Thập Niên 60: Gia Đình Tái Hôn Trong Ngõ Nhỏ - Chương 100:-------
Cập nhật lúc: 2025-12-30 04:24:21
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/60Kv5w6q9c
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thực Chu Dương Bình thừa Tống Lãng Lệ là bụng.
Nếu bắt buộc tìm lý do, thì chỉ thể tính cách hai đàn bà thực sự hợp . Cả hai đều hiếu thắng, tuyệt đối ai chịu lùi một bước.
Mẹ ông chỉ Tống Lãng Lệ chịu cúi đầu xuống nước, đừng suốt ngày bày vẻ mặt chê bai với bà.
khổ nỗi, Tống Lãng Lệ cũng nhất quyết chịu cúi đầu. Sự kiêu hãnh trong lòng cho phép bà giả bộ, yêu ghét thế nào bà bao giờ che giấu.
Kẹp ở giữa hai phụ nữ , Chu Dương Bình bây giờ?
Ông thấy với già, sống đến từng tuổi mà hưởng niềm vui con cháu quây quần đúng nghĩa.
Thư Sách
Ông cũng thấy với Tống Lãng Lệ. Khi họ đến với , điều kiện của bà hơn ông nhiều. Có lẽ nếu lấy khác, cuộc sống của bà ngột ngạt đến mức nghẹt thở như hiện tại.
"Ông đang trách ?" Tống Lãng Lệ chằm chằm chồng.
Chu Dương Bình ôm mặt, lắc đầu, giọng trầm xuống: " chỉ là ... thể bỏ mặc... thể bỏ ."
Tống Lãng Lệ gì nữa, bà tựa lưng ghế, ngẩn ngơ lên trần nhà.
Trong lòng bà khó chịu đến mức chỉ gào lên nức nở.
Hồi mới cưới Chu Dương Bình mấy năm đầu, nhà đẻ luôn ủng hộ bà. Họ bảo nếu thích thì cần chịu ấm ức, con gái nhà họ Tống gì thì , cả nhà sẽ ủng hộ hết chút do dự.
Nhà đẻ quả thực như lời họ . Công việc của bà, căn nhà sân vườn bà đang ở, ngay cả của cải giá trị bà đang cất giữ trong tay, tất cả đều là do nhà đẻ cho.
Dù đó đối với nhà họ Tống chỉ là một phần nhỏ nhoi, nhưng nó thực sự cho bà ít sự tự tin.
chẳng từ lúc nào, giọng điệu của nhà đẻ dành cho bà đổi. Nguyên nhân đơn giản: Chu Dương Bình ngày càng năng lực, một việc nhà họ Tống còn nhờ vả đến ông. Hơn nữa, tuy bố chồng về hưu, nhưng những mối quan hệ và đồng đội cũ của ông là thứ mà bình thường thể nào với tới .
Và những điều đó ngược trở thành chỗ dựa cho bà già . Thế nên bố mới bảo bà rằng mặt bề đừng cao quá; các chị cũng khuyên bà cúi đầu một chút cũng chẳng mất miếng thịt nào, dù quanh năm suốt tháng cũng chẳng gặp mấy .
dựa cái gì chứ?
Chu Dương Bình là chồng bà, ông càng năng lực thì chẳng bà càng nên nở mày nở mặt ? Tại chồng giỏi giang mà vợ chịu ấm ức?
Nếu thực sự là , bà sẽ cảm thấy sự lựa chọn ban đầu của là sai lầm.
Năm xưa bà chọn Chu Dương Bình chính vì thấy ông bản lĩnh, nghĩ rằng lấy như thì mới thể ngẩng cao đầu.
Chẳng đạo lý nào chồng bản lĩnh mà vợ cúi đầu thích cả.
Tống Lãng Lệ chấp nhận cách đó.
Bà thể chấp nhận .
Bà ngẩng cao đầu kiêu hãnh nửa đời , lý nào đến lúc chịu tủi nhục cúi đầu một ghét cay ghét đắng, cho dù đó là ruột của Chu Dương Bình chăng nữa.
"Sáp ong ư?"
Giang Tiểu Nga gật đầu, ánh mắt lấp lánh sự hưng phấn: "Trước giờ chúng cứ mải nghĩ dùng vật liệu khác để chân tầng (nền tổ), mà quên mất thể tự cung tự cấp."
Sáp ong từ mà ?
Ong mật dự trữ mật trong các lỗ tổ. Khi lỗ tổ đầy, ong sẽ tiết sáp để bịt kín miệng lỗ , giống như một cái nắp.
Và cái nắp đó chính là sáp ong.
"Nếu dùng chính sáp ong để chân tầng nhân tạo, thì quy trình sẽ là một vòng tuần khép kín."
La Lãng giơ tay lên: "Tớ hiểu ! Dùng sáp ong chân tầng nhân tạo, ong sẽ xây tổ đó. Khi mật đầy và vít nắp sáp, nhân viên thu hoạch thể cắt bỏ lớp sáp nắp đó , dùng chính sáp đó tái chế thành chân tầng mới, từ đó mở rộng đàn ong!"
"Chính xác." Giang Tiểu Nga gật đầu nhẹ: "Đàn ong mở rộng, các bước cứ thế lặp ."
Đàn ong của Hùng thể mở rộng quy mô, một phần vì quá cẩn thận, phần khác là ngoài việc gỡ tổ ong hoang dã mang về, cách nào tạo chân tầng - cách khác là cái nền móng cho ong xây tổ.
Làm chơi chơi vài cái thì .
nếu chỉ quy mô nhỏ, họ chẳng cần chế tạo máy chân tầng gì.
Chỉ cần sẵn chân tầng, hiệu suất sinh sản của đàn ong và tốc độ mật sẽ tăng lên đáng kể.
Việc sử dụng sáp ong càng tiện lợi cho nuôi ong, tiết kiệm chi phí.
Tự cung tự cấp, cần mua vật liệu bên ngoài, chỉ cần trực tiếp cắt sáp là dùng .
"La Lãng, dẫn hai cắt hết sáp ong hiện ." Giang Tiểu Nga lập tức phân công nhiệm vụ. "Chu Châu, xác định điểm nóng chảy và nhiệt độ dẻo của sáp ong. Tiền Gia Thụ, quan sát hình dạng bánh tổ, vẽ bản thiết kế khuôn đúc hoa văn hình lục giác."
Vừa phân công, cô mặc bộ đồ bảo hộ : "Phương Đại Ngưu mặc đồ , chúng sẽ hết mật , ghi chép thời gian xem chúng cần bao lâu để lấp đầy các lỗ tổ."
Nhiệm vụ giao đấy, tiếp theo là thời gian bận rộn.
Giang Tiểu Nga bên mật hơn nửa, những khác thành nhiệm vụ xong liền qua tiếp sức. Ngay trong trưa hôm đó, liệu xác định xong.
"Nhiệt độ dẻo của sáp ong là 35℃, điểm nóng chảy 67℃. Nghĩa là khi đưa khuôn tạo hình, chúng gia nhiệt cho nó." Chu Châu liệu trong sổ, tiếp: " thật nhanh, một khi sáp đông thì thể tạo hình nữa."
La Lãng thắc mắc: "Nói cách khác, cái máy chân tầng sắp tới của chúng chức năng gia nhiệt ?"
"Thế thì chẳng tốn điện ?"
La Lãng lắc đầu: "Cũng hẳn, gia nhiệt thì thể dùng bếp lò đun củi ở cũng , điều thao tác sẽ khó kiểm soát nhiệt độ chuẩn."
Dù thì dân thường nhiệt kế để đo như bọn họ.
"Cái chức năng thiết yếu." Giang Tiểu Nga hai chữ "Gia nhiệt" sang một bên phương án dự phòng. Cô : "Quan trọng nhất là khuôn dập hoa văn. Đợi Tiền Gia Thụ vẽ xong bản vẽ chốt , bây giờ chúng lên kế hoạch sơ bộ cho phần khung máy ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-60-gia-dinh-tai-hon-trong-ngo-nho/chuong-100.html.]
Lần khác hẳn với lúc chế tạo máy tuốt hạt.
