"Ngày đó Phù đại nhân còn với một câu, hai năm Đại Lý tự từng xây một cái Chiếu ngục... Chiếu ngục là gì tỷ ? Chính là chỗ chuyên dùng để diệt trừ phe đối lập. Năm đó Phù đại nhân còn Thiếu khanh của Đại Lý tự, trong Chiếu ngục mỗi ngày đều nhiều chết."
"Còn nữa còn nữa..."
Tạ Nhiễm cáo trạng là bắt đầu nhiệt tình hẳn lên, đem dịu dàng hiền lương, tuân thủ quy củ gì đó vứt hết. Tạ Khuynh là bất đắc dĩ, để ý ánh mắt cảnh cáo của đằng , chen ngang nhắc nhở Tạ Nhiễm:
"Được , với mấy cái gì? Đừng nữa, tai vách mạch rừng."
Tạ Nhiễm trường đua ngựa mênh m.ô.n.g lưng Tạ Khuynh:
"Ở đây gì tường? Sẽ ai thấy ." Tạ Nhiễm định tiếp tục :
"Ta còn một ..."
"Tạ Nhiễm!" Tạ Khuynh lớn tiếng ngăn cản, dọa Tạ Nhiễm nhảy dựng, nàng vuốt n.g.ự.c phàn nàn:
"Lớn tiếc như gì? Ta cũng điếc!"
Tạ Khuynh đỡ trán, lúc nàng đột nhiên phát hiện một đặc điểm của Tạ Đạc Tạ Nhiễm. Hai tỷ khi thật cơ trí, khi trì độn y như .
"Ngươi còn cái gì?"
Một thanh âm vang lên lưng Tạ Nhiễm, dọa nàng giật b.ắ.n lên như lò xo, kinh hãi máy móc ngoái đầu, trông thấy khuôn mặt Cao Tấn vô cảm từ cao chằm chằm xuống như thần chết.
Tạ Nhiễm chật vật nuốt nước bọt, như cỗ hắc khí Cao Tấn tỏa uy áp, tóc gáy nàng dựng lên, mồ hôi lạnh ứa .
Bỗng nhiên quỷ thần xui khiến, Tạ Nhiễm linh cơ khẽ động, nở nụ cứng đờ chứa thành ý cực đại, gọi một tiếng:
"Tỷ phu."
Cao Tấn nhướng mày, thu ánh mắt c.h.ế.t chóc, hắc khí cũng tan , thần thái trai ngời ngời trở . Tạ Nhiễm nhẹ nhõm hẳn, thể nhúc nhích một chút.
Sau khi sống sót, việc đầu tiên Tạ Nhiễm là dậy, nhường vị trí bên cạnh Tạ Khuynh cho Cao Tấn:
"Mời tỷ phu."
Sự thức thời khiến Cao Tấn lòng, thậm chí trong mắt còn chút tán dương.
Tạ Nhiễm thầm lau mồ hôi lạnh một phen, dường như nàng phát hiện phương pháp sinh tồn mặt Cao Tấn.
Tạ Khuynh Tạ Nhiễm đột nhiên trở nên chân chó, tâm tình phức tạp:
[ a, đoan trang ôn nhu, tri thư đạt lễ của ! ]
[ quả nhiên một lớn, còn cách nào giữ sự ngây thơ. ]
Cao Tấn xuống ghế, liếc qua Tạ Khuynh vẫn đang mải cảm thán, hề ngần ngại bưng chén của Tạ Khuynh lên uống một ngụm, ' thiết' hỏi Tạ Nhiễm đang định xuống vị trí khác:
"Vừa hai gì ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-454-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]
Tạ Nhiễm nụ hiền hòa của Cao Tấn, đầu gối khuỵu xuống định ghế thẳng lên, dứt khoát với Tạ Khuynh:
"Trưởng tỷ, chợt nhớ trong phủ còn chút việc, quấy rầy tỷ và tỷ phu nữa, Tạ Nhiễm cáo lui."
Nói xong đợi Tạ Khuynh phản ứng , Tạ Nhiễm cầm lấy roi ngựa của , chạy nhanh như làn khói.
Mê Truyện Dịch
Tạ Khuynh: …
"Ừm, coi như thức thời." Đánh giá của Cao Tấn về Tạ Nhiễm cao lên một chút bằng hạt mè.
Tạ Khuynh vỗ một chưởng lên cánh tay , chất vấn:
"Đang êm dọa nàng gì?"
Cao Tấn xoa xoa chỗ đánh, ủy khuất giải thích:
"Dọa nàng ? Nàng mặt nàng, nàng ?"
Tạ Khuynh vội ho một tiếng:
"Nói hả? Ta thấy nàng thật mà?"
Hoàng vị của Cao Tấn vốn truyền thừa chính thống. Trong lúc khởi binh công thành thương vong là thể tránh khỏi, Tạ Nhiễm từng thấy chiến trường, mới đem những câu chuyện m.á.u me xem như bóng ma giấu trong đáy lòng.
"Thật..." Cao Tấn phản bác , ngẫm nghĩ lý do một phen mới mở miệng bào chữa:
"Thật thì thật, nhưng cũng khoa trương như nàng , hai quân giao chiến thể c.h.ế.t ? Những kẻ treo cửa cung đều là loại gian nịnh ý đồ kích động nhân tâm, gϊếŧ dọa khỉ treo lên thị chúng! Ta hề lạm sát vô tội!"
Tạ Khuynh chờ xong hỏi:
"Vậy mỗi Tạ Nhiễm cung ngươi đều trừng nàng là thật ?"
Sự tự tin lúc Cao Tấn lạm sát vô tội lập tức vơi , trái mà :
"A, mặt đất mọc nhiều cỏ non kìa, mùa xuân thật sự tới ."
Tạ Khuynh lẳng lặng , Cao Tấn bất đắc dĩ buông xuôi:
", trừng nàng . thì chứ? Nàng hai ba ngày tiến cung tìm nàng, tìm một cái là cả ngày. Ta dùng bữa với nàng cũng , còn thể trừng nàng ?"
Tạ Khuynh: …
"Nàng biên quan ở một thời gian." Tạ Khuynh : "Có thể trong phủ thật sự quạnh quẽ."
Trong mắt Cao Tấn là kinh hỉ:
"Thật ? Nàng thật sự hả? Quá !"
Như còn ai cách hai ba ngày tiến cung giành Tạ Khuynh với nữa.