THANH XUÂN CÓ CẬU LÀ ĐIỀU ĐẸP NHẤT - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-10-19 06:17:36
Lượt xem: 34

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chương 8

 

Lý Lãng học ba-lê nhiều năm, chắc chắn sẽ trổ tài.

 

Ý của rõ, cô múa hát thì chiếm mất hai suất biểu diễn.

 

Cậu chọn sẵn bài hát: Tối Sơ Đích Mộng Tưởng.

 

Một ca khúc phù hợp với học sinh, tích cực và ấm áp.

 

Tối hôm đó, khi đang tắm, vô thức hát bài .

 

Hát càng lúc càng say, giọng cũng lớn dần.

 

Khi bước , thấy Lê Trân Trân tựa cửa.

 

ngượng ngập:

 

“Có em hát dở lắm ?”

 

Chị khẽ :

 

“Cũng . Nếu tập thêm, chắc lên sân khấu đấy.”

 

Hôm tan học, khi bạn hỏi to: “Trong lớp ai đăng ký tiết mục song ca ?”

 

Nhiều cô gái , ai cũng mà chẳng ai dám giơ tay .

 

Nếu chậm một nhịp, cơ hội chắc chắn sẽ vuột mất.

 

Nghĩ đến đó, hít một thật sâu giơ tay:

 

“Tớ thử!”

 

Gần như cả lớp đều sững sờ, ngay cả Chu Gia Di cũng đầy bất ngờ, còn lén giơ ngón tay cái hiệu “giỏi lắm!”.

 

Thẩm Đông Dã bật :

 

“Được, chọn .”

 

Lý Lãng lạnh giọng:

 

“Chưa từng hát bao giờ, lỡ dở thì ?”

 

Thẩm Đông Dã nhướng mày:

 

“Không chuyện đó . Có tớ kèm, dở .”

 

Câu toát vẻ ngông nghênh của tuổi mười bảy đầy tự tin, bướng bỉnh nhưng khiến khác thể ghét nổi.

 

Từ hôm đó, và Thẩm Đông Dã bắt đầu tập cùng . Giờ nghỉ trưa, giờ học, thậm chí cả tiết thể dục.

 

Ban đầu, căng thẳng đến mức chỉ cần liếc một cái, tim đập loạn lên, hát chẳng nhịp.

 

Cậu vò đầu, than thở:

 

“Tớ khoe với đấy nhé, Lê Lâm Lâm mà tớ mất mặt thì đừng trách!”

 

đành càng cố gắng hơn. Ngoài những buổi tập cùng , còn tự luyện đường học, trong lúc tắm, và khi ngủ.

 

“Giấu nước mắt trong tim, Những đó hoa dũng cảm sẽ nở rộ. Dù trong quãng thời gian mệt mỏi, chỉ cần nhắm mắt vẫn ngửi thấy hương thơm.”

 

Bài hát dường như sinh là để dành cho .

 

Giống hệt giấc mơ nhỏ vẫn luôn ôm trong lòng.

 

Ngày kỷ niệm trường cuối cùng cũng đến. Trường thuê cả trang phục, còn mời chuyên viên trang điểm đến giúp học sinh biểu diễn.

 

Khi trang điểm, ngừng liếc Thẩm Đông Dã đang ở ghế bên.

 

Cô thợ trang điểm khẽ, ghé sát tai :

 

“Thì hả, yên tâm, chị sẽ biến em thành công chúa luôn.”

 

đỏ mặt:

 

“Chị , em hiểu .”

 

Khi trang điểm xong, khoác lên chiếc váy trắng, bước khỏi phòng.

 

lúc Thẩm Đông Dã đầu .

 

Giữa tháng tư, hoa ngọc lan nở rộ.

 

Cậu mặc vest, rạng rỡ:

 

“Lê Lâm Lâm, như biến thành khác đấy.”

 

Trong gương phản chiếu khuôn mặt đỏ ửng và trong mắt , là hình bóng đang mỉm .

 

bước hậu trường, Lý Lãng khựng .

 

Chu Gia Di thì hét toáng lên: “Lâm Lâm, quá! Giống hệt tiên nữ trong rừng !”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thanh-xuan-co-cau-la-dieu-dep-nhat/chuong-8.html.]

Lý Lãng bĩu môi: “Hóa trang thôi mà.”

 

Gia Di phản pháo ngay:

 

“Thì cũng vì Lâm Lâm sẵn khí chất. Nhìn cái eo với đôi chân kìa…”

 

Thẩm Đông Dã cũng .

 

Không do trời nóng vì lời khen của họ, mà mặt cũng đỏ.

 

bối rối, đẩy nhẹ Gia Di:

 

“Thôi , đừng trêu tớ nữa.”

 

Đợi đến lượt lên sân khấu, đầu trống rỗng.

 

Thẩm Đông Dã vỗ vai , nhỏ:

 

“Không , cứ tưởng tượng đám khán giả phía là mấy con tôm đầu to .”

 

bật , nhưng căng thẳng vẫn giảm.

 

Rồi chuyện ngoài ý xảy , khi hát nửa bài, âm thanh bỗng tắt phụp.

 

Không còn nhạc đệm, giọng vang trần trụi giữa hội trường.

 

Trước mắt tối sầm , trong tai chỉ còn tiếng ù ù.

 

Cổ họng nghẹn ứ, giọng run rẩy, ngay cả lời bài hát cũng quên mất…

 

May mà Thẩm Đông Dã phản ứng nhanh.

 

Cậu lập tức nắm lấy tay , cùng hát tiếp.

 

dẫn đầu, giọng hát của dần dần bớt run, thoát đầy tự nhiên.

 

Lớp ở hàng đầu tiên, Chu Gia Di khán đài cũng hát theo, Trương Siêu hòa giọng, càng lúc càng nhiều bạn khác cùng cất tiếng.

 

“Nếu giấc mơ từng rơi xuống vực sâu, hiểu kiên trì nhất, chính là đôi cánh vô hình…”

 

Tuổi trẻ của chúng , bao giờ là con đường bằng phẳng.

 

chỉ cần bỏ cuộc, ai cũng sẽ tìm thấy đôi cánh của riêng .

 

Khi rời sân khấu, Thẩm Đông Dã vẫn nắm tay . Trương Siêu tiến , đưa cho một bó hoa khô: “Bạn Lê, tặng đấy!”

 

Thẩm Đông Dã , đ.ấ.m nhẹ lên vai bạn:

 

“Thế của tớ ?”

 

Trương Siêu bật :

 

“Cậu là con trai, lấy hoa gì!”

 

Vì là ngày lễ trường, nên cả khối mười hai cũng nghỉ để đến tham dự.

 

Từ xa, thấy Lê Trân Trân vẫy tay gọi.

 

xách váy chạy , chị đưa một chai nước cam tép:

 

“Uống .”

 

Bên cạnh chị là mấy chị khóa . Họ hỏi:

 

“Trân Trân, đây là ai ?”

 

“Em gái tớ!” — Chị khoác vai , hãnh diện — “Hai đứa bọn tớ giống ?”

 

Cả nhóm rộ lên:

 

“Em dễ thương hơn nhiều nha.”

 

, kiểu ‘kẹo ngọt’ đó.”

 

Mặt đỏ bừng, chỉ đành tìm cớ chuồn ngoài.

 

Trên đường , vô tình chạm mặt một bạn ở bên lớp Một.

 

vui vẻ chào :

 

“Lê Lâm Lâm, giỏi thật đó, tớ ngạc nhiên luôn.”

 

ngẩn .

 

Trước , cô gọi nhầm là “Lý Lâm Lâm” hoặc “Chu Lâm Lâm”.

 

Hình như kể từ ngày hôm đó còn ai gọi sai tên nữa.

 

Chu Gia Di kéo chơi, vẫn chủ động rủ hát karaoke.

 

Trước , trong phòng hát, chỉ là lắc chuông theo nhịp, ẩn trong góc khuất nhất.

 

Khi hát đúng bài thích, sẽ khẽ mấp máy môi hát theo.

 

 

Loading...