Bỗng nhiên bàn tay đang ôm n.g.ự.c của Cao Du mò vạt áo, móc một ống trúc chừng hai ngón tay, gì khiến ống trúc ***** hai cây ngân châm. Tạ Khuynh vội vàng nhấc vạt áo lên đỡ lấy. cây ngân châm quá nhỏ, Tạ Khuynh chỉ đỡ một cây, còn một cây trực tiếp đ.â.m cánh tay nàng.
"Tạ Khuynh!"
Cao Tấn hét lên một tiếng, lao tới chỗ Tạ Khuynh. Cao Nguyệt và Chu Phóng cùng lúc nhào tới bắt lấy Cao Du. Trong lúc hỗn loạn, Cao Du đụng đầu một tảng đá lớn mặt đất, c.h.ế.t , chỉ m.á.u chảy đầy đất.
Cao Tấn rút ngân châm khỏi tay Tạ Khuynh, khẩn trương hỏi:
"Sao ?"
Tạ Khuynh thoáng qua ngân châm Cao Tấn quăng lên mặt đất, đang mở miệng chuyện cảm thấy mắt mờ . Tạ Khuynh lắc lắc đầu, cảm giác hề giảm bớt, ngược càng nghiêm trọng thêm. Ký ức cuối cùng của Tạ Khuynh là mắt tối sầm , nàng ngã n.g.ự.c Cao Tấn.
"Tạ Khuynh! Tạ Khuynh!"
Cao Tấn liên tiếp gọi mấy tiếng cũng thể đánh thức Tạ Khuynh. Hắn dám trì hoãn, lập tức ôm Tạ Khuynh hồi cung.
Toàn bộ Thái y trong Thái Y viện đều gọi tới bên ngoài Khôn Nguyên cung, mấy viện chính cùng phó viện chính đang ở bên trong hợp lực chữa trị.
Ngân châm cuối cùng Cao Du ***** chứa kịch độc, trong quá trình cứu chữa Tạ Khuynh tỉnh nôn m.á.u ba , nhiều hơn , cuối cùng kinh mạch hỗn loạn bất tỉnh.
"Bệ hạ, độc phế phủ của Hoàng hậu nương nương, dùng dược và châm cứu cũng vô dụng." Đầu Trương viện chính là mồ hôi, kiên trì tới bẩm báo.
Cơ thể Cao Tấn lung lay, Tạ Khuynh giường sắc mặt trắng như tờ giấy, cảm giác như đang mơ.
Hắn và Tạ Khuynh trải qua bao sóng gió, Tạ Khuynh vẫn thể nhảy nhót tưng bừng, lúc dậy nổi chứ.
"Dược và châm cứu vô dụng?"
Cao Tấn nhẩm mấy từ gần như là nỉ non. Hắn cảm thấy mũi ngứa, đưa tay lên chà xát một chút, màu đỏ mu bàn tay mắt đau nhức...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-492-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]
Bệ hạ điên .
Hắn tống bộ Thái y Thiên lao, bởi vì bọn họ cách cữu chữa Hoàng hậu nương nương độc phế phủ.
Tất cả những phương pháp thể thử họ đều thử hết, tình huống của Hoàng hậu nương nương ngược càng nghiêm trọng thêm.
Ban đầu Hoàng hậu nương nương còn thể dậy thổ huyết, nhưng về ngài đến cả m.á.u cũng thể nôn nữa, trực tiếp tràn từ trong mũi và tai. Bệ hạ sợ Hoàng hậu tắc nghẽn mạch máu, dám cho ngài thẳng, liền ôm ngực.
Tình huống thế , ai cũng Hoàng hậu nương nương sợ là thật sự qua khỏi.
Trong Khôn Nguyên cung một mảnh bi thương, Khương ma ma canh giữ hiên âm thầm gạt lệ. Trương viện chính nương nương sống quá ba ngày, bộ Thái Y viện đều bó tay còn cách nào. Dưới cơn nóng giận, Bệ hạ nhốt hết Thái y thiên lao, rõ nếu ai trị cho Hoàng hậu nương nương, ngài sẽ bắt bọn họ chôn cùng.
Vì lẽ đó, dù nhốt trong thiên lao thì các Thái y cũng dám lười biếng, còn vắt hết óc nghĩ cách. độc Hoàng hậu nương nương trúng mười phần hung mãnh, các Thái y thần tiên, cách nào giành với Diêm Vương gia.
Mê Truyện Dịch
Cao Tấn ôm Tạ Khuynh, thất hồn lạc phách dung nhan ngủ say ngày càng tiều tụy của nàng. Máu chóp mũi và khóe miệng Tạ Khuynh đều Cao Tấn dùng ống tay áo lau từng chút từng chút thật sạch sẽ. Có vài chỗ còn chà lau đến đỏ ửng lên, Tạ Khuynh tức giận chút nào. Cao Tấn thể cảm nhận hô hấp của nàng càng lúc càng yếu ớt.
Trái tim như ai bóp lấy, co thắt từng cơn, nhưng thể né tránh .
Tạ Khuynh là một cây vạn tuế mọc từ khe đá, cần ai tưới nước, mưa nắng của trời thể giúp nàng tự trưởng thành, bộ rễ cứng cỏi đến mức thể xuyên qua đá, những gian nan vất vả tầm thường thể nàng rung chuyển.
Cao Tấn oán trách Tạ Khuynh tự lo cho bản , tức giận khi nàng thương, nhưng xưa nay bao giờ cảm thấy lúc Tạ Khuynh sẽ thật sự ngã xuống dậy nổi. Trước hôm nay tự tin, tự tin thể bảo vệ Tạ Khuynh một đời bình an, nhưng kết quả thế nào?
Hắn là Đế vương thì ? Hắn giang sơn thì ? Không vẫn là như thế, giữ mạng Tạ Khuynh .
Cao Tấn cha đẻ phản bội, mẫu tộc diệt, leo lên từ vũng bùn đáy cốc, dùng phương thức của đoạt tất cả.
Hắn cứu nữ quyến Cố gia lưu lạc ở Giáo Phường ti, hòa oan giải tội cho những mất, để tên Vũ Định hầu gắn liền với phản tặc, cho những tướng lĩnh ngày xưa theo Vũ Định hầu tương lai...