Tạ Khuynh cảm thấy báo tin báo trái bơ.
Mà ngẫm cũng đúng, Cao Tấn hại . Dù Tạ Khuynh tự cũng đang đề phòng đây.
[ tâm nhãn như tổ ong vò vẽ, nhọc lòng. ]
Cao Tấn lặng yên lườm Tạ Khuynh một cái, gắp một đũa thức ăn cho nàng. Tạ Khuynh tức giận gặm cơm, thèm thứ gắp cho , trực tiếp cho miệng, nhưng mà nhai nhai liền thấy đúng...
[ cái vị nồng cay xộc lên mũi là... ]
[ lát gừng! ]
[ con hàng cố ý a? ]
Tạ Khuynh một miếng gừng bự chảng rớt nước mắt, nàng thể ăn cay, nhưng cực ghét gừng.
Vừa định nhổ , liền Cao Tấn bên vô tội hỏi:
"Đồ ăn trẫm gắp ngon ?"
Tạ Khuynh hai tròng mắt trêu tức của , bỗng nhiên bừng lửa giận, chê , thế là kiên trì nhai nửa miếng gừng còn , nuốt xuống, nuốt xong còn mỉm tự nhiên:
"Không a. Ăn ngon."
[ ăn ngon cái quỷ! Nồng c.h.ế.t ! ]
[ Cao Tấn ngươi là vương bát đản đáng c.h.é.m ngàn đao! ]
[ một ngày nào đó lão tử sẽ cho ngươi mặt! ]
"Vậy ? Ngon thì ăn nhiều một chút."
Cao Tấn chăm sóc gắp thêm một đũa, đặt chén Tạ Khuynh.
Tạ Khuynh nhanh tay lẹ mắt dời chén , khách khí chối từ:
"Không dám dám. Thức ăn ngon như thế, vẫn nên để Bệ hạ ăn nhiều một chút."
Nói xong, Tạ Khuynh đem đũa thức ăn Cao Tấn gắp đẩy về hướng . Cao Tấn vui vẻ dây dưa với nàng, chuyển tay một cái liền thoát khỏi cuộc chơi kéo đẩy:
"Vẫn là ngươi ăn , ngươi thích ăn cái ."
Tạ Khuynh thực sự nếm vị gừng, bưng chén cơm qua ghế khác , cách xa Cao Tấn một chút:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-282-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]
"Không , nô tài thích ăn cái ."
"Ngươi thích ăn." Cao Tấn bám lấy bỏ, nhắm mắt theo đuôi cũng đổi chỗ sát Tạ Khuynh, thành công đặt gừng chén nàng.
Tạ Khuynh sống còn gì luyến tiếc lát gừng trong chén, lúc sắp nhận mệnh, chợt chuyển đũa một cái, lấy thế sét đánh kịp bưng tai múc một muỗng ớt đỏ rực từ đĩa thịt gà cho chén Cao Tấn.
Cao Tấn thấy thế, cũng học bộ dáng lúc nãy của Tạ Khuynh cầm cái chén của :
"Đừng đừng đừng, trẫm ăn cái ."
Tạ Khuynh đuổi theo bỏ:
"Cái ăn ngon đó. Bệ hạ mau nếm thử."
Cao Tấn hành động nhanh chóng, quyết đoán bưng chén chạy khỏi bàn ăn, Tạ Khuynh đuổi theo phía , hai truy đuổi trong đại điện trống rỗng, hưởng thụ những giây phút yên tĩnh cuối cùng khi bão tố đến.
**
Ăn cơm tối xong, Tạ Khuynh lấy lý do sắc thuốc ngoài hiên.
Cao Tấn thì thư phòng ánh đèn xem kỳ phổ*. Hắn bên cửa sổ chằm chằm, Tạ Khuynh liền cơ hội lấy máu.
Con bò cạp đỏ lão vu y cho nàng mang khỏi hộp sứ. Tạ Khuynh đem nó bỏ bát nước chuẩn sẵn. Con bò cạp nước liền ngoan ngoãn đem m.á.u Thẩm Thiên Phong mà nó giấu trong bụng thả sạch sẽ. Nói cũng kỳ quái, m.á.u khi khỏi bụng con bò cạp thế mà đổi màu, trách nhất định dùng thứ lấy m.á.u mà thể lấy trực tiếp.
Tạ Khuynh đem m.á.u của Thẩm Thiên Phong để qua một bên, gom dũng khí đặt con bò cạp lên cánh tay , đuôi nó đ.â.m thịt . Tạ Khuynh chịu đựng cơn đau, chờ con bò cạp hút no m.á.u mới bỏ nó một cái bát khác, m.á.u trong bát bước cũng nhanh chuyển thành một chất lỏng màu vàng nhạt.
Thầm thở dài một tiếng cổ độc Nam Cương thần kỳ, Tạ Khuynh đem chén m.á.u đổi màu của đổ ấm thuốc, dùng lửa nhỏ đun, giờ Tý đến liền rót chén bưng cho Cao Tấn.
Cao Tấn nghi ngờ gì uống thuốc . Tạ Khuynh ở bên cạnh vẻ mặt chờ mong , thấy uống hết dược mới hỏi:
"Bệ hạ cảm thấy thế nào?"
Cao Tấn vận công một chút, mới đầu cảm thấy gì, nhưng nhanh huyết mạch của bắt đầu phát nhiệt. Cao Tấn cau mày, âm thầm điều tức, áp chế cỗ nhiệt khí . mặc kệ áp chế kiểu, nhiệt độ trong huyết mạch càng lúc càng cao. Đến mức chịu đựng , trực tiếp ngã đất, cuộn thành một đoàn.
Phản ứng Tạ Khuynh sợ hãi, nàng chạy tới ôm chặt lấy Cao Tấn, nhiệt độ nóng cháy dọa đến lời, tại như ?
Sao Cao Tấn nóng như thế?
Tạ Khuynh đưa tay vạt áo Cao Tấn, cảm thụ nhiệt độ cơ thể bất thường của . Nàng trở nên luống cuống, Cao Tấn cũng run rẩy trong n.g.ự.c nàng, bộ dáng vô cùng thống khổ.
Mê Truyện Dịch
"Cao Tấn, Cao Tấn! Ngươi đừng dọa ! Ngươi ?"
Tiếng gọi của Tạ Khuynh cũng dịu thống khổ Cao Tấn. Chỉ một khắc ngắn ngủi, nhiệt độ cơ thể tăng mạnh, mắt dần mơ hồ, hình ảnh cuối cùng khi mất ý thức chí là vẻ mặt lo lắng của Tạ Khuynh.