Trên giường chỉ Tạ Khuynh, Cao Tấn thấy tăm .
Tạ Khuynh xuống giường mang giày, rửa mặt tìm Cao Tấn. nàng tìm khắp Minh Trạch cung cũng thấy, cuối cùng thấy nóc nhà chủ điện Minh Trạch cung.
[ cmn! Hắn đang tập cột thu lôi ? ]
[ hấp thu tinh hoa nhật nguyệt cũng ai xài cách đó. ]
[ ngu ngốc. ]
Không thấy tiếng.
Cao Tấn cần ngoái đầu cũng Tạ Khuynh tới.
Xoay nhảy xuống đất, vô cùng chuẩn xác tiếp đất mặt Tạ Khuynh. Lưu một ánh mắt khuôn mặt xin của nàng dứt khoát tránh , đầu điện. Tạ Khuynh đột nhiên trở mặt, tưởng là do dậy trễ, thế là chân chó theo :
"Bệ hạ, lúc ngài ở nóc nhà, cái tư thế giống như trích tiên , là tiên phong đạo cốt."
Đỉnh lông mày Cao Tấn nhảy một cái, nghiêng đầu liếc nhẹ về phía , nếu thấy thanh âm trong lòng nàng, chắc tin .
"Trẫm ở đó hứng gió lạnh, ngươi cảm thấy ngu ngốc ?"
Tạ Khuynh sững sờ:
[ ai nha, cũng tự ngu ngốc nha. ]
[ đúng là hiểu rõ bản . ]
"Sao thế !" Tạ Khuynh chạy chậm đến bên Cao Tấn, hết lời tán dương:
"Bệ hạ minh thần võ, nhận thức chính xác, xa trông rộng, hành động đều thâm ý, một phàm nhân như nô tài há thể lý giải?"
Đột nhiên Cao Tấn dừng bước, kém chút Tạ Khuynh đụng bả vai . Cao Tấn hỏi:
"Đêm qua trẫm ngất xỉu?"
Tạ Khuynh sửng sốt, ấp ủng gật đầu:
"Vâng. Sau khi dùng giải dược Bệ hạ phát nhiệt hôn mê. Nô tài còn kịp hỏi Bệ hạ, ngài cảm thấy thế nào ? Nếu chỗ nào thoải mái nô tài sẽ xuất cung bắt cái lão quái nhân ."
Cao Tấn dù bận vẫn ung dung nàng, thanh âm rõ hỉ nộ:
"Chuyện xuất cung trong miệng Bình An công công như xuất nhập chỗ , bản lĩnh của công công thật là lớn."
Mê Truyện Dịch
Tạ Khuynh bối rối :
"Còn ... Khương ma ma cửa ngầm ."
Cao Tấn gật đầu:
"Vậy . Nương nương nhà ngươi cũng , xem thủ vệ trong cung là mây bay. Không ngờ tới trong cung nàng bước , ai ai cũng tuyệt kỹ."
Tạ Khuynh cúi đầu xoa xoa cái mũi, nỗ lực bình tĩnh chống đỡ:
"Haha. Bệ hạ còn long thể khó chịu ?"
Cao Tấn vận chuyển nội tức một vòng, cảm thấy thể nhẹ nhàng hơn nhiều, nội tức sinh sôi ngừng, chút cảm giác cản trở nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-284-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]
"Cũng . Xem giải dược là thật."
Mấy Cao Tấn dùng giải dược, hề phản ứng như đêm qua.
Suy đoán của Tạ Khuynh đêm qua chứng thực, nhẹ nhàng thở phào một , nhoẻn miệng với Cao Tấn.
Bốn mắt , bỗng nhiên Cao Tấn khom nhanh chóng hôn lên môi Tạ Khuynh một cái. Làm nụ của Tạ Khuynh hóa đá.
[ ... Hôn ? ]
[ , , hôn ! ]
[ là cái thái giám đó, eo ơi! ]
Tạ Khuynh khó tin dùng tay nhẹ nhàng cọ lên môi Cao Tấn hôn, còn thuận tiện ngắt bản một cái, xác định đây là mơ.
[ hôn ? ]
[ chẳng lẽ nhận ? ]
[ nhưng nếu nhận , thể bình tĩnh ? ]
Tạ Khuynh khép đôi môi nhếch lên vì chấn kinh, hướng về phía Cao Tấn đang mà như , ấp úng nửa ngày, thật vất vả hỏi một câu:
"Bệ hạ, ngài đây là..."
[ đừng đùa mà! ]
Cao Tấn đáp mà tới gần, bước một bước về phía Tạ Khuynh. Nàng phòng , Cao Tấn nhúc nhích nàng liền lùi về . Hai cứ ngươi tiến lùi như thế, đến khi lưng Tạ Khuynh chạm cây cột thể lùi nữa, chỉ thể trơ mắt Cao Tấn chống một tay bên nàng, giam cầm nàng trong thể của và cây cột.
[ loạn loạn loạn . ]
[ là Cao Tấn điên là điên? ]
[ nên đạp một cước bỏ chạy? ]
"Ái phi, đêm qua trẫm mơ thấy nàng, mơ thấy chúng ân ái như xưa." Cao Tấn thâm tình chân thành với Tạ Khuynh.
Tạ Khuynh câu , trái tim bất cuối cùng cũng dịu :
[ a, nhận . ]
[ hồ đồ thôi. ]
"Bệ hạ, nô tài là Bình An, nương nương, ngài... Ưm!"
Câu phía Cao Tấn nuốt mất, Tạ Khuynh trừng mắt, đến khi hàm răng Cao Tấn cạy mở cũng phản ứng con nó là chuyện gì xảy .
[ Cao Tấn, cong? ]
Ý nghĩ lóe lên trong đầu, tay chân cứng ngắc vì chấn kinh của Tạ Khuynh hồi phục chút ít. Nàng dùng sức đẩy Cao Tấn , gọi lớn:
"Bệ hạ, ngài tỉnh táo ! Nô tài... Ưm!"
Hai tay đang vung vẩy của Tạ Khuynh Cao Tấn chế trụ thuần thục nhanh chóng bắt chéo lưng nàng. Mà Tạ Khuynh thế công của mà năng lực chống đỡ.