Quả nhiên Chu Phóng gật đầu:
"Có vết thương nhẹ."
Cao Tấn lập tức yên, dậy bước khỏi long án:
"Sao Hàn Thiên Bảo đột nhiên tập kích Tạ Khuynh? Không nên giam trong Quận vương phủ ?"
Nhiều năm khuê nữ Lưu gia mất mạng cũng là vì Hàn gia quản Hàn Thiên Bảo mới tạo thảm kịch, ngờ hôm nay tái diễn, mà hại là Tạ Khuynh.
"Chúng thuộc hạ nấp trong chỗ tối rõ ràng trông thấy lúc đầu Hàn Thiên Bảo cùng trong phủ, về động thủ với đại cô nương, trong phủ lộ diện, cuối cùng tam công tử xuất hiện trói đưa về Quận vương phủ." Chu Phóng .
Lông mày Cao Tấn nhíu , trầm giọng hỏi:
"Hàn gia cố ý?"
"Thuộc hạ cảm thấy đúng là thế. Bằng lấy đầu óc của Hàn Thiên Bảo thể trùng hợp gặp Tạ đại cô nương."
Chu Phóng điều tra một phen, mới dám mặt Bệ hạ.
"Trừ cái thuộc hạ còn thăm dò một tin tức khác." Chu Phóng :
"Hình như Hàn Quận thái phi với ngoài, Tướng quân phu nhân cố ý hứa cho Tạ đại cô nương nhập Quận vương phủ... Thuộc hạ nghĩ, liệu vì mà Hàn gia mới cho Hàn Thiên Bảo phố đoạt Tạ đại cô nương."
Cao Tấn vỗ mạnh lên long án, phát một tiếng 'rầm' lớn, Chu Phóng cùng cung nhân trong ngoài Minh Trạch cung đồng loạt quỳ xuống. Cao Tấn tại chỗ suy nghĩ một lát, với bên ngoài:
"Bảo Lễ bộ tới gặp trẫm."
Hay cho một Tướng quân phu nhân, cho một nữ nhân ngu ác, thật ngờ trong lòng bà hận Tạ Khuynh như thế, những chặt đứt tiền đồ của nàng, còn hủy hoại cả đời nàng.
Loại há thể giữ!
"Người ! Tám trăm dặm cấp báo Võ Uy quân, để Tạ Viễn Thần lập tức hồi kinh!"
Cao Tấn vốn đợi Lễ bộ chuẩn đại điển phong Hậu đó xong xuôi mới tuyên triệu Tạ Viễn Thần hồi kinh, hiện tại xem một việc nếu tranh thủ , chỉ sợ sẽ khơi gợi một đám yêu ma quỷ quái.
Nữ nhân Thái thị tùy hứng cả đời, dạy một nữ nhi ngạo mạn, từng nghĩ xem sai , ngược mang bộ trách nhiệm đổ lên đầu vô tội, khiến vô tội trả giá bọn họ.
Một còn đủ, còn thứ hai, khinh quá đáng!
Cao Tấn thể vì Tạ Khuynh mà tha thứ một , cũng do Tạ Khuynh và Tạ gia huyên náo quá mức căng thẳng, để nàng yên lòng còn nơi để về. hôm nay xem , sự khoan dung của cổ vũ ác niệm của một , nếu trừng phạt, liệu tương lai họ chuyện gì khó dung thứ hơn nữa .
Đêm về.
Hôm nay Cao Tấn tới trễ.
Hiếm lắm mới một ngày Tạ Khuynh ở cửa Tây chờ từ sớm, từ xế chiều nắng gắt đến khi màn đêm buông xuống.
Phòng thắp đèn mà Cao Tấn còn tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-426-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]
Ngay khi Tạ Khuynh cho rằng đêm nay Cao Tấn tới, trong viện động tĩnh. Nàng cao hứng mở cửa, Cao Tấn mang theo hộp cơm bước .
"Hôm nay mang theo món gì ngon?"
Tạ Khuynh tiếp nhận hộp cơm, đầy hứng thú hỏi Cao Tấn. Cao Tấn chuyện, Tạ Khuynh liền tự mở xem.
Trong hộp đều là những món Tạ Khuynh thích ăn. Nàng dùng tay trái bày đĩa thức ăn bàn, xếp bát đũa ngay ngắn lấy rượu, ai ngờ Cao Tấn cản đường.
"Gì ?"
Lúc Tạ Khuynh mới phát hiện sắc mặt Cao Tấn đúng.
Cao Tấn hỏi:
"Nàng lời nào với ?"
Tạ Khuynh chớp chớp mắt, Cao Tấn cũng thể tiếng lòng tỏ tường chân tướng, nàng dứt khoát thành thật khai báo:
"Ban ngày gặp một thằng ngốc, đuổi theo đánh , cũng may đó Tạ Đạc xuất hiện trói mang ."
Cao Tấn 'ừm' một tiếng, hỏi:
"Còn gì nữa ?"
Tạ Khuynh nghĩ nghĩ:
"Hình như... Chỉ thôi, còn gì nữa."
[ trời má, chẳng lẽ chuyện ngoài uống Phù Diên Đông? ]
Mê Truyện Dịch
[ hỏng bét! Ta tự khai ! ]
Tạ Khuynh nhất thời mất khống chế lời thật lòng , quá lúng túng, lặng lẽ liếc qua xem sắc mặt Cao Tấn, thấy nhướng mày, phảng phất như đang khiếp sợ:
"Nàng còn ngoài uống với Phù Diên Đông?"
Tạ Khuynh thức thời chỉ tay lên trời thề:
"Chỉ một chén, và về Tạ Nhiễm."
Cao Tấn lia mắt dò xét biểu cảm của nàng, quyết định tiên quản chuyện phát hiện ngoài ý , kéo cái tay đang chỉ lên trời của Tạ Khuynh xuống, xốc tay áo lên, lộ một đoạn vải trắng băng bó.
"Đây là cái gì?" Cao Tấn hỏi.
Tạ Khuynh :
"A, thằng ngốc thật lợi hại, sức lực lớn, chú ý nên mảnh ngói cọ hai cái. Không , vết thương nhỏ thôi, băng bó còn nữa."
Cao Tấn hít sâu một , giống như đang áp chế lửa giận, Tạ Khuynh nắm tay, mặt đối mặt cũng cảm nhận rõ ràng phát áp suất thấp.