Thẳng đến một lúc lâu, trong phòng bếp còn động tĩnh gì nữa, chỉ thanh âm tức giận của Cao Tấn vang lên ở cửa sân hậu viện:
"Đi ăn cơm."
Thái độ ác liệt, giá mà bụng Tạ Khuynh quá đói, nàng sẽ cho ăn bơ.
Lắp bắp bước cửa phòng bếp, Cao Tấn đem vò rượu TL Kỳ mang tới chuyển phòng bếp, bóc hết mấy thổ phong bên . Tạ Khuynh một lời khó hết chỉ những vò rượu:
"Sao ngươi mở hết ? Đây đều là rượu ngon, quý lắm đó, còn định để dành từ từ uống mà."
Cao Tấn hừ lạnh, cầm vò rượu cuối cùng phủ đầy bụi lên, ngay mặt Tạ Khuynh mở nắp , đặt qua một bên.
Đối với hành vi phản nghịch của Cao Tấn, Tạ Khuynh trừ lắc đầu cũng chỉ là lắc đầu.
Cao Tấn bưng vò rượu uống một ngụm, chỉ cảm thấy rượu miệng cam liệt, tinh khiết nồng hậu, xác thực là rượu ngon. Thấy Tạ Khuynh cứ chằm chằm mấy vò rượu bật nắp, Cao Tấn dùng chiếc đũa gõ gõ lên vò rượu, phát thanh âm keng keng thu hút sự chú ý của Tạ Khuynh.
"Êy, cực khổ một bàn đồ ăn lớn như , ngươi cũng một cái, chỉ chăm chăm mấy vò rượu , quá đáng ?" Cao Tấn .
Tạ Khuynh dời ánh mắt khỏi vò rượu, thoáng qua bàn thức ăn, thật đúng là một bàn lớn, chưng xào nấu, thế mà hơn cả mười mấy món, phủ đầy cái bàn hành quân.
Hai chiếc đũa đưa tới mặt Tạ Khuynh, cơn giận của Cao Tấn còn tan:
"Thật đời thiếu ngươi cái gì."
Tạ Khuynh tiếp nhận đôi đũa, yên lặng gắp một miếng thịt đưa miệng, tâm tình lập tức thắp sáng. Nàng chỉ món đồ ăn đó, liên tục tán dương:
"Ăn ngon ăn ngon. Thịt ăn quá ngon."
Được khen, sắc mặt Cao Tấn mới một chút.
Hai xuống ăn cơm, Tạ Khuynh nếm mỗi món một miếng, đưa những đánh giá a dua nịnh hót đúng trọng tâm.
Mê Truyện Dịch
Nếm xong hết các món, tâm tư của Tạ Khuynh đặt lên mấy vò rượu, đưa tay lấy thì Cao Tấn ngăn :
"Ăn cơm . Trong bụng trống trơn, uống say ?"
Tạ Khuynh liếc mắt sang mấy vò rượu, :
"Nhiều thêm mấy hũ nữa cũng say nổi."
Cao Tấn kiên trì:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-368-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]
"Ăn cơm chiều, mới cho uống."
Tạ Khuynh lay chuyển , chỉ thể tòng mệnh, bưng bát cơm lên chuyên tâm ăn. Tay nghề của Cao Tấn thể gọi là đỉnh của chóp, nhưng mấy món thường ngày vẫn . Tạ Khuynh ăn tận hứng, hai thỉnh thoảng trò chuyện về chủ đề ăn uống, ánh đèn nhỏ trong phòng bếp ấm áp suиɠ sướиɠ, giống như bao ánh đèn của những gia đình bình thường thế gian.
Ngoan ngoãn ăn cơm xong, Tạ Khuynh mới duỗi tay về phía Cao Tấn, ánh mắt mấy vò rượu bếp lò lưng .
Cao Tấn buông bát đũa, lúc lấy rượu, thuận đường lấy khăn cho Tạ Khuynh lau dầu mỡ miệng.
Tạ Khuynh uống rượu như ý nguyện, liên tiếp uống hai ngụm lớn, mùi rượu nồng đậm giúp vị giác của nàng thỏa mãn một trăm phần trăm.
Bất quá đại khái là vì ăn no nên Tạ Khuynh mới uống nửa vò ngưng.
"Ngươi nó ngươi lãng phí , nhiều rượu như đều mở nắp hết , tranh thủ thời gian che , để đó mai mốt còn uống.
Sau khi phát hiện uổng nổi, việc đầu tiên Tạ Khuynh là đậy nắp mấy vò rượu , mặc dù còn thổ phong nhưng nắp rượu cũng thể che kín chút chút.
Cao Tấn từ chối cho ý kiến, lúc Tạ Khuynh đậy nắp vò rượu, yên lặng dậy thu thập chén đũa bàn. Tạ Khuynh ôm mấy vò rượu đến một nơi hẻo lánh trong phòng, trông thấy Cao Tấn dọn bát, trong lòng chút băn khoăn, tới :
"Ngươi nấu cơm, rửa chén."
Cao Tấn khách khí, trực tiếp đặt bát đũa đang dọn dang dở xuống, lau tay hỏi:
"Ngươi ?"
Tạ Khuynh :
"Cái gì mà ? Chỉ là thôi."
Cao Tấn bên cạnh bếp lò, bưng vò rượu đang uống dở lên, uống từng ngụm nhỏ Tạ Khuynh thu dọn bát đũa.
Tạ Khuynh đặt đồ ăn thừa mâm, bát đũa thì cho bồn gỗ lớn, dọn đến bên giếng ngoài phòng bếp.
Nàng ngoài rửa chén, Cao Tấn liền ôm vò rượu lên ngạch cửa, yên lặng nàng.
Tạ Khuynh cảm nhận ánh mắt của , chút mất tự nhiên, nhưng nàng gì, vùi đầu rửa chén.
Giữa hai phảng phất như một nỗi buồn biệt ly đang lên men ấp ủ, nhất là Tạ Khuynh, nghĩ đến bữa cơm tối nay là bữa cuối cùng đời hai ăn với , lòng Tạ Khuynh gì đó nghẹn , hít sâu mấy mới dịu bớt.
Nàng Cao Tấn gì đó với nàng, tâm sự việc nhà, thậm chí cãi , nội tâm nàng cũng dễ chịu hơn một chút.
Cao Tấn đột nhiên như câm, một câu cũng , an vị ngạch cửa uống rượu.