Trước khi máy tuốt hạt, họ tiếp xúc với nhiều loại máy móc kích cỡ khác .
Nghĩa là trong đầu họ hình dung cụ thể về ngoại hình, cấu tạo bên trong, linh kiện chính và phụ tùng. Họ nền tảng cơ sở.
Có thể đó là chế tạo, nhưng cũng thể là phục dựng dựa các máy móc khác.
máy chân tầng sáp ong thì khác. Hiện tại, trong đầu họ bất kỳ thiết lập nào cho chiếc máy . Tất cả đều tự mày mò từ con .
Thứ duy nhất bày mặt lúc là một ý tưởng.
Đó là công dụng của máy chân tầng.
Về mặt , họ xác định vật liệu, bước tiếp theo là hình dáng tổng thể. Đợi Tiền Gia Thụ vẽ xong khuôn dập, đó sẽ là bước mấu chốt nhất...
Chủ nhiệm Vương dạo bận tối tăm mặt mũi.
Đầu tiên là chạy vạy xin xỏ, tốn ít nước bọt mới thuyết phục nhà trường chi ngân sách, xây gấp một căn nhà gỗ ở vùng ngoại ô, thậm chí còn thuê riêng bảo vệ trông coi ở đó để đám học sinh gặp sự cố gì.
Nói chung, cái gì cần cung cấp là ông cung cấp, cần dụng cụ gì ông cấp dụng cụ nấy, cần vật liệu cũng cố gắng lo liệu, chỉ mong tiến độ của bọn trẻ nhanh hơn chút.
Nghĩ là nghĩ , nhưng chủ nhiệm Vương cũng khác , nhanh là nhanh .
Ông mong ngóng lão Lư mau ch.óng trở về. Tuy nhà lão lắm chuyện rắc rối, nhưng ít một thợ cả như lão hỗ trợ lũ trẻ thì tiến độ cũng sẽ đẩy nhanh hơn.
Chỉ là... Chủ nhiệm Vương ngờ đám trẻ , đứa thì rảnh rỗi quá mức, đứa thì bận đến vắt chân lên cổ.
Chẳng tính toán từ , khi xin ông một khoản vật liệu, cả đám bận rộn suốt hai tuần liền. Mỗi ông ghé qua, đứa nào đứa nấy đều cắm đầu , ông hỏi chuyện cũng chẳng buồn đáp lời.
Hết cách, ông đành tìm chịu chuyện với .
"Cao Thôn , mấy hôm nay các cũng bận lắm ?"
Cao Thôn là một thành viên trong nhóm. Trừ hai học viên của xưởng cơ khí , coi là tổ phó của nhóm tám . "Bận ngài còn ạ?"
Chủ nhiệm Vương trừng mắt, giả bộ giận: "Nói năng cho t.ử tế ."
"Hì hì." Cao Thôn gãi đầu ngây ngô. Không trách ngốc nghếch thế , là do vui nhịn nổi. Việc đúng đắn nhất đời chính là lúc thầy Lư hỏi ai tham gia nhóm hỗ trợ , chút do dự giơ tay đồng ý.
Phải lúc đó mấy đứa sợ ảnh hưởng việc học hoặc lo ngại linh tinh nên tham gia, giờ chắc đang hối hận xanh ruột.
Chưa đến giấy khen, chỉ riêng cái giấy chứng nhận tên bọn họ giờ chủ nhiệm Vương trân trọng cất phòng truyền thống .
Hiện tại, tổ trưởng Giang dẫn bốn chế tạo máy chân tầng, còn việc liên quan đến máy tuốt hạt đều giao cho nhóm đảm nhiệm. Có cái lắp thêm lưới lọc, cái cải tiến bánh răng, thế nên chủ nhiệm Vương mới bảo bận. Hai tuần nay, và mấy chạy tổng cộng tám công xã, sửa chữa lắp đặt hai mươi cái máy, đơn đặt hàng đến giờ vẫn hết.
Đấy là kể còn một lời mời từ những nơi xa hơn.
