang tiền hoa hồng qua cho cô luôn.” Lưu Dịch .
“Thật ạ? Vậy cảm ơn Lưu lão bản nhiều. Sau nhất định sẽ việc chăm chỉ, lười biếng nữa. Sắp Tết , đúng là Thần Tài của !” Tay tiền, lòng hoảng mà. Sở Y Nhất cô, cũng coi như là một tiểu phú bà !
“Cô sợ là hiểu lầm gì về nhận thức của bản . Cô cũng là lão bản đấy.” Lưu Dịch cảm thấy buồn . Sở Y Nhất cứ như đang công cho . Kỳ thật, một cách nghiêm khắc, chính mới đang công cho Sở Y Nhất. Dù công việc tiếp theo đều do thành, cô càng giống một bà chủ hơn.
“Đừng đùa nữa. là thành phần năm đời bần nông chính gốc đấy.” Sở Y Nhất thật sự gánh nổi cái phận . Cứ là bần nông cho an .
“Là lỡ lời.” Lưu Dịch cũng ý thức như chút .
“ mà, Lưu lão bản đúng là thần tượng của . Có thể những việc , thật quá lợi hại.” Đây là lời thật lòng. Sở Y Nhất thầm nghĩ, Lưu Dịch chắc chắn chỉ là một doanh nhân, lưng khẳng định quyền lực chống đỡ, nếu thể nào thành tựu như bâyS giờ.
Chào tạm biệt Lưu Dịch, Sở Y Nhất dắt Tiểu Bảo tìm Đổng Như Vân. Cô đợi bên ngoài chỗ ở của Đổng Như Vân một lúc lâu, mới thấy cô kéo lê bước chân mệt mỏi trở về.
“Y Nhất, Tiểu Bảo! Sao hai con ở đây?” Đổng Như Vân tìm việc cả buổi sáng, hỏi một vòng cũng tìm . Thời buổi , ai cũng vì mấy đồng bạc lẻ mà dốc hết sức lực. Công việc vốn khó tìm, huống hồ cô là một cô gái.
“Sao cô với ? Nếu cô cùng sẽ mất việc, để cô .” Vừa đau lòng tức giận.
“Không , tìm việc khác là mà.” Đổng Như Vân tỏ vẻ quan tâm.
“ quen một bạn. Anh bên chỗ thể cung cấp một công việc. Trưa mai mời ăn cơm, cô cùng chúng nhé.”
“Thật ? Có phiền cho cô ?” Gần đây, cô cảm nhận sự khó khăn khi tìm việc, dễ dàng như . Cô sợ phiền đến Sở Y Nhất.
“Không phiền , cô yên tâm. Vậy quyết định thế nhé. Ngày mai chúng qua đón cô cùng .”
“Được. Vậy mai ở đây chờ hai con.”
Sở Y Nhất rõ với Đổng Như Vân xong, liền dắt Tiểu Bảo về nhà.
Đổng Như Vân hai con xa mới xoay chuẩn về căn phòng nhỏ của . Cô lúc mới phát hiện ở góc khuất một túi đồ. Mở xem, thì là một ít đồ ăn. Chắc chắn là Sở Y Nhất để đây.
Đổng Như Vân cảm thấy mắt cay cay, sụt sịt mũi, xách túi đồ căn lều tứ phía lọt gió của .
“Ngày mai em ngoài ăn cơm với Lưu Dịch?” Cố Hướng Đông vợ , mày liền nhíu . Cái gã Lưu Dịch , đến đây? Không thể nào là đến đây tìm vợ đơn thuần . Anh tin Lưu Dịch rảnh rỗi như .
“ . Đổng Như Vân, hôm qua vì tìm Nhị Ni cùng em mà mất cả việc . Anh thấy chỗ cô ở , ai da!” Nhớ tới căn phòng nhỏ đó, lòng Sở Y Nhất thấy khó chịu. “Vừa hôm nay gặp Lưu Dịch, thật trùng hợp. Em mở miệng hỏi một câu, xem bên cần nữ công . Em bạn gặp chút chuyện, cần việc để nuôi sống bản , thế là đồng ý. Vừa em cũng mời ăn cơm, nên hẹn luôn ngày mai mời , cảm ơn giúp đỡ.”
