Thác Bạt Diên cau mày, để ý tới Thác Bạt Chiêu, mạnh mẽ gan về hướng Hãn vương:
"Đại vương, cầu Đại vương nghĩ . Chất tử là một con cờ phế, còn sứ đoàn Lễ triều thì . Nếu tất cả bọn họ đều c.h.ế.t ở Bắc Liêu. Lễ triều tuyệt đối sẽ thiện đãi cam hưu*. Đến lúc đó hai nước giao chiến, thần dân gặp nạn, ý nghĩa gì?"
Thác Bạt Diên xốc áo bào lên, quỳ xuống đất: "Đại vương nghĩ ."
Hãn vương cau mày, chằm chằm Thác Bạt Diên đang quỳ đất, tựa hồ như thuyết phục. Mấy năm nay Bắc Liêu chiều hướng suy thoái, nếu Lễ triều dốc sức phản kích, xác thực bọn họ chiếm chỗ gì.
Mê Truyện Dịch
Thác Bạt Chiêu xem mặt đoán ý, thấy thái độ Hãn vương d.a.o động, vội vàng :
"Đại vương! Chớ hồ đồ! Ngẫm Đại vì mà chết, ngài còn mở một con đường cho cừu nhân gϊếŧ con ?"
Lòng Hãn vương đầy rối rắm.
Lễ triều xác thực khinh quá đáng, mấy thủ lĩnh An Cách bộ lạc c.h.ế.t oan uổng thì cũng thôi, ngay cả Đại Hoàng tử Bắc Liêu cũng c.h.ế.t bất đắc kỳ tử. Hoàng đế Lễ triều còn tay độc ác ly gián để chỉ trích đứa con lão coi trọng nhất.
Đã như thế mà Bắc Liêu còn phản kích, bọn họ thống trị Bắc địa?
Mấy tiểu quốc phụ thuộc xung quanh sẽ bọn họ thế nào?
Vì lẽ đó, hôm nay chỉ là chuyện của chất tử cùng sứ thần Lễ triều, mà còn liên quan đến lực uy ***** của Bắc Liêu với những tiểu quốc xung quanh mười năm về .
Nghĩ như , Hãn vương do dự nữa, lựa chọn xem nhẹ đề nghị của tiểu nhi tử, hạ lệnh cho Thác Bạt Chiêu:
"Cứ như ý ngươi ! Lễ triều, hừ! Nếu các ngươi bản lĩnh, hôm nay liền đón chất tử về, còn , các vị cứ vĩnh viễn lưu Bắc Liêu ."
Tiếng hoan hô trong đại điện vang tận mây xanh, mặt Thác Bạt Chiêu lộ rõ vẻ dương dương đắc ý. Thác Bạt Diên cúi đầu, hai tay nắm chặt, khóe mắt về phía thiếu niên mặt lạnh trong lồng...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-343-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]
Cao Tấn đến bên cạnh hai vị Uông - Tùy đại nhân, thấp giọng mấy câu. Hai vị đại nhân lập tức dốc sức đáp trả:
"Được! Nếu chính miệng Hãn vương giữ ngươi . Vậy Lễ triều cũng hạng tham sống sợ chết. Chất tử nước , chúng sẽ dùng đến một binh một cuối cùng cũng để ngài lưu lạc nước khác!"
" mặc kệ là đấu thú đấu, cũng quy tắc. Một đấu là mười đấu, hoặc là trăm đấu. Nếu hạn định nhân , còn đấu gì nữa. Chẳng bằng Hãn vương phái binh gϊếŧ bộ chúng . Ta hi sinh vì Lễ triều, nửa lời oán hận!"
Tùy đại nhân khẳng khái phân trần khác động dung, thiếu niên trong lồng sắt cũng nhịn thoáng nghiêng đầu, về phía sứ thần hào hoa phong nhã, khí độ ung dung một cái.
Hắn vị đại nhân là ai, chỉ cảm thấy huyết khí.
Cao Nguyệt cảm thấy bên vị đại nhân một ánh mắt đang chăm chú , khỏi nghiêng đầu sang đối mặt. Ánh mắt chút kỳ quái, tha thiết Cao Nguyệt. Mặt đen sì, râu ria. Cao Nguyệt thể chắc chắn từng gặp , nhưng chút quen thuộc khó hiểu.
Trong lòng khỏi nghi hoặc: Người là ai?
Mẫu Cao Nguyệt qua đời từ khi còn bé, tổ phụ cũng chiếu cố . Chỉ là vụ án của Vũ Định hầu, tổ phụ vì từng tướng lĩnh trướng Vũ Định hầu, khó tránh khỏi việc liên lụy, tự khó bảo .
Mười tuổi năm Cao Nguyệt bệnh ho nho nhỏ, phụ lúc đó còn Thái tử mười phần khẩn trương, nhất định đưa đến Giang Nam điều dưỡng. Dù Cao Nguyệt kiệt lực chứng minh việc gì, phụ vẫn kiên trì Giang Nam.
Nhà ngoại tổ , phái một đội tinh binh hộ tống.
Cao Nguyệt thật sự đưa đến Giang Nam, sống trong một tòa nhà phong cảnh hợp lòng , buồn lo trôi qua hơn một tháng. Tinh binh ngoại tổ phái theo thấy yên ở Giang Nam, của phủ Thái tử lưu hầu hạ cũng nhiều, liền lui về kinh báo cáo.
Thời điểm đội tinh binh , Cao Nguyệt còn đích tiễn bọn họ ngoài thành Cô Tô, lúc ngang qua Hàn Sơn tự, còn dừng trong chùa xin một chén xanh cùng mấy miếng bánh, chơi đùa nửa ngày với mấy tiểu sa di trong chùa.
Có lẽ đó là cuối cùng cảm nhận vui vẻ nhàn nhã khi đưa khỏi cố thổ, nên đoạn ký ức khắc sâu vô cùng. Ngay cả chén ngày đó sa di trong chùa pha cho hai lá nát cũng thật mới mẻ trong đầu óc. Mỗi ở đây cảm thấy đau khổ vượt qua nổi, luôn nhớ về những ngày tháng yên tĩnh đó, sức tưởng tượng, lúc nào thể trở về, ung dung nhàn nhã uống chén tiểu sa di Hàn Sơn tự pha cho .