lúc , căn nhà của thám t.ử cảnh sát bao vây. Họ gọi loa yêu cầu chú đầu hàng quy án, kháng cự vô ích, thể trốn thoát !
Người chú sớm nghĩ đến ngày , chỉ là ngờ nó đến nhanh như . Ông trìu mến xoa đầu Thư Dạ, chuyện với thám t.ử như thể đang trăng trối.
Năm phút , căn nhà bốc cháy. Trong lúc đó, Thư Dạ kể cho thám t.ử câu chuyện về một cô bé, cùng bộ quá trình gây án. Mỗi bộ đồng phục dính m.á.u đều vứt bỏ, những bộ trong phòng để quần áo đều là đồ dự phòng.
Khi ngọn lửa ngày càng lớn, chú đẩy Thư Dạ và thám t.ử phòng vệ sinh. Vòi nước bên trong đang mở, tình hình hơn bên ngoài một chút. Bên một ô cửa sổ nhỏ, chú bảo hai mau , hung thủ sẽ c.h.ế.t trong đám cháy, còn họ là con tin, cũng là sống sót.
Vì cửa sổ khá cao, thám t.ử leo lên kéo Thư Dạ lên. Nơi là tầng hai, cách mặt đất một nhất định. Thám t.ử sẽ nhảy xuống để đỡ Thư Dạ ở bên . Trước khi nhảy xuống, Thư Dạ đột nhiên ôm chầm lấy thám tử, thì thầm tai một câu: "Cảm ơn ."
Thám t.ử dường như nhận điều gì đó nhưng muộn. Rõ ràng nắm c.h.ặ.t t.a.y Thư Dạ, nhưng cô vẫn đẩy xuống đóng cửa sổ . Qua ô cửa sổ hình chữ A, Thư Dạ thấy thám t.ử vẫn an , thương. Cô vẫy tay với , nở nụ ngây thơ hồn nhiên, hà lên kính cửa sổ, vẽ một hình trái tim nho nhỏ.
Ngọn lửa lan trong. Thám t.ử Thư Dạ bên cửa sổ, dần dần mất ý thức, cảm giác trái tim như vỡ vụn. Cuối cùng Thư Dạ vẫn chọn cùng chú. Nụ ngọt ngào , cũng giống như ánh ráng chiều hôm tan học ngày đó, thật .
Thư Dạ một quá khứ , nhưng cô cũng cần sự cứu rỗi. Cô còn đường lui. May mắn là cô gặp chú. Chú bao giờ khuyên cô buông bỏ tha thứ, chú luôn về phía cô, bảo vệ cô, đối xử với cô , đưa cô rời khỏi vũng lầy. Cô thể để chú một .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thao-thiet-noi-dinh-dam-trong-gioi-giai-tri-nho-an-uong/chuong-165.html.]
Điều đáng là, trong chặng đường cuối cùng của cuộc đời, Thư Dạ gặp thám tử. Anh mang đến cho cô cảm giác từng , khiến cô cảm nhận sự ấm áp khác biệt, như là đủ .
Để cảnh chân thực nhất, khi Đào Thị bước từ hiện trường, mặt mũi khói hun lem luốc như một chú mèo con. Đây cũng là cảnh cuối cùng của cô trong đoàn phim, vốn là chuyện đáng vui mừng và chúc tụng, nhưng kết quả Đào Thị phát hiện hốc mắt ai nấy đều đỏ hoe...
Đạo diễn cũng tháo kính xuống, lau khóe mắt. Tiểu Kỳ thấy Đào Thị liền lao tới, ôm chầm lấy cô lớn: "Oa oa oa, Đào Đào, em đừng c.h.ế.t, chị em c.h.ế.t , hu hu hu..."
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Đào Thị vội vàng ôm Tiểu Kỳ, bàn tay nhỏ trắng nõn nhẹ nhàng vỗ lưng cô : "Ngoan nào, Tiểu Kỳ đừng , ôm chị một cái nha ~"
Cảm xúc thể lây lan. Vốn dĩ chỉ che miệng thầm, chút ngại ngùng sợ thành tiếng ảnh hưởng khác nên đều cố nhịn. Ngay đó, thấy Tiểu Kỳ gào nức nở, tức khắc nhịn nữa, từng như vỡ đê, òa nức nở. Mọi ngày thường đều quý Đào Thị, cũng hùa theo xúm đòi ôm một cái. Mục đích rõ ràng: chỉ Đào Đào ôm, bàn tay mềm mại của cô vỗ về thì mới cảm nhận cô vẫn còn sống, trong lòng mới dễ chịu hơn!
Thế là, Đào Thị ôm gần như tất cả nhân viên nữ tại hiện trường một lượt, nhân viên nam thì căn bản chen lọt! Trợ lý của Hạ Triết càng ghen tị đỏ mắt, Tiểu Kỳ đang ôm chặt Đào Thị ở tận cùng bên trong - chiếm giữ vị trí Center (trung tâm) trong đội hình cầu ôm, trợ lý liền mếu máo, cũng sán gần xin một cái ôm, nhưng Hạ Triết vô tình xách cổ áo lôi về.
Hạ Triết: "Cậu là đàn ông con trai thì xem náo nhiệt cái gì? Không nam nữ thụ thụ bất ? Không hổ mà ôm con gái nhà ."