Mà công sức bỏ công. Nửa tháng nay, tiền phí sửa chữa nhận là bốn đồng tám hào, kể quà cáp các công xã biếu tặng. Tuy quá đắt tiền nhưng ai mà chê cho ?
Đến nhà còn cảm thán, ngờ học mà thể tự kiếm tiền .
Ngay cả bản cũng ngờ tới. Cậu cứ tưởng sẽ giống như bao học sinh nghiệp đây, cửa thì kiếm một công việc ăn lương, nhà mối quan hệ thì chờ về quê xuống đồng.
giờ khác.
Cậu nhóm tổ trưởng Giang nhận lời mời từ nhiều nhà máy khác . Tuy đến lượt , nhưng và các thành viên khác đều tin rằng, chỉ cần chăm chỉ theo, cũng sẽ một nhà máy nào đó để mắt tới.
Mà kể cả thì bọn họ cũng chẳng sợ chuyện về quê.
Về quê là lao động sản xuất ở đại đội, sống ở nông thôn. Nếu thực sự về quê, chẳng họ thể trổ tài những gì học ?
Máy tuốt hạt là một loại máy móc nông nghiệp thiết thực, cũng dùng đến.
Nếu phân về đại đội sản xuất mà họ chế tạo máy tuốt hạt, khéo khi còn cung phụng họ như ông hoàng chứ!
Đến lúc đó chuyện dựa cái máy để ăn sung mặc sướng, nhưng ít nhất cũng giúp cuộc sống ở nông thôn của họ dễ thở hơn chút. Kiếm một công việc nhẹ nhàng hoặc đại đội trưởng coi trọng, chỉ cần đầu óc lú lẫn, họ chắc chắn sẽ sống thoải mái hơn nhiều so với đám thanh niên trí thức khác.
Nếu tính toán xa hơn chút nữa, còn công xã địa phương mời chế tạo máy tuốt hạt.
Dù thế nào nữa, tương lai của họ cũng xán lạn hơn nhiều.
Đây cũng là lý do vì họ việc hăng say đến thế. Không cần ai nhắc nhở, ai nấy đều học tập cực kỳ nghiêm túc. Đây là cơ hội đổi đời của họ, chẳng ai ngốc đến mức bỏ lỡ cả.
"Đừng ngây ngô nữa." Chủ nhiệm Vương chỉ cốc đầu thằng nhóc một cái, chẳng nó nghĩ đến chuyện gì mà cứ mãi thôi. "Cậu cho tình hình bên xem nào."
"Em cũng rõ lắm ạ." Cao Thôn bày vẻ mặt vô tội.
Chủ nhiệm Vương trợn mắt: "Đến mà cũng dám giấu ? Hôm qua Tiểu Giang còn gọi sang giúp, ?"
"Chủ nhiệm Vương, ngài đừng vội mà." Cao Thôn trấn an ông già, cảm giác nếu gì thì ông cụ dậm chân tại chỗ vì sốt ruột mất. "Tiến độ chắc chắn là . Tổ trưởng Giang và xong khuôn dập hoa văn. Chủ nhiệm còn nhớ , chính là hai cái trụ lõi gỗ bọc sắt ?"
Hai cái trụ dài 40 centimet, đường kính tầm 5 centimet.
Bên trong là gỗ, bên ngoài bọc một lớp sắt.
Chỉ hai cái trụ đó thôi mà ngốn mất mười ngày công của họ, nhưng bù kết quả mỹ mãn.
Lớp lá sắt hai cái trụ là mặt phẳng trơn tuột, đó là lý do tại tốn nhiều thời gian đến thế.
Sau khi Tiền Gia Thụ vẽ xong bản vẽ, họ dập hoa văn hình tổ ong lục giác lên lá sắt.
Để đảm bảo mỗi hình lục giác đều tăm tắp như , dụng cụ hiện của họ nổi. Cuối cùng nhờ Lữ Quốc Nguyên về xưởng cơ khí tìm sư phụ Chu Minh Lượng, mượn thiết của nhà máy mới xong .
Bây giờ linh kiện cốt lõi xong, bước tiếp theo là để cái khuôn đó hoạt động hiệu quả.
Làm thế nào để ép sáp ong đúng hình dạng mong ?