Lần thứ nhất rời kinh thành biên quan là Tạ Nhiễm ép buộc.
Lúc đó nàng tức oán, còn sợ hãi, nhưng cõi lòng tràn đầy hy vọng về chốn mong ngóng.
**
Sau khi Tạ Nhiễm rời kinh, còn ai hai ba ngày chạy tới tìm Tạ Khuynh nữa, nàng thấy quạnh quẽ, Cao Tấn cao hứng vô cùng.
Ngày hôm đó Tạ Khuynh tỉnh dậy giấc ngủ trưa, Khương ma ma truyền lời, là Bệ hạ ở Đông Thái điện, mời Hoàng hậu nương nương qua một chuyến.
Tạ Khuynh xoa xoa cơ bắp nhức mỏi dù ngủ bù cũng thể giảm bớt, thầm nghĩ Cao Tấn tính bày trò gì nữa?
Đông Thái điện là diễn võ trường của hoàng cung, khi còn bé mấy hoàng tử sẽ học võ thuật vỡ lòng ở đây, nhưng Cao Tấn hoàng tử, đến đó gì?
Tạ Khuynh mang theo nghi hoặc tới, lúc xuất hành nàng thích nghi trượng theo, trong cung chỉ mỗi nữ nhân là Tạ Khuynh, nghi thức gì đó cần thiết! Tốt nhất là để nàng tự do một , nhưng Khương ma ma ở đây, nguyện vọng nhỏ nhoi thể nào thành hiện thực, hai đến bốn cung tỳ là ranh giới cuối cùng của bà.
Trong Đông Thái điện rộng rãi, mặt đất phủ đầy thảm mềm, trong góc bày các loại binh khí chỉnh tề, đao thương kiếm kích, búa rìu câu xoa, côn bổng trường mâu, tóm còn phong phú hơn kho vũ khí của lão Tạ.
Trên thảm mềm hai , một là Cao Tấn một là Cao Nguyệt, hình như Cao Tấn quăng ngã đất nhưng phát âm thanh gì, chắc ngã nặng.
Mày Cao Tấn nhíu chặt, sắc mặt nghiêm túc, hét một tiếng với Cao Nguyệt:
"Đứng lên!"
Cao Nguyệt dám cãi, giãy dụa bò dậy, nhưng vẫn luôn cúi đầu dám Cao Tấn.
"Ta với ngươi bao nhiêu ? Quên phận, quên cảnh, quên địa điểm, chỉ cần dùng lực tấn công! Có thấy ?"
Cao Tấn nghiêm túc lên vẫn uy nghiêm, giận Cao Nguyệt càng thêm sợ hãi dám thẳng.
Cao Nguyệt dùng thanh âm nhỏ như của ruồi muỗi:
"Vâng, thấy."
Cao Tấn nhíu mày chất vấn:
"Dáng vẻ sợ hãi rụt rè của ngươi cho ai coi? Sự tàn nhẫn lúc ở Bắc Liêu ? Lấy cho !"
Phỏng chừng Cao Tấn khích lệ Cao Nguyệt, ngờ thanh âm quá lớn khiến Cao Nguyệt vốn đang trong trạng thái kinh hoảng nghĩ rằng Cao Tấn thật sự tức giận, trực tiếp quỳ xuống dán trán lên thảm, thái độ hết sức hạ .
Nhìn như Cao Tấn gì, sang Tạ Khuynh điện, chỉ Cao Nguyệt bảo Tạ Khuynh xem.
"Đây là... Luyện võ hả?" Tạ Khuynh lên tiếng hỏi.
Cao Nguyệt giữ tư thế quỳ sát đất, thoáng chuyển phương hướng, nhỏ giọng thỉnh an Tạ Khuynh:
"Tham kiến Hoàng hậu nương nương."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-456-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]
Tạ Khuynh khoát tay:
"Không cần đa lễ, chỉ tới xem thôi, các ngươi cứ tiếp tục ."
Nói xong Tạ Khuynh tự động sang bàn nước, Cao Tấn hỏi:
"Nàng ?"
Tạ Khuynh chỉ chỉ bàn nước :
Mê Truyện Dịch
"Uống chút nước, tỉnh ngủ ngươi gọi qua."
"Uống xong thì đây, cùng dạy ." Cao Tấn .
Tạ Khuynh lỡ đễnh:
[ một ngươi đánh ngã , và ngươi cùng dạy còn mạng ? ]
[ thêm nữa là, mệt. ]
Cao Tấn vốn còn định giải thích vài câu, Tạ Khuynh bảo 'Ta mệt' thì lập tức ngậm miệng. Tạ Khuynh vì mệt, ai rõ hơn .
Tạ Khuynh xuống bên bàn nước , ánh mắt quét tới quét lui bàn thức ăn trăm loại bánh phong phú thèm nhỏ dãi, bánh ngọt, bánh xốp, kẹo, thịt khô, hạt dưa...
Hài tử hoàng gia luyện võ ở đây, quả thực quá hạnh phúc.
Nhớ hồi còn bé, Tạ Khuynh luyện cát, té một cái cả cát , còn phủi, lập tức dậy luyện tiếp, nếu cái roi tay lão Tạ sẽ đánh lên nàng.
Trong lòng Tạ Khuynh chỉ ăn và ăn, mặc kệ hai thúc cháu lăn lộn.
Cao Tấn cũng đành lòng quấy rầy nàng, đành tiếp tục dạy một , bảo Cao Nguyệt nhặt kiếm gỗ lên, :
"Lúc ngươi luyện chiêu thức , nhưng khi đối chiến quá căng thẳng, thả lỏng chút."
Cao Nguyệt gật đầu: "Vâng."
"Lên."
Hai bắt đầu đánh , đánh là đánh, kỳ thật Cao Tấn dùng thực chiến giúp Cao Nguyệt vận dụng chiêu thức linh hoạt hơn.
Tạ Khuynh ăn xong một cái bánh phật thủ, bốc một nắm hạt dưa cắn xem.
Hai thúc cháu đọ hai chiêu, kiếm gỗ trong tay Cao Tấn sắp đánh lên Cao Nguyệt nữa. Bỗng nhiên thứ gì đó b.ắ.n lên kiếm gỗ, khiến nó lập tức chuyển hướng, chỉa ngược về phía Cao Tấn.
Cao Tấn đương nhiên lý do vì kiếm gỗ của như thế, dứt khoát chống cự, chờ kiếm gỗ của Cao Nguyệt đánh tới, cũng coi như một chút cỗ vũ cho hài tử.
kiếm gỗ của Cao Nguyệt dừng cách vai Cao Tấn hai tấc, vẻ xuống tay .