Cao Nguyệt trả lời:
"Ách, Tạ... Di nương giúp giáo huấn bọn ."
Cao Tấn về phía Tạ Khuynh, Tạ Khuynh khoát tay:
"Giáo huấn , bất quá phận như , tránh chuyện chỉ trích, thiếu kẻ đui mù va ."
Tạ Khuynh ý riêng, Cao Tấn và Cao Nguyệt đều hiểu.
Cao Nguyệt xác thực là con cháu Cao gia, nhưng vì một loạt hành động của phụ ruột, đánh bay phận chính thức của ở Cao gia .
Vì lẽ đó, hiện tại Cao Nguyệt hoàng tử hoàng tử, hoàng tôn hoàng tôn. Nếu tình huống cứ kéo dài, khi hồi kinh, tất nhiên sẽ vì phận lập lờ nước đôi mà chỉ trích.
Tạ Khuynh những lời , kỳ thật là đang giúp Cao Nguyệt cầu một phận danh chính ngôn thuận.
Cao Nguyệt cúi đầu , cảm kích trong lòng, sợ Cao Tấn khó xử, chủ động :
"Sẽ . Hôm nay di nương chỉ điểm, thể hồ quán đỉnh, về sẽ để chuyện như phát sinh."
Tạ Khuynh :
" ngươi ở Bắc Liêu ngày ngày nơm nớp lo sợ, sống yên , chẳng lẽ về Lễ triều vẫn tiếp tục sống như ? Quá mệt mỏi , cẩn thận tóc bạc đó, thiếu niên đầu bạc!"
Mấy lời mặc dù với Cao Nguyệt, nhưng ánh mắt Tạ Khuynh chằm chằm Cao Tấn, ý tứ quá rõ ràng.
Cao Tấn chuyện, cứ nàng chằm chằm, đến mức Tạ Khuynh xù lông.
[ gì? ]
[ chứ! ]
[ ngươi trăm cay ngàn đắng mang từ Bắc Liêu về, chẳng lẽ chỉ mang về thôi, những việc đó hề cân nhắc tới hả? ]
Cao Tấn đến gần Tạ Khuynh, thấp giọng hỏi:
"Tạ gia tỷ tỷ hình như đặc biệt quan tâm ?"
Tạ Khuynh câu 'Tạ gia tỷ tỷ' mà nổi hết da gà da vịt, rùng một cái:
[ yêu quái! ]
[ ngươi đừng dùng giọng điệu chuyện với ? ]
Cao Tấn mắng bất đắc dĩ, đang mở miệng tiếp tục nàng ghê tởm, Cao Nguyệt vội vã :
"Ta xin nhận hảo ý của Tạ di nương, nhưng cái gì cũng cần. Bệ hạ cần nhọc lòng vì , sẽ tới ở trong một điền trang nhỏ ngoài thành ngoại tổ cho, tuyệt đối gây cho Bệ hạ một tơ một hào phiền phức nào."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-365-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]
Cao Nguyệt Tạ Khuynh cho , sợ nàng vì chuyện của mà Cao Tấn vui, vội vàng quyết định của dự kiến.
Lúc phủ Thái tử cũng hai chỗ điền sản ruộng đất danh nghĩa , nhưng Cao Trà cho Cao Nguyệt 'chết', đồ vật danh nghĩa của còn tồn tại. Ngược ngoại tổ từng dẫn tới một trang viên, vì Cao Nguyệt thích ăn đào nên ngoại tổ cho trồng đây cây đào trong trang viên đó, để hằng năm Cao Nguyệt đều ăn những quả đào tươi mới.
Mê Truyện Dịch
Giờ năm năm trôi qua, mẫu cùng ngoại tổ đều còn, nhưng đồ vật mà ngoại tổ cho cữu gia sẽ cướp đoạt. Vì lẽ đó tòa thôn trang đầy cây đào tất nhiên đang quản lý, nếu hồi kinh còn đường , đó chính là một lựa chọn .
Cao Tấn thoáng qua Cao Nguyệt, nhiều kinh nghiệp tiếp xúc với những hài tử hiểu chuyện, chỉ để một câu:
"Trẫm tự suy tính, ngươi đừng nghĩ quá nhiều."
Nói xong, đợi Cao Nguyệt phản ứng, Cao Tấn kéo cổ tay Tạ Khuynh mang nàng rời khỏi doanh trướng.
Chốc lát của Hỏa Đầu doanh đưa tới hai thùng nước nóng, còn những binh sĩ khác gác ngoài doanh trướng của Cao Nguyệt, chờ Cao Nguyệt phân công.
**
Tạ Khuynh Cao Tấn lôi khỏi doanh trướng vùng vẫy tránh thoát, Cao Tấn dù bận vẫn ung dung :
"Tạ gia tỷ tỷ gì ?"
Tạ Khuynh rùng một cái, dứt khoát bỏ , nhưng Cao Tấn như phát hiện món đồ chơi gì thú vị, theo sát phía :
"Đừng a, Tạ gia tỷ tỷ."
Tạ Khuynh nhịn nữa, đầu, giơ tay đánh thấy lính tuần tra từ xa tới, đành chuyển cái tay giơ cao vòng qua gáy , bóp bóp vài cái, nhỏ giọng cảnh cáo:
"Ngậm miệng!"
Cao Tấn vô tội hỏi:
"Chẳng ngươi lớn hơn ?"
Tạ Khuynh năm nay hai mươi ba, lớn hơn Cao Tấn hai tuổi. Nàng phản bác , thôi hồi lâu, quyết định nhảm với , đầu bước , Cao Tấn nhắm mắt theo đuôi, dù doanh trướng của hai ở cùng một hướng, cùng cũng chẳng gì kỳ quái.
"Lớn hơn thì lớn hơn, cũng chê ngươi."
Cao Tấn theo Tạ Khuynh, nàng doanh trướng , lúc cũng thuận theo tự nhiên bước thì Tạ Khuynh đột nhiên , tay chống lên mành cửa, ngăn cản đường của Cao Tấn.
Cao Tấn ho một tiếng, :
"Ta việc với ngươi."
Tạ Khuynh mắc mưu:
"Nói ở đây ."
Cao Tấn chỉ chỉ gió tuyết bên ngoài: