Cao Tấn đáp chuyện dời lăng của Tạ Viễn Thần, mà kể sự tích sinh thời của một cô nương lạ lẫm. Tạ Đạc mà hiểu gì cả, mặt mũi tràn đầy dấu chấm hỏi. Còn Tạ Viễn Thần mặt biến sắc.
Bởi vì cuộc đời mà Cao Tấn kể, chính là của t.h.i t.h.ể mà Tạ Viễn Thần sai tìm thế nữ nhi.
Nếu Cao Tấn thể tra thế nữ thi , đương nhiên cũng nhà ai mua...
Tạ Viễn Thần trầm mặc, xốc áo bào lên quỳ xuống. Tạ Đạc thấy thế nào dám trì hoãn, hai lời cũng quỳ xuống 'bịch' một cái.
Trước khi đầu gối Tạ Viễn Thần chạm đất Cao Tấn đỡ lấy ông, quyết cho ông quỳ, khuyên giải:
"Tướng quân thế." Cao Tấn vịn Tạ Viễn Thần chỗ cũ, : "Để Tạ Đạc quỳ nhiều một lát là ."
Tạ Viễn Thần: ...
Tạ Đạc: ...??
Tạ Viễn Thần xoa xoa tay, đoán Cao Tấn đến cùng là ý tứ gì.
"Bệ hạ những việc , thể định tội thần." Tạ Viễn Thần :
"Thật sự là thần càng già càng hồ đồ. Thương con sốt ruột, đành lòng Quý phi nương nương tính tình tự do tự tại câu thúc trong hoàng cung. Mới ác sự li miêu tráo Thái tử . Hết thảy đều là của lão thần, mong Bệ hạ nể tình lão thần nhiều năm chinh chiến vì nước, tha cho Tạ gia."
Cao Tấn thở dài:
"Đã tới nước mà Tướng quân vẫn thật với trẫm?"
Tạ Viễn Thần giật : "Thần... Thực sự thật."
Cao Tấn vạch trần:
"Mấy câu thật của Tướng quân e rằng bao gồm Tạ Khuynh ."
Tạ Viễn Thần bất đắc dĩ, đành thăm dò chút giấu diếm, sửa sang suy nghĩ một phen, ông hỏi Cao Tấn:
"Bệ hạ từ lúc nào?"
Cao Tấn sảng khoái đáp: "Hơn nữa năm ."
Tạ Viễn Thần nhận mệnh nhắm hai mắt , bản tự cho là đúng, cảm thấy kế hoạch thiên y vô phùng. Ai ngờ... Tất cả cố gắng che giấu hơn nửa năm , nghĩ quả thật buồn .
"Nếu hơn nửa năm Bệ hạ , vì ... Không xử lý?" Tạ Viễn Thần hỏi.
Cao Tấn hỏi : "Trẫm xử lý, Tướng quân cảm thấy lý do là gì?"
Tạ Viễn Thần lắc đầu: "Thần ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-305-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]
Cao Tấn thẳng:
"Bởi vì trẫm thích nàng, kính nàng, yêu nàng. Muốn để nàng cả đời ở bên cạnh trẫm."
Đáp án khiến Tạ Viễn Thần thế nào. Theo lý thuyết, thích nữ nhi nhà , ông lão phụ hẳn là cao hứng. vì cái gì, lúc Bệ hạ thích Tạ Khuynh, Tạ Viễn Thần mãn tâm mãn nhãn chỉ một vấn đề:
Nha đầu điên cái gì để thích?
lý trí còn sót với Tạ Viễn Thần rằng ông thể trực tiếp hỏi như . Ít nhất hiện tại xem , Hoàng đế thích Tạ Khuynh, thể trở thành pháp bảo cuối cùng cứu lấy Tạ gia.
"Chẳng qua đáng tiếc, nguyện vọng của trẫm thành." Cao Tấn tiếc nuối hít sâu một , dậy dạo bước :
"Vô luận trẫm hi vọng nàng ở bao nhiêu, cuối cùng nàng vẫn ."
Tạ Viễn Thần quyết tâm liều mạng, dứt khoát Tạ Khuynh giải thích:
"Cái đó... Tạ Khuynh... Thật sự , nhưng đó... Không về . Bệ hạ ngài ? Cái tiểu thái giám , tiểu thái giám mặt bớt và tàn nhan , chính là nó."
Ta gia đang trải qua một hồi nguy cơ, phận Tạ Khuynh cũng bại lộ, nếu Hoàng đế thích nó, ông cũng biện pháp Hoàng đế đổi tâm ý hết thích. Đã thì dứt khoát lợi dụng phần yêu thích .
Binh pháp Tôn Tử : Không dùng thì phí.
Còn hai phát triển thế nào thì . Dù quyền chủ động cũng trong tay Tạ Khuynh, ai cũng ép con ông.
"Trẫm là nàng. Tướng quân cũng thấy đó, cuối cùng nàng vẫn vứt bỏ trẫm ?" Cao Tấn đan tay , nóng nảy.
Tạ Viễn Thần nghĩ nghĩ, :
"À, đúng. Đi . Tạ Khuynh nó... Chính là cái tính tình đó, tới lui như gió, suy nghĩ."
Cao Tấn về ghế , nâng chung lên uống một ngụm, đó cứ như lẳng lặng Tạ Viễn Thần.
Tạ Viễn Thần đến tê dại da đầu, giả vờ nổi nữa:
"Bệ hạ phân phó gì cứ đừng ngại. Chẳng qua sự tình của Tạ Khuynh, thần chủ . Nếu Bệ hạ kêu thần mở miệng gọi nó về kinh, thần nên lời."
Cao Tấn chỉ chờ thế, lập tức đáp:
"Không cần Tướng quân mở miệng gọi, trẫm sẽ tự tìm nàng."
Tạ Viễn Thần: ... Vậy ngài gì?
Cao Tấn cũng úp úp mở mở với ông gì, mục đích hôm nay truyền triệu hai cha con cung:
"Trẫm thẳng . Qua chút thời gian nữa trẫm sẽ tự biên quan tìm nàng. Ước chừng sẽ rời kinh hai tháng, trong ngoài kinh liền giao phó cho Tướng quân trấn thủ. Trẫm Tướng quân hỗ trợ là việc ."
Mê Truyện Dịch