"Nói nhiều như gì, khô hết cả cổ , uống rượu ." Tạ Khuynh giả vờ khó chịu .
Cao Tấn thầm mắng một câu 'ma men', hai bàn, cất hộp đựng thức ăn . Tạ Khuynh mở hai vò Say Hoa Âm mấy ngày lấy từ Yên Nhạc phường .
Hôm nay là ngày , Tạ Khuynh cảm thấy uống nhiều một chút.
**
Không là do đêm phóng túng tại uống nhiều quá, ngày thứ hai Tạ Khuynh ngủ tới khi mặt trời lên cao mới dậy.
Rửa mặt xong, đang chuẩn leo tường ngoài thấy tiếng bước chân từ vườn hoa truyền đến. Thái thị vội vã chạy tiểu viện của Tạ Khuynh, theo là hai bà tử chạy kịp thở hồng hộc.
"Tạ Khuynh, Tạ Khuynh."
Thái thị chạy Thiên viện thấy Tạ Khuynh bên chân tường, vội vàng gọi nàng . Tạ Khuynh đành yên tại chỗ, lẳng lặng chờ xem bà cái gì.
"Đừng ngẩn đó, mau tới đây!" Thái thị gọi.
Tạ Khuynh rõ nguyên do, hỏi:
"Chuyện gì?"
Thái thị tức hổn hển móc từ trong tay áo một chồng ngân phiếu nhét tay Tạ Khuynh. Tạ Khuynh mờ mịt ngân phiếu ít nhất cũng năm vạn lượng trong tay, hoài nghi Thái thị trúng tà.
"Cầm ngân phiếu trốn nhanh , hồi biên quan tìm phụ ngươi. Trong thời gian ngắn đừng về kinh thành."
Thái thị một tràng dài như thế, Tạ Khuynh càng hiểu.
Nàng trả ngân phiếu cho bà:
"Ta ! Ta về biên quan!"
Thái thị gấp đến độ giậm chân:
"Không , ngươi nhất định ! Dù là hai năm về cũng , hiện tại ngươi thể ở trong phủ Tướng quân. Có bắt ngươi!"
Tạ Khuynh nhíu mày:
"Ai bắt ?"
Thái thị gấp đến độ xoay quanh, bảo mấy bà tử cửa sân trông chừng, kéo Tạ Khuynh sang một bên, nhỏ giọng :
"Là , hồ đồ. Lần cho ngươi tham gia Noãn Đông yến ngươi đánh mã cầu, mà là để Hàn Quận thái phi xem mặt ngươi. Bà một nhi tử, tên là Hàn Thiên Bảo, chính là tên ngốc hôm qua đả thương ngươi. Ta, kết ngươi và đồ ngốc thành một đôi. hối hận, chiều hôm qua Trung dũng quận vương phủ đổi ý, nhưng Hàn gia chịu, bà hai ngày nữa sẽ tới hạ sính lễ cầu . Ta ngăn bà , chỉ thể để ngươi bỏ trốn tránh đầu sóng ngọn gió."
Thái thị hết tính toán của cho Tạ Khuynh .
Nghĩ đến dáng vẻ cường thế của Hàn Quận thái phi chiều hôm qua, Thái thị trằn trọc cả đêm, càng nghĩ càng sợ, càng nghĩ càng cảm thấy tự đào hố chôn .
Hàn gia là đầm rồng hang hổ, nếu Tạ Khuynh thật sự bà đẩy , cả đời sẽ thể thoát . Mà lưng Thái thị cũng sẽ gánh tội danh, Thái thị sợ, lương tâm bộc phát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-428-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]
Vì lẽ đó sáng nay bà gấp rút sai lấy tiền riêng của , chạy tới đưa cho Tạ Khuynh, chính là Tạ Khuynh bỏ trốn.
"Nghe rõ ?" Thái thị hỏi, nữa nhét ngân phiếu tay Tạ Khuynh:
"Hàn gia dễ trêu, Hàn Quận thái phi bá đạo, bà như con cua, bắt thì tuyệt đối buông. Mấy năm bà trúng Lưu gia tiểu thư, một hai bắt về con dâu, Lưu tiểu thư liền đánh chết. Ngươi tin , mau!"
lúc , bà tử bên ngoài tới truyền lời:
"Phu nhân, ngoài đầu ngõ là một đội ngũ cầu hôn thổi sáo đánh trống tới phủ chúng ."
Thái thị vỗ trán, hối hận thôi:
"Không hai ngày ! Bà gạt !"
Hôm qua Hàn Quận thái phi cố ý hai ngày nữa tới phủ cầu , ai ngờ mới hôm nay tới, đây là Thái thị trở tay kịp ?
Thái thị đẩy Tạ Khuynh về hướng bờ tường:
"Ngươi leo tường ! Nhanh lên!"
Tạ Khuynh đẩy Thái thị , quăng chồng ngân phiếu lên bà, trực tiếp về hướng tiền viện.
Thái thị ngân phiếu rơi đầy đất, Tạ Khuynh gì.
Tạ Khuynh tới cửa chính phủ Tướng quân, mấy gác cổng đều cửa bên ngoài, mà bên ngoài thì thổi kèn đánh trống mười phần náo nhiệt.
Tạ Đạc và Tạ Nhiễm cũng thấy động tĩnh mà chạy tới đây. Tạ Đạc vọt tới chen nhóm gác cổng bên ngoài, hỏi bên cạnh:
"Chuyện gì xảy ? Ai ?"
Người gác cổng mồm năm miệng mười trả lời:
"Trên cái rương đỏ bự nhất chữ Trung dũng quận vương phủ. Nhà họ chỉ một thằng ngu ? Cầu hôn cho ai? Cầu hôn ai?"
Tạ Khuynh đẩy đám , hạ lệnh:
"Mở cửa!"
Thái thị chạy chậm tới, từ xa hô lên:
"Không mở! Không cho mở!"
Tạ Đạc và Tạ Nhiễm thấy Thái thị liền tới nghênh đón, hôm nay Tạ Đạc hưu mộc, buổi sáng luyện võ trường luyện hơn một canh giờ, còn mặc quần áo luyện công.
"Nương, chuyện gì xảy ?"
Tạ Đạc mơ hồ cảm thấy điều đúng.
Mê Truyện Dịch