Nhìn vẻ mặt thản nhiên của cô vợ nhỏ, Cố Hướng Đông , cô chắc chắn phận của Lưu Dịch. Sau gặp mặt một năm , Cố Hướng Đông cũng dùng thủ đoạn của để điều tra một chút. Tra nhiều, nhưng cũng đủ . Anh cũng nghi ngờ, những gì tra là do cố ý cho xem . Còn về phần , e là mặt Lưu Dịch, là trong suốt .
“Trưa mai ? Ở ?”
“Buổi trưa. Em vốn định ở tiệm cơm quốc doanh, nhưng đồ ăn ở đó ngon, bảo bọn em đến lúc đó cùng . Em cũng ở .”
“Ngày mai cùng hai con!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-100-giua-dan-ong-la-dao-quang-kiem-anh.html.]
“Hả?”
Sở Y Nhất cảm thấy Cố Hướng Đông gì đó bình thường. Xem cái vẻ căng thẳng của kìa. Anh căng thẳng cái gì chứ?
“Sao ?”
“Ngày mai ? Có rảnh để cùng em ?” Bộ dạng của , kiểu gì cũng thấy là yên tâm về cô.
“Em với Lưu Dịch cũng quen lắm. Đi ăn cơm ở cũng . Anh mà yên tâm . Lỡ như là kẻ giả dạng thì .”
“Chắc nhỉ.” Nghe Cố Hướng Đông phân tích như , cộng thêm trải nghiệm ở ga tàu hỏa, cũng cô chút do dự.
“Hay là thế . Ngày mai đưa mấy con qua đó. Như cũng các em ở , mà cũng chậm trễ công việc của , ?”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Cũng ạ. Vậy cảm ơn Cục trưởng Cố nhé.”
“Dễ , dễ . Vợ chỉ cần lấy báo đáp là . Vì em, bao nhiêu việc cũng nguyện ý.”
“Em đây lấy báo đáp ? Anh còn thế nào nữa?” Gã đàn ông chó!
“Vợ ơi, em hiểu mà!” Cố Hướng Đông ôm lấy cô vợ nhỏ, dùng râu cọ cái cổ non mềm của cô, chọc cho Sở Y Nhất khanh khách, nhột chịu nổi.
“Em hiểu! Ha ha...”
Hôm , Sở Y Nhất dùng ánh mắt đầy oán hận lườm gã đàn ông ch.ó . Tự dưng "trồng dâu tây" cổ cô gì! Thế thì cô ngoài gặp !
“Cố Hướng Đông, cầm tinh tuổi ch.ó ?”
“Không . Em cũng xương, em thịt mà!” Nói còn tùy tiện liếc bộ phận nào đó của Sở Y Nhất.
Tức đến nỗi Sở Y Nhất vớ bừa một thứ gì đó ném qua.
Tiểu Vương lái xe đưa Cố Hướng Đông, Sở Y Nhất và Tiểu Bảo đón Đổng Như Vân. Đổng Như Vân thấy đội hình , chút giật . Cô ngờ chồng của Sở Y Nhất cả xe ô tô để . Ngồi ghế phụ, cô chút gò bó.
Cả đoàn đến địa điểm hẹn với Lưu Dịch. Họ xuống xe, chào hỏi Lưu Dịch.
“Lưu , đưa Y Nhất các cô qua.”
“Cục trưởng Cố, chào . Cùng ăn bữa cơm đạm bạc chứ?” Lưu Dịch xuống xe, chào Cố Hướng Đông.
Hửm? Mình cho Lưu Dịch phận của Cố Hướng Đông ? Sở Y Nhất hai họ, cảm thấy gì đó là lạ.
Cố Hướng Đông hề thấy lạ. Việc Lưu Dịch phận của trong dự đoán của .
“Lưu khách khí quá. Thật ngại quá, còn việc bận.”
“Cục trưởng Cố đúng là một vị lãnh đạo , hết lòng vì dân, tạo phúc cho một phương!”
“Đều là chuyện trong bổn phận thôi. Không thể so với Lưu bày mưu lập kế, quyết thắng ngàn dặm .”
Sở Y Nhất cảm thấy giữa hai đàn ông cứ như đao quang kiếm ảnh. Là cô ảo giác ?
“Hai thôi . Cứ chuyện nữa chắc trời tối mất.”
“Ha ha, . Hôm nay cô mời khách, cô hết.” Lưu Dịch sang sảng. khi thấy dấu hôn mơ hồ cổ Sở Y Nhất, sắc mặt hề đổi, chỉ là ý lạnh một chút.