Cao Nguyệt để ý nàng trêu chọc, truy vấn:
"Ngươi thật sự là Quý phi nương nương?"
Tạ Khuynh hít sâu một , cách nào đem hàng đống sự tình loạn thất bát tao giữa nàng và Cao Tấn túm gọn trong vài ba câu mà giải thích với Cao Nguyệt, dứt khoát , trả lời:
"Ta Quý phi, tên Tạ Khuynh, Quý phi tên Tạ Nhiễm, là cả sinh."
Cao Nguyệt suy nghĩ trong chốc lát liền minh bạch, Tạ Khuynh Quý phi, nhưng nàng là nữ nhi của Tạ Viễn Thần. Nàng gọi Tướng quân phu nhân là cả, thể thấy đẻ của nàng đích phu nhân. Vậy nàng và Quý phi Tạ Nhiễm là tỷ cùng cha khác .
Hai nhỏ giọng chuyện khoang thuyền. Cao Tấn ở bên trong bước đón, Cao Nguyệt vội vàng hành lễ, cứng ngắc, dám ngẩng đầu.
Cao Tấn tới mặt hai , với Cao Nguyệt:
"Đứng lên."
Cao Nguyệt đáp lời, thấy Cao Tấn về hướng Tạ Khuynh, câu nào giật phăng củ cải trong tay nàng, coi ai gì khiển trách:
"Cái gì ngươi cũng dám gặm? Là đói sắp c.h.ế.t là nhạt miệng? Ăn nhiều trướng khí, ngươi lành xương sườn nữa ?"
Tạ Khuynh rống mặt đội quần, thấy Cao Nguyệt đang đánh giá hai , Tạ Khuynh đành âm thầm đánh trả:
[ ăn củ cải của ngươi hả? ]
[ ở đây ai cũng quen , ngươi khách khí với một chút! ]
[ cần mặt mũi ? ]
[ trả củ cải đây! ]
Cao Tấn tiếng lòng bực tức của Tạ Khuynh, thấy nàng sai còn lún sâu , đánh bay cái tay đòi củ cải của nàng, còn tặng kèm một cái liếc mắt.
Tạ Khuynh: ...
Đoạt của cải của Tạ Khuynh Cao Tấn mới thời gian chuyện với Cao Nguyệt, nhưng Cao Nguyệt vẫn luôn cúi đầu, Cao Tấn chỉ thể :
Mê Truyện Dịch
"Ngẩng đầu lên cho trẫm xem."
Cao Nguyệt lời ngẩng đầu lên, Cao Tấn chằm chằm trong chốc lát, hỏi:
"Còn nhớ trẫm ?"
Ánh mắt Cao Nguyệt hướng lên thoáng qua Cao Tấn, thận trọng gật đầu, nhỏ giọng đáp: "Còn nhớ."
Cao Tấn tâm tư đứa nhỏ cẩn thận, lộ cảm xúc ngoài, khiến khác khó mà đoán qua ánh mắt cao hứng .
"Trẫm... Nên đưa ngươi về sớm hơn, mấy năm nay ngươi chịu khổ ."
Cao Tấn chút nên giải thích với đứa nhỏ thế nào, sợ mẫn cảm sẽ hiểu lầm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-360-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]
Cao Nguyệt một bộ dáng thụ sủng nhược kinh:
"Bệ hạ đừng như , , khổ."
Hắn hiểu chuyện càng Cao Tấn đau lòng, thở dài một tiếng:
"Cũng may giờ ngươi trở về, chuyện cũ xem như giấc mộng, nam nhi đại trượng phu chịu chút cực khổ cũng , xem như rèn luyện ."
Cao Nguyệt kính cẩn đáp lời:
"Vâng, Bệ hạ."
Cao Tấn :
"Không cần gọi Bệ hạ, gọi thúc thúc là ."
Cao Nguyệt kinh sợ, Cao Tấn thấy khẩn trương mất tự nhiên, nghĩ dù cũng trở về, nhiều cơ hội để bỏ xuống tâm phòng , Cao Tấn liền nhiều lời nữa, cho về , hết thảy chờ hồi kinh .
Cao Nguyệt lĩnh mệnh rời , Tạ Khuynh bóng lưng thiếu niên , khe khẽ thở dài một tiếng:
"Đứa nhỏ thật khổ."
Bị phụ ruột bán sang địch quốc, gian nan tìm đường sống, dù bây giờ tìm về, nhưng lập tức thích ứng và tiếp nhận mới nhà mới cũng dễ dàng, dù là thông minh, thông minh sẽ nghĩ nhiều.
Bản Cao Nguyệt cũng khó nghĩ tình cảnh của khi hồi kinh. Phụ của hần tiền Thái tử, đăng cơ, thúc của đoạt hoàng vị từ tay gia gia , hơn nữa bên ngoài còn lan truyền tin đồn vị thúc thúc gϊếŧ cha gϊếŧ mới leo lên ngai vàng.
cũng lo lắng Cao Nguyệt sẽ trả thù cho Cao Trà. Dù nếu hỏi đời ai hận Cao Trà nhất, chỉ sợ chính là Cao Nguyệt. an trí thế nào cũng là một vấn đề nhỏ.
" là khổ, nhưng tâm tính kiên định, hẳn là sẽ để tâm những chuyện vụn vặt." Cao Tấn .
"Ừm, sẽ rúc sừng trâu*, nhưng tính tình thích suy nghĩ lung tung sẽ dễ dàng mang tới hậm hực." Tạ Khuynh cảm khái.
Cao Tấn :
"Tới tới đó . Tim đều là thịt, trẫm đối đãi với thế nào, sẽ tự thôi."
Nói xong, Cao Tấn nắm lấy tay Tạ Khuynh, nhíu mày:
"Sao lạnh như , ngươi ở bên ngoài hứng gió bao lâu? Có còn chừng mực ?"
Oán giận xong, Cao Tấn liền vươn tay ôm Tạ Khuynh để ủ ấm cho nàng, Tạ Khuynh linh hoạt như cá trạch lủi mất, chạy sang giữ cách an cách Cao Tấn chừng bốn năm bước, Tạ Khuynh mới :
"Nam nữ thụ thụ bất , Bệ hạ tự trọng."
Cao Tấn hừ lạnh:
"Nam nữ thụ thụ bất ? Trên ngươi còn chỗ nào trẫm ?"