Nói xong, dường như của cẩu xá sợ Tạ Khuynh đổi ý, lập tức lôi mấy tới, ba chân bốn cẳng nhét con ch.ó thoi thóp một cái lồng sắt thể đẩy , để Tạ Khuynh cùng Cao Tấn mang nó ngoài.
**
Tạ Khuynh cùng Cao Tấn ngoài dạo một vòng, ăn cũng chơi, ngược là mang một chó về Thiên Phúc hành.
Tiểu nhị xa xa thấy liền chạy tới đón, quan sai Bắc Liêu cũng ngoài xem chuyện gì xảy .
Hỏi qua mới , vị tiểu thiếu gia lung tung tới cẩu xá, thương xót con ch.ó thương liền mua nó về.
Chuyện quá bình thường với một tiểu thiếu gia bao giờ khỏi cửa. Mấy quan binh châu đầu ghé tai vài câu liền mặc kệ quản, tiếp tục về chỗ của .
Tạ Khuynh thấy mang chó về thì vẫn nên tận tâm tận lực cứu chữa, chuyện còn thì đành thiên mệnh.
Sau khi thu xếp chcẩu xá xong, lão Trương tụ tập tới mật thất phía phòng thu chi chuyện. Tạ Khuynh đem những gì nàng tìm hiểu kể cho .
"ngõa xá Đông thành, Yên Ly?"
Lão Trương thuật một , hỏi:
"Có ý tứ gì?"
Tiểu chưởng quỹ hành :
"Đông thành Đại Định phủ ngõa xá. Có hầu cận với chúng rằng tiểu điện hạ đang lưu lạc đến ngõa xá? còn Yên Ly là cái gì?"
Tạ Khuynh hỏi:
"Ngõa xá là chỗ nào?"
Tiểu chưởng quỹ đáp:
"Là chỗ nghệ nhân vân du bốn phương, giang hồ mãi nghệ, câu lan danh uyển tụ tập . Tam giáo cửu lưu, loại gì cũng ."
Lòng Tạ Khuynh ẩn ẩn một phỏng đoán , sang Cao Tấn, quả nhiên sắc mặt đen sì. Dù cũng là hài tử Cao gia, kim chi ngọc diệp, thế mà lưu lạc đến cái địa phương bẩn thỉu như , thể tức giận.
Mê Truyện Dịch
Chẳng qua là so với tức giận, lẽ Cao Tấn càng đau lòng hơn.
Dù đứa bé thật sự là vô tội, chỉ vì phụ ích kỷ vô tình, liền đẩy lên con đường c.h.ế.t vô pháp đầu. Thiên chi kiêu tử ngã xuống vũng bùn, vẫn cố gắng giãy giụa đến bây giờ, khổ cũng từ bỏ.
Tạ Khuynh nghĩ như , bỗng nhiên chút bội phục đứa bé .
Lúc đó đầy mười tuổi, dù giá trị lợi dụng thì việc tìm đường sống trong kẽ giữa bầy sói cũng chuyện dễ dàng. Hắn thể tuyệt đối tài trí bình thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-323-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]
"Yên Ly... Liệu là tên bây giờ?" Tạ Khuynh nghĩ đến một khả năng.
Lão Trương : "Rất thể." Rồi sang phân phó tiểu chưởng quỹ:
"Ngươi cho đến ngõa xá hỏi thăm một chút xem ai cái tên Yên Ly ."
Tiểu chưởng quỹ đáp: "Được, thăm dò ngay."
Nói là thăm dò, nhưng đây là đô thành Bắc Liêu, nhân thủ của họ hạn, cũng dám trắng trợn thăm dò, cho nên sẽ tốn thời gian một chút.
Cho nên đó, lúc bất kỳ manh mối nào, cũng việc gì khác để , liền viện nghỉ ngơi.
Tạ Khuynh tắm rửa một cái, bộ quần áo khác, liền thấy Cao Tấn cả. Tìm một vòng mới phát hiện đang ở trong phòng bếp, bếp lò, ngẩn ánh lửa.
Không đang suy nghĩ gì mà Tạ Khuynh tới gần Cao Tấn cũng phát giác. Tạ Khuynh quơ tay mặt mấy mới lấy tinh thần.
"Nghĩ gì thế?" Tạ Khuynh xuống bên cạnh , hỏi.
Cao Tấn thêm vài cây củi lò, lắc đầu :
"Không gì, nấu nước sưởi ấm thôi."
Bắc Liêu đông, nhiệt độ ban đêm chênh lệch lớn với ban ngày, mặc áo bông dày thì sẽ chịu nổi.
Tạ Khuynh thoáng qua ngọn lửa đang cháy bập bùng, thấy bên góc tường chất đống mấy củ khoai lang còn dính bùn. Nàng liền qua chọn hai củ lớn nhỏ, cũng chả thèm rửa, trực tiếp ném lửa.
Cao Tấn Tạ Khuynh đến bồi , nhịn ôm nàng. Bị Tạ Khuynh đẩy , Cao Tấn bất mãn:
"Ngươi cũng theo tới đây bồi , ôm một cái ?"
Tạ Khuynh giơ cây kẹp gắp than lên thị uy với , để đàng hoàng quy củ một chút. Cao Tấn thấy nàng như thế, nhỏ giọng thầm thì:
"Hẹp hòi."
Lười so đo với , Tạ Khuynh hỏi:
"Lúc còn bé Cao Nguyệt với ngươi ?"
Nhắc đến Cao Nguyệt, Cao Tấn nhịn thở dài một tiếng, trả lời:
"Không tính... Là . Ngày tết mới gặp một hai , chẳng qua là tiểu tử dính . Miệng ngọt hơn những hài tử khác nhiều, thấy liền gọi 'tiểu thúc', 'tiểu thúc'. Dù vẫn hơn phụ giả nhân giả nghĩa của gấp mấy ."
Hiếm khi Cao Tấn kể với Tạ Khuynh những chuyện lúc nhỏ. Bởi vì Vũ Định hầu phủ phán mưu phản, Cao Tấn cũng theo đó ngã từ đám mây xuống vũng bùn. Có lẽ vì nên càng thương Cao Nguyệt, cả hai đều là những thiên chi kiêu tử, gặp tai ương nghiêng trời lệch đất nghiền ép thành bùn.