"Nếu nương nương từng trúng độc, bây giờ chủ mạch lưu độc tố, đó chính là khỏe mạnh, nhưng phương thuốc sẽ kê hòa hoãn chút, tốn nhiều thời gian hơn." Thái y đáp.
"Tốn nhiều thời gian cũng , hòa hoãn chút là nhất, tất cả lấy thể của Hoàng hậu nương nương trọng."
Cao Tấn xong liền xoay nội điện, hai Thái y hành lễ :
"Vâng, cẩn tuân phân phó của Bệ hạ."
**
Cao Tấn nội điện, Tạ Khuynh đang bọc một tấm chăn mỏng , Khương ma ma cằn nhằn.
Phúc Như quỳ gối bên cạnh, ủy khuất cúi đầu dám lời nào.
"Khụ khụ."
Cao Tấn ho khan hai tiếng thu hút sự chú ý. Tạ Khuynh trông thấy Cao Tấn quả thực như thấy cứu tinh, ngũ quan đều hoạt động cố gắng hiệu với Cao Tấn:
[ mau tới cứu ! ]
[ sắp Khương ma ma cằn nhằn tới chết. ]
[ còn Phúc Như nữa, đừng bắt nàng quỳ, nàng oan uổng, đáng thương quá. ]
Khương ma ma tới thỉnh an Cao Tấn:
"Tham kiến Bệ hạ."
Cao Tấn hiểu dụng tâm lương khổ của Khương ma ma, đến còn mắng Tạ Khuynh.
ngẫm thì, đây là nữ nhân của , mà nỡ.
"Tất cả lui xuống ." Cao Tấn .
Khương ma ma dám cãi, gọi Phúc Như đang quỳ đến tê chân rời khỏi tẩm điện.
Hai , Tạ Khuynh liền lớn lối vung tấm chăn , chụp lấy cái quạt tròn gối đầu quạt một trận, lẩm bẩm:
"Nóng c.h.ế.t ! Mùa hè bắt đắp chăn, Khương ma ma thật sự là càng ngày càng ác."
Cao Tấn đoạt lấy cây quạt, gõ đầu nàng:
"Mùa hè ai cho nàng uống đá như uống ? Đau bụng tiêu chảy thì ai chịu đây? Còn hổ trách Khương ma ma."
Tạ Khuynh xoa đầu, cũng buồn bực:
"Thật sự là kỳ quái, uống liên tiếp mười bát cũng , hôm nay mới uống... Bốn bát! Mới bốn bát!"
Tạ Khuynh hề quá, từ nhỏ tố chất thể nàng phi thường khỏe mạnh, cường tráng như trâu . Đừng mùa hè uống mấy bát nước đá, giữa mùa đông nhai tuyết cũng chả nữa là, hôm nay thật sự là gặp quỷ .
Cao Tấn tới câu giữa mùa đông nhai băng uống tuyết, chỉ câu uống liên tục bốn bát nước đá của nàng khiến lấy quạt tròn gõ đầu nàng nữa.
Tạ Khuynh đánh thứ nhất là do chủ quan, thứ hai là do choáng váng, dứt khoát đoạt lấy quạt tròn trong tay Cao Tấn, linh hoạt trở , rời xa tên nam nhân nguy hiểm .
"Thái y hỏi nàng từng trúng độc , trả lời nàng từng trúng hả?"
Cao Tấn ngẫm vẫn thấy yên tâm, sợ Tạ Khuynh giấu diếm với Thái y.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-463-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]
Tạ Khuynh mạnh mẽ quạt hai cái, :
"Đương nhiên . Ta hề trúng độc, gì mà giấu?"
Cao Tấn xuống mép giường, :
"Thái y ẩn mạch nàng khác với thường, nên mới hoài nghi."
Tạ Khuynh tự tin:
"Dù từng trúng độc, ẩn mạch khác với thường... Nói chừng là gân mạch quý hiếm, kỳ tài luyện võ đó."
Cao Tấn lạnh nắm lấy mắt cá chân nàng, kéo nàng lòng, tự tay bắt mạch. Mặc dù y thuật nhưng tập võ thể dựa theo khí tức trong kinh mạch thông thuận để phán đoán thể đối phương khỏe mạnh bệnh tật.
Tạ Khuynh giường, yên lặng chờ Cao Tấn dò xét gân mạch, đến khi buông mới hỏi:
"Cao thần y, thể nô gia vẫn còn chứ?"
Cao Tấn phát hiện chân khí trong cơ thể Tạ Khuynh chút cản trở nào, thấy nàng an phận thể bỏ qua, nhào tới dạy dỗ một phen. Cuối cùng tiếc nuối sấp Tạ Khuynh thở dài:
"Nghe nàng nôn khan ngừng, còn tưởng nàng mang thai."
Tạ Khuynh nhịn tiếng:
"Sao ngươi nghĩ giống Khương ma ma thế?"
Cao Tấn bấm một cái lên lưng nàng, cảnh cáo:
"Ta thật đó."
Mê Truyện Dịch
Tạ Khuynh ôm lấy Cao Tấn, khẽ vuốt lưng , hỏi:
"Ngươi mang thai ?"
Cao Tấn trầm mặc trong chốc lát :
"Khẳng định là . Tính tình nàng hoang dã như , hài tử trói buộc thì bao nhiêu."
Nói đến đây Cao Tấn dừng một chút:
"Bất quá loại chuyện như mang thai thể nóng vội , thuận theo tự nhiên. Ta tin tưởng chỉ cần siêng năng cày cấy ngừng, sẽ một ngày ông trời thấy mồ hôi công sức của . Ta vội."
Đột nhiên xe, Tạ Khuynh khô cạn hạn hán lời.
" , với nàng một chuyện."
Ngay lúc Tạ Khuynh định đẩy ai cứ mãi thì thông minh chuyển chủ đề. Tạ Khuynh tạm ngưng đẩy nữa, hỏi:
"Cái gì?"
Cao Tấn :
"Lão Hãn vương Bắc Liêu c.h.ế.t ."
Cái cũng Tạ Khuynh bất ngờ lắm. Vì năm ngoái lúc nàng và Cao Tấn cứu Cao Nguyệt, lão Hãn vương dáng vẻ bước một chân quan tài. Giờ lão c.h.ế.t thì quá bình thường chả gì mới mẻ, Tạ Khuynh hiếu kỳ cái khác: