Khuôn mặt Tạ Khuynh hoảng sợ, quả thật xông lên bịt mồm Cao Tấn ăn giữ miệng.
"Nói nhỏ chút. Hiện tại là Tạ Khuynh, ai mấy chuyện xảy giữa và ngươi."
Tạ Khuynh ngoái đầu cửa quan sát, giống như sợ ai lén.
Cao Tấn thấy nàng tị hiềm như thế, lập tức khó chịu trong lòng, ba bước thành hai qua ôm lấy nàng, Tạ Khuynh né qua một bên. Ai ngờ vì động tác quá nhanh mà ảnh hưởng tới vết thương xương sườn, Tạ Khuynh che lấy vết thương cứng đờ tại chỗ.
"Có lệch xương , mau tới đây cho xem một chút."
Cao Tấn xong liền kéo áo Tạ Khuynh, Tạ Khuynh đánh bay móng heo, nhỏ giọng trách mắng:
"Làm gì ? Ách."
Mê Truyện Dịch
Cao Tấn sờn lòng:
"Ngươi mới gì đó. Để một chút xem lệch xương ."
"Không , ngươi đừng kéo."
Tay khác của Tạ Khuynh tranh thủ giữ chặt đai lưng, kiệt lực tự vệ.
Cao Tấn tách tay nàng , dám dùng sức, nghĩ nếu xương sườn lệch nàng cũng thể tinh thần như , còn sức để dùng dằng với , lúc mới ngưng kéo áo nàng.
Tạ Khuynh thở phào nhẹ nhõm, cúi đầu chỉnh lý thắt lưng kéo lỏng, nhịn thầm mắng:
[ ai kìa. ]
[ trông cứ như lưu manh đùa giỡn nữ nhi nhà lành. ]
[ hỗn đản! ]
[ vô ! ]
Cao Tấn hừ hừ:
"Nghĩ điếc thấy ?"
Tạ Khuynh tức giận giả ngu:
"Bệ hạ gì ? Nghe cái gì cơ? Đâu ai chuyện ."
[ mắng ngươi đó thì ? ]
[ tức c.h.ế.t ngươi cái đồ vương bát đản! ]
Cao Tấn bình tĩnh tự nhiên tại chỗ cho Tạ Khuynh 'mắng', đợi nàng mắng thống khoái Cao Tấn mới vươn tay ôm nàng ngực.
Tạ Khuynh ngờ đến mức mà Cao Tấn vẫn hạ thủ , giãy dụa một trận, Cao Tấn cảnh cáo:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-361-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]
"Lại động tới vết thương nữa thì sẽ kéo quần áo kiểm tra."
Tạ Khuynh uy *****, bởi vì nàng cảm thấy đối với chuyện kéo quần áo của Cao Tấn sẽ đùa, khả năng xảy là cực cao. Vì tránh cho những sự tình quá kích, Tạ Khuynh quyết định kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, nhẫn nhất thời gió êm sóng lặng.
"Giờ ngươi nguyện ý theo hồi kinh chứ?" Cao Tấn khẽ hỏi tai Tạ Khuynh.
Tạ Khuynh bất đắc dĩ trời, thái độ vẫn kiên quyết như cũ:
"Không ."
Nghĩ là Cao Tấn sẽ quấn lấy nàng lằng nhằng thêm vài câu, Tạ Khuynh nghĩ sẵn mấy cách cự tuyệt, ai ngờ Cao Tấn nhắc tới nữa.
Hai cứ ôm như , trong khoang thuyền yên tĩnh, thật ấm áp, Tạ Khuynh ngoan ngoãn mặc Cao Tấn ôm , mặc tay siết lấy lưng , mặc đôi môi ấm áp của cắn lên lỗ tai ...
Ặc, cái thể mặc!
Tạ Khuynh giật , nghiêng đầu sang một bên, nhẹ giọng quát:
"Đừng voi đòi hai Bà Trưng. Ôm đủ thì buông tay."
Cao Tấn siết chặt hai tay, vô đùa nghịch:
"Vẫn đủ."
"Không buông thì sẽ hét lên." Tạ Khuynh uy *****.
Không còn cách nào nữa, tay chân lành lặn nàng còn đối thủ của Cao Tấn, huống chi là thương tích đầy .
Cao Tấn bỗng dưng khẽ:
"Nàng hét , còn ước gì nàng hét cho tất cả đều ."
Tạ Khuynh: ...
Nếu ở một thế giới song song nào đó, khi mà cả nhà Vũ Định hầu án oan, Cao Trà vô năng sẽ cưới Tạ Nhiễm lên ngôi đó đội cô tiểu thư đỏng đảnh một ngày dỗi ba bữa cơm lên đầu để nhận sự bảo kê từ Tạ Viễn Thần.
Còn Cao Tấn bao giờ ngã khỏi tầng mây, sẽ trở thành một vương gia vui vẻ ăn chơi, trong lúc ăn chơi va một nữ nhân giỏi võ công, mê đam mỹ, ham ăn, giọng đực rựa đó ngơ ngác ngỡ ngàng nhận đây là ân nhân, là crush từ lúc còn tấm bé khi treo đầm lầy, và cứ thế truy thê một lèo sinh con đàn cháu đống.
À mà nhắc mới nhớ, đôi khuyên tai hồng ngọc năm đó về kinh nhờ lão Tạ gửi cho chị mất . Ở trong cung tặng đôi mới bằng đá Satan nhưng tín vật định tình thì lấy món đầu tiên chứ nhỉ.
Tạ Khuynh bao giờ nghĩ rằng một ngày sẽ giả vờ yếu đuối để tránh né một nam nhân phi lễ.
Lợi dụng lương tri và áy náy của Cao Tấn, nàng thành công thoát khỏi vòng tay , như con thỏ chạy khỏi khoang tàu, dám nữa.
May mắn hành trình chỉ còn nửa ngày, xế chiều hôm đó tàu liền cập bến, trở nơi mười vạn Võ Uy quân hạ trại.
Binh lính trong doanh địa chỉ Mạnh Phó soái tự đón chất tử cùng đoàn sứ thần, tới sự mặt của Hoàng đế Bệ hạ. Vì tránh những nghị luận cần thiết, Cao Tấn bảo Mạnh Phó soái tiếp tục giấu diếm tin tức , xưng hô là 'Cao Giáo úy' như cũ, ở trong doanh cũng cần chăm sóc đặc biệt.