"Trích Tinh các ngoại trừ ngài thì ai dám dùng, hôm nay uống rượu gì?"
Cao Tấn cũng đầu, đáp:
"Ngươi cứ an bài."
Trích Tinh các mà Cao Tấn là tòa kiến trúc cao nhất ở Xuân Phong lâu, cao bảy tầng. Ngoại trừ hoàng cung cùng Phàn Nhã lâu, đây là nơi cao nhất kinh thành, càng thêm khẳng định địa vị Xuân Phong lâu.
Tạ Khuynh đẩy cửa sổ, hưởng thụ gió đêm thổi tầng bảy. Canh giờ nhà bá tánh cơ hồ đều tắt đèn. Trừ ánh sáng xa xăm của tháp canh gác ngoài doanh trại, cũng chỉ còn vài ánh sáng le lói truyền từ nhà dân.
Bóng đêm mịt mờ, phảng phất như tỏa cỗ khí quốc thái dân an tường hòa.
"Đang cái gì?" Cao Tấn tới lưng Tạ Khuynh, theo ánh mắt nàng.
Tạ Khuynh :
"Khi còn nhỏ, phụ đánh giặc vì cái gì. Chiến trường gϊếŧ địch, sinh tử giao tranh, quân doanh buồn khổ, ăn bữa nay lo bữa mai. Sau mới hiểu ý nghĩ hết thảy, quân nhân bảo vệ quốc gia, bảo vệ lãnh thổ rộng lớn , còn hàng ngàn hàng vạn bá tánh sinh hoạt mảnh đất đó."
"Không quốc gia, quân nhân, bá tánh cường hào khi dễ, sẽ trở thành heo chó tôn nghiêm, gì đến an khang."
Cao Tấn lẳng lặng , về đường phố phía xa ban ngày ồn ào huyên náo, về đêm yên ắng , bùi ngùi thôi nén thành một chữ:
"Ừm."
Tạ Khuynh thanh âm Cao Tấn mới giật , lúc nãy nàng nên cảm khái mấy cái đó với Hoàng đế. Xưa nay đế vương kiêng kỵ nhất là công cao chấn chủ. Nếu dân chúng chỉ nhớ ơn Tướng quân nhớ ơn Hoàng đế, đối với vị Hoàng đế chính là mối lo đêm thể say giấc.
"Quân nhân lực lượng phá thế, cũng cần gặp minh quân. Vị minh quân giống như Bệ hạ đây ."
Sau khi Tạ Khuynh ý thức vội vàng bổ cứu. Chút tâm tư thể gạt Cao Tấn. Hắn cúi đầu xuống, nắm lấy cằm Tạ Khuynh, tiếu lý tàng đao hỏi:
"Nàng thật sự cảm thấy là minh quân?"
Tạ Khuynh khoe mẽ :
"Bệ hạ chính là minh quân."
[ minh lão tử , dù bên ngoài đều truyền ngươi là bạo quân. ]
[ Hoàng đế nhiều phiền toái. Người ngươi ngày đêm chuyên cần chính sự, vì nước vì dân lao tâm lao lực. Ngươi mệt gần chết. Cuối cùng cũng chả thắng vài câu đồn đãi vớ vẩn. ]
[ đế vương lưu danh thiên cổ đếm đầu ngón tay. Mới bắt đầu ai minh quân chứ, nhưng con đường minh quân dễ ? ]
Mê Truyện Dịch
[ thế thôi, ngươi cho vui chứ ngàn vạn đừng tin. ]
Cao Tấn cảm thấy n.g.ự.c càng nghẹn ứ hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-244-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]
Nhìn khuôn mặt thanh thuần động lòng trong tay, giận chỗ *****. ngặt một nỗi nỡ đánh, nỡ mắng, cũng chỉ thể... Hôn.
Ai ngờ hai hôn bao lâu, Nguyên nương tự bưng rượu thịt đến, vặn trông thấy hai , nàng ngẩn , dám quấy nhiễu, vội vàng đặt rượu thịt xuống lui nhanh ngoài.
Thần sắc rối rắm của Nguyên nương lúc lui Cao Tấn thật sự kéo nàng về giải thích.
Tạ Khuynh ngã nghiêng ngã ngửa, Cao Tấn thẹn quá hóa giận búng lên trán.
[ haha, mặt mũi của cẩu tử tổn hại . ]
[ tuyệt vời. ]
Tạ Khuynh vui sướng nghĩ. Thấy Cao Tấn tựa hồ cho một kích. Tạ Khuynh nhanh tay lẹ mắt co chân, linh hoạt luồn qua cánh tay chạy . Tạ Khuynh bàn cơm, khi lướt qua, ánh mắt dùng bầu rượu bạch ngọc, vươn tay lấy, bầu rượu liền 'rút cúi đáy nồi' cầm .
"Uống cái gì mà uống? Ta mang nàng đây để uống rượu ?"
Cao Tấn xuống đối diện Tạ Khuynh, đem bầu rượu bạch ngọc đặt ở trong tay nghiêm phòng tử thủ.
Tạ Khuynh tiếc nuối thoáng qua bầu rượu , tầm đôi đũa lên bắt đầu dùng bữa.
"Oa, cái chân vịt ngâm rượu nếp than ăn ngon thật." Tạ Khuynh đối với đồ ăn ngon xưa nay bao giờ tiếc lời khích lệ.
Cao Tấn :
"Đầu bếp Xuân Phong lâu ngày xưa là danh trù*, nàng nếm thử cái táo tơ vàng , cũng là nhất tuyệt."
Tạ Khuynh đem quả táo đỏ tròn vo đưa miệng, lúc thì thấy cái càn khôn gì, nhưng khi cho miệng nàng liền minh bạch món nhất tuyệt ở .
Thấy Tạ Khuynh ăn đến hai mắt tỏa sáng, Cao Tấn cũng cao hứng, tiếp tục đề cử thức ăn cho nàng.
"Cái hầu khôi đậu hũ cũng ngon, khi còn bé thích ăn."
Nói xong, Cao Tấn gắp cho Tạ Khuynh. Tạ Khuynh nâng chén tới nhận, bỗng nhiên sửng sốt, hỏi:
"Khi còn bé?"
Tạ Khuynh liếc một vòng xung quanh, cắn đũa nghi hoặc:
[ đây là thanh lâu mà? Cẩu tử còn bé dạo thanh lâu? ]
Cao Tấn liếc nàng một cái:
"Đừng nghĩ lung tung, Xuân Phong các mới mở năm năm."
Tạ Khuynh cắn đũa hỏi: