Người gác cổng :
"Khoảng bữa trưa."
Thái thị hỏi:
"Đại tiểu thư về ?"
Người gác cổng lắc đầu:
"Chưa từng thấy."
Hắn dám rõ là đại tiểu thư về , bởi vì gác cổng lâu , đại tiểu thư xuất quỷ nhập thần, cửa chính đếm quá một bàn tay. Cho nên nàng qua cửa chính, nghĩa là khỏi phủ, cũng nghĩa là trở về.
Thái thị thẳng tới tiểu viện của nữ nhi, tới gần liền thấy thanh âm đồ sứ vỡ.
Sau khi trở về Tạ Nhiễm càng nghĩ càng tức giận, thực sự cách nào để *****, liền lấy đồ đạc trong phòng trút giận.
Thái thị viện trông thấy nha bà tử đầy trong sân liền tức giận khiển trách. Bà để của bên ngoài trông coi, còn bà thì ngăn Tạ Nhiễm đang giơ một cái bình sứ lên cao định đập xuống đất.
"Ngươi gì !"
Thái thị một tay cướp lấy bình sứ tay Tạ Nhiễm.
Tạ Nhiễm cướp cái bình sứ thanh hoa, liền nhào sang chụp lấy một cái đèn lưu ly. Thái thị thấy nữ nhi cố gắng như thế cũng tức giận, đem bình sứ cướp trong tay đập xuống đất:
"Quậy đủ ?"
Thấy Thái thị tức giận, Tạ Nhiễm ủy khuất buông đèn lưu ly xuống, xuống một cái ghế đá ngã, buồn bã cúi đầu, nước mắt như hạt châu uỷ khuất rơi xuống.
Thái thị vốn dĩ tức giận, thấy nữ nhi lập tức mềm lòng, kéo nàng nội gian chuyện:
"Rốt cuộc xảy chuyện gì? Phù đại lang quen với Tạ Khuynh?"
Nhắc tới cái , thể Tạ Nhiễm liền uốn éo, bổ nhào lên giường buồn bực trả lời:
"Ta nào ! Họ Phù thứ !"
Thái thị sốt ruột, kéo Tạ Nhiễm dậy, hỏi:
"Sao thứ ? Tạ Khuynh câu dẫn ngay mặt ngươi?"
Tạ Nhiễm lau nước mắt:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-416-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]
"Ta Phù đại lang thứ , Tạ Khuynh hề câu dẫn !"
Thái thị ngờ nữ nhi ủy khuất tới mức còn giúp Tạ Khuynh, dùng khăn lau nước mắt cho nàng, :
"Được đừng . Rốt cuộc xảy chuyện gì, cho nương ."
Thế là Tạ Nhiễm đem chuyện Phù Diên Đông quen Tạ Khuynh kể một cho Thái thị , còn Cao Tấn xuất hiện trong sân thi đấu. Thái thị xong nhíu chặt lông mày, tựa hồ tâm sự nặng nề.
Mê Truyện Dịch
Tạ Nhiễm hít mũi một cái, hỏi Thái thị:
"Nương, ngài ?"
Thái thị thôi, nghĩ tới nghĩ lui vẫn đem chuyện tính toán đưa Tạ Khuynh Trung dũng hầu phủ cho nữ nhi , miễn cho nàng chịu áp lực khi chuyện .
"Nương, lúc nên với bên ngoài cái gì mà cứu giá, thật sự chột . Trông thấy Bệ hạ và Tạ Khuynh liền cảm thấy thấp kém, ngẩng đầu lên cũng dám. Hay là chúng sáng tỏ chuyện ." Tạ Nhiễm .
Thái thị hận sắt thành thép:
"Làm sáng tỏ cái gì? Đây vốn là tin đồn thất thiệt, chúng bao giờ thừa nhận mặt , bất quá là thả chút phong thanh để khác nghĩ như thế thôi, mấy đó tin thật thì trách ai?"
"Tuổi ngươi còn nhỏ, loại chuyện cũng chịu , kỳ thật cái gì ghê gớm . Ngươi cứ thoải mái, đường đường chính chính, còn chuyện ngóc đầu lên ... Phụ ngươi là Trấn quốc Tướng quân, cai quản quân bộ của Lễ triều, ngoại tổ ngươi là Quận vương, cai quản túi tiền của Lễ triều, trừ công chúa quận chúa , cô nương nhà ai quý giá như ngươi nữa?"
" mà..." Tạ Nhiễm vẫn cảm thấy vô cùng chột .
Thái thị cắt ngang.
"Không nhưng mà. Ngươi thể thuận buồm xuôi gió cả đời, nhiều lúc da mặt dày, nhẫn nhịn chút liền qua thôi."
"Hai năm ngươi gặp kẻ lừa khỏi nhà, loại chuyện đối với danh tiết nữ tử mà là trí mạng, nếu truyền còn nhà nào lấy ngươi nữa? Đời đều gánh cái tiếng đó."
"Ta thả tin đồn để ngoài nghĩ là ngươi cung. Cho dù Tạ Khuynh trở về thì , thể nhận nàng mấy ai? Người gặp qua nàng , gặp qua Bệ hạ, gặp qua nàng và Bệ hạ cùng một chỗ mấy ai?"
"Dù gặp nữa, thì những phong thanh cũng thả , chỉ cần chúng sống c.h.ế.t nhận thì ai thể chứng minh chuyện hai năm đó ngươi ở trong kinh."
Tạ Nhiễm mẫu dạy bảo, đối với hành động lý trí của hai năm hối hận thôi. Nàng , tất cả những chột hôm nay đều là nàng đáng chịu.
Thái thị đau lòng ôm nữ nhi:
"Không cả. Trời sập xuống thì vẫn còn nương đây. Nương sẽ vì ngươi diệt trừ hết thảy chướng ngại, ngươi chỉ cần sống thật vui vẻ hạnh phúc là ."
Mũi Tạ Nhiễm cay cay, nhào trong n.g.ự.c mẫu .
Bởi vì Cao Tấn ở bên cạnh nên thậm chí nếm đồ ăn trong Noãn Đông yến Tạ Khuynh về.