Hai tay Thẩm Thiên Phong siết chặt trong tay áo, nhịn hỏi:
"Vì chứ?"
"Năm đó nước gặp họa từ trong mà , vì một ý nghĩ sai lầm của Đại Vu sư mà phát động chiến tranh, đến mức nước hủy diệt. Cố Trường Phong dĩ nhiên đáng chết, nhưng những thủ lĩnh An Cách bộ lạc lúc đó phía khuyến khích chiến sự cũng trả giá. Nếu bọn xúi giục từ bên trong, Nam Cương xung đột với Lễ triều.
Lễ triều cùng Cố Trường Phong dĩ nhiên đáng ghét, nhưng đám ở phía xúi giục cũng vô tội! Vì lẽ đó, ngươi chúng gϊếŧ bọn ."
Lão nhân Nam Cương ngắn gọn về sự tình năm đó, giọng lộ sự phẫn hận khó nén.
Thẩm Thiên Phong khó xử:
"Độc lão, giúp ngài. Ngài gϊếŧ ai cũng , nhưng những đó thì thể."
Sắc mặt của lão nhân Nam Cương lập tức biến hóa, dọa cho Thẩm Thiên vội vàng giải thích:
"Độc lão ngài . Mấy đó hiện giờ đại hãn Bắc Liêu sức bảo vệ. Bây giờ đang vì bọn mà bàn điều kiện với tiểu tử Hoàng đế