Thập Niên 60: Gia Đình Tái Hôn Trong Ngõ Nhỏ - Chương 14: Lời hứa bảo trì
Cập nhật lúc: 2025-12-26 12:21:03
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Để tớ!" La Lãng vội vã cam kết, "Cứ nửa năm tớ sẽ đến kiểm tra điều chỉnh một , tuyệt đối để cái máy xảy vấn đề."
Thực chột .
Cách sửa chữa chắp vá tuy dùng , nhưng vấn đề là do gây , lẽ bỏ tiền túi mua tấm chắn mới thế chứ sửa kiểu .
Chỉ là... thật sự đủ tiền.
Cậu cũng bắt gia đình nhịn ăn nhịn mặc để bù tiền, nên đành mặt dày : "Nếu... nếu các chú còn tin tưởng, cháu thể đến bảo trì các máy móc khác miễn phí, cháu... cháu..."
"Được chứ, xã Cung Trang chắc chắn hoan nghênh." Vương Cương thừa nhóc đang lúng túng, nhưng chẳng hề giận. Dù chút sự cố nhỏ nhưng kết quả cuối cùng .
Công việc của là trông coi mấy cái máy tuốt lúa , máy nào bệnh gì rành rẽ hết. Như cái máy đây kêu ầm ĩ, thỉnh thoảng kẹt, tiếng rít "két két" của nó bao nhiêu giật . giờ đây, máy chạy trơn tru lạ thường, tiếng ồn cũng giảm đáng kể.
Đó là lý do nhiệt tình đồng ý. Hắn kỹ thuật sửa chữa nhưng hiệu quả thực tế là mấy đồng chí nhỏ năng lực thật sự.
"Các cháu bảo trì thế , chúng chú còn mong các cháu đến thường xuyên chứ."
Giang Tiểu Nga vỗ nhẹ vai bạn, nhỏ: "Đến lúc đó tớ sẽ cùng ."
" , tớ cũng ."
"Cả tớ nữa, thiếu tớ ?"
"Cứ hẹn nửa năm nhé, cả năm đứa cùng đến."
Mắt La Lãng ngấn nước, cổ họng nghẹn nên lời, chỉ gật đầu liên tục.
Thấy tâm trạng bạn khá hơn, Giang Tiểu Nga bảo: "Đi uống miếng nước nghỉ ngơi chút , mười phút nữa chúng tiếp."
Thư Sách
Sau thực hành đầu tiên, sự phối hợp giữa năm ăn ý hơn hẳn. Họ luân phiên đảm nhận các nhiệm vụ khác , tháo tung bảy cái máy còn . Trong quá trình cũng gặp vài vấn đề phức tạp, nhưng khi bàn bạc và góp ý, chuyện đều giải quyết êm .
Họ mải mê việc mà để ý rằng, một " ngoài cuộc" là Vương Cương đang quan sát họ chăm chú.
Khi từng chiếc máy bảo dưỡng ngày càng hơn, ánh mắt Vương Cương dần tập trung một : cô nữ đồng chí duy nhất trong nhóm.
Không ý đồ gì, chỉ là nhận chỉ , mà cả bốn nam sinh cũng . Mỗi khi mở máy gặp vấn đề khó, họ đều dừng tay về phía cô. Một cách tự nhiên, Giang Tiểu Nga trở thành dẫn dắt cả nhóm.
Phân công nhiệm vụ, đưa giải pháp, trực tiếp sửa chữa... Nếu vì ngoại hình non nớt, Vương Cương còn tưởng cô là giáo viên đang hướng dẫn bốn học trò.
Trong khoảnh khắc , chợt nghĩ: con trai con gái thì cũng như cả thôi. Ai bảo con gái cơ khí? Nhìn cô bé mặt xem, thậm chí còn giỏi hơn cả mấy con trai.
Có lẽ... nên khuyên em gái tìm hiểu về các trường nghề xem ? Không nhất thiết theo nghề kỹ thuật, nhưng ít nhất cũng thêm một lựa chọn, con bé thích và năng khiếu? Chỉ cần nghĩ đến viễn cảnh em gái cũng thể trở thành một thợ kỹ thuật kính trọng, thấy phấn chấn.
...
Cùng lúc đó, ở một nơi khác, cũng đang phiền lòng vì chuyện con cái.
"Con bé nhà cứ đòi học cấp ba, nhưng ông nội nó bảo giờ thi đại học , học cấp ba xong nghề ngỗng gì, cũng chẳng phân công việc như học trung cấp, thiệt thòi lắm." Người phụ nữ trung niên đội mũ công nhân, tay thoăn thoắt việc bên dây chuyền sản xuất nhưng miệng vẫn ngơi nghỉ.
Bà thở dài: "Giá mà nó sinh sớm vài năm thì . Con bé học giỏi lắm, cứ tưởng nhà sẽ sinh viên, ai ngờ... haizz."
"Thì cứ cho nó học, giờ bỏ thi đại học nhưng mấy năm nữa khôi phục."
"Cũng khó lắm. Thôi cứ học lấy cái nghề cho chắc ăn. Lần xưởng thủy tinh tuyển dụng tuyển thợ lành nghề, thằng con nhà đến nộp hồ sơ mà chẳng thèm ngó ngàng. Nếu nhờ bà nội nó về hưu nhường chỗ cho thế chân, thì sang năm nó xuống nông thôn ."
Nhắc đến chuyện , cô Hoàng Muội sang bạn : "Nhà bà thế nào ? con bé Trình Phân mấy hôm nay về nhà hả?"
"Thì còn vì nữa? Nó trách thương nó." Hà Trạch Lan khổ, tay vẫn cuộn chỉ, thỉnh thoảng dậm chân cho đỡ mỏi, "Kệ nó, để nó ngoài vài hôm cho bình tĩnh ."
Làm chị em dâu với Trình Ngọc Mai bao nhiêu năm, bà lạ gì tính keo kiệt của bà cô bên chồng đó? Ở nhờ vài hôm thì , chứ ở lâu tốn cơm tốn gạo, Trình Ngọc Mai chắc chắn chịu nổi, khéo giờ đang nghĩ cách đuổi Trình Phân về chứ.
Dù cũng là con dứt ruột đẻ , thấy con xua đuổi bà cũng xót. Trình Phân lớn , nó cần ai thật lòng với , ai chỉ rắp tâm lợi dụng.
"Con bé Trình Phân nhà bà đúng là sướng quá hóa rồ." Hoàng Muội hất hàm về phía dây chuyền sản xuất bên , "Nhìn Lưu Mai xem, cảnh cũng giống nhà bà, thế mà con gái nó vì một khoản sính lễ mà gả về nông thôn, tiền sính lễ đó nó mua ngay cái đài radio cho con trai riêng của chồng."
Hà Trạch Lan tiện bàn luận chuyện nhà , chỉ mím môi : "Ông Giang nhà lắm."
Bà lời khách sáo. Sống chung bao nhiêu năm, bà càng ngày càng thấy quyết định tái giá năm xưa là đúng đắn. May mà bà kiên trì đến cùng, lay chuyển ông Giang, nếu con bà cuộc sống yên như bây giờ.
Mỗi bà cảm thán như , ông Giang bảo: "Hai vợ chồng lương lậu ngang , đóng góp cho gia đình cũng như , đừng như thể bà hưởng lợi từ ."
bà lợi nhiều chứ. Tính bà mềm yếu, nếu gặp như ông Giang, chắc bắt nạt đến c.h.ế.t cũng phản kháng.
"Ông Giang nhà bà đúng là thật, cha dượng nào cũng lo nghĩ cho con riêng của vợ như thế ..." Hoàng Muội đang dở bỗng nhớ chuyện gì, ngập ngừng một lát kéo tay Hà Trạch Lan phía cửa: "Bà theo một lát."
Hà Trạch Lan ngạc nhiên buông đồ trong tay xuống, theo bạn.
Hai đến một góc khuất trong kho hàng, Hoàng Em ngó thấy ai mới hạ giọng hỏi: "Thằng Trình Hoa nhà bà sắp xuống nông thôn ?"
Hà Trạch Lan gật đầu.
Không chỉ tiêu công tác, Trình Phân thể tìm kết hôn để ở thành phố, nhưng Trình Hoa thì khó. Dù là con ruột, bà cũng thừa nhận rằng những cô gái công ăn việc đàng hoàng chắc chắn sẽ để mắt đến Trình Hoa, vì thằng bé chút khiếm khuyết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-60-gia-dinh-tai-hon-trong-ngo-nho/chuong-14-loi-hua-bao-tri.html.]
Thế nên mấy hôm nay bà vẫn đang trăn trở xem nên chuẩn những gì cho Trình Hoa mang theo khi xuống nông thôn.
" bảo bà chuyện nhé..." Hoàng Muội một nửa dừng, sợ bạn hiểu lầm nên nhấn mạnh, " bà từng hồi nhỏ Trình Hoa sốt hỏng đầu óc, nhưng nếu nó thực sự vấn đề như thế thì... nó đủ điều kiện thanh niên xung phong ."
Tim Hà Trạch Lan thắt : "Ý bà là ?"
Hoàng Muội giải thích: "Chồng bà con xa, con trai nhà đó bề ngoài cũng bình thường như bao , nhưng thực bẩm sinh khờ khạo. Vốn dĩ thằng bé cũng trong danh sách xuống nông thôn đợt , nhưng gia đình họ trình bày cảnh với Tổ dân phố, xin một cái chứng nhận tàn tật (đặc biệt), thế là miễn ."
Chuyện lẽ bà nên nhiều chuyện. Nếu lộ ngoài, chắc chắn sẽ nhiều lợi dụng kẽ hở để trốn xuống nông thôn, lớn chuyện khéo còn ảnh hưởng đến bà con của chồng bà.
ai bảo bà và Hà Trạch Lan thiết quá cơ chứ. Năm xưa con gái bà sinh khó, nhà chồng chịu chăm sóc, nếu nhờ Hà Trạch Lan và một bạn nữa phiên giúp, bà xin nghỉ để chăm con. Một nửa ca, ca ngày ca sáng tối, Hà Trạch Lan gồng gánh giúp bà hơn nửa tháng trời. Ân tình bà luôn ghi nhớ.
Bà tiếp: "Thế nên nghĩ, nếu nhà bà Trình Hoa xuống nông thôn, thì thử lên Tổ dân phố hỏi xem cái chứng nhận đặc biệt đó ."
Hà Trạch Lan mím môi, cau mày gì.
chính sự im lặng đó cho thấy bà đang d.a.o động. Nếu là , ai mà nhắc đến chuyện Trình Hoa ngốc, bà nhất định sẽ phản bác ngay lập tức.
Hoàng Muội nhận sự do dự của bạn, nhắc nhở thêm: " quyết định nhanh lên, nhỡ nhiều quá, chính sách đổi thì lỡ mất cơ hội đấy."
Hà Trạch Lan mở miệng, khó khăn thốt lên: "..."
"Không vội, bà cứ về bàn bạc với gia đình ." Hoàng Muội ngắt lời, bà Hà Trạch Lan khó mở lời.
Sao thể khó? Nếu đồng ý , chẳng khác nào bà công khai thừa nhận mặt rằng con trai là một thằng ngốc?
nếu chọn, bà thực sự Trình Hoa xuống nông thôn. Tính thằng bé quá thật thà, cục mịch, đến nơi đất khách quê chắc chắn sẽ bắt nạt.
mà...
Suốt thời gian còn của buổi việc, Hà Trạch Lan cứ chau mày suy nghĩ. Trong đầu rối bời bao nhiêu suy tính mà chẳng manh mối nào. Tiếng chuông tan tầm vang lên, đầu tiên bà là chạy khỏi kho hàng sớm nhất, chạy một mạch về nhà để hỏi ý kiến .
Về đến sân, ngoài ông Giang đang đ.á.n.h cờ một ở góc tường thì chỉ Tiểu Nga đang hí hoáy vẽ gì đó giấy.
Bà hỏi: "Mọi cả ?"
"Đông Dương đang nấu cơm, Tiểu Hoa đập than ở phố Nam, Tiểu Hồng gặp yêu ." Giang Trạm Sinh cầm quân cờ tay, ngẩng đầu : "Người yêu con bé Tiểu Hồng định bao giờ đến nhà ? Lần đầu mắt chuẩn cho chu đáo, xem nhờ ở quê mua con gà mái già nào ..."
Ông cứ , nhưng Hà Trạch Lan .
Trong ba đứa con, đứa bà yên tâm nhất là con trai cả của chồng - Giang Đông Dương. Tuy bà là kế tiện nhiều, nhưng so với hai đứa lớn nhà bà thì Đông Dương hiểu chuyện bằng Trình Hoa. Đông Dương nghiệp mấy năm nay vẫn lông bông, may mà gây họa nhưng lúc nào cũng ngửa tay xin tiền. Không cho thì giận, túi rỗng vẫn chơi vui vẻ. Cho tiền thì miệng ngọt xớt như bôi mật.
Trình Hoa thì khác, vì tật lắp nên thằng bé ít , chỉ khi cuống quá mới lắp bắp vài câu. May mà nhà đều để ý đến nó, nếu nó cứ như vô hình. bù , nó chịu khó việc.
Lương thực trong nhà định mức, sáu đứa con ăn như , khổ nỗi Trình Hoa to con nhất, sức ăn cũng khỏe nhất. Học hành chật vật mãi mới nghiệp cấp hai, nó cùng thằng nhóc hàng xóm chạy khắp nơi tìm việc vặt.
Đào mương, vác cát, đập than... việc nặng nhọc, mỗi cũng kiếm 5 hào 6 xu. việc vặt cũng dễ kiếm, nhà nào cũng nhàn rỗi, việc là tranh . Trình Hoa sớm về khuya, may mắn thì dăm bữa nửa tháng mới kiếm một việc. Lần nào tiền, nó cũng đưa hết cho bà, giữ một xu.
"Ông Giang ." Hà Trạch Lan xuống đối diện chồng, kể chuyện Hoàng Muội , kể xong bà quyết định của mà chờ ý kiến của ông.
Giang Trạm Sinh nhíu mày: "Bà cho thằng Hoa cái... cái chứng nhận đó ?"
Chứng nhận gì chứ? Nói ho là chứng nhận tàn tật. Nói khó là chứng nhận thằng ngốc.
Trong lòng Hà Trạch Lan cũng đau xót lắm, nhưng mà...
Trình Hoa thương bà. Bà điều đó từ lâu .
Tại Trình Ngọc Mai rêu rao khắp nơi Trình Hoa ngốc?
Chuyện là hồi chồng cũ Trình Bằng Hưng còn sống, Trình Ngọc Mai và chồng ép bà uống thứ t.h.u.ố.c bí truyền gì đó để sinh con trai. Càng uống sức khỏe càng suy kiệt, mấy bà đỡ trong vùng rỉ tai bảo bà cứ uống tiếp thế thì đừng sinh con, đến cái mạng cũng chẳng còn.
Bà sợ c.h.ế.t khiếp, sợ c.h.ế.t ba đứa con bơ vơ. Lần đó Trình Ngọc Mai ép uống t.h.u.ố.c, bà liều mạng phản kháng. Chồng bà chỉ im lặng , chính Trình Hoa...
Chính bé Trình Hoa mới bảy tám tuổi đầu lao , c.ắ.n c.h.ặ.t tay Trình Ngọc Mai chịu nhả, dù nhà họ Trình đ.á.n.h đ.ấ.m lôi kéo thế nào cũng quyết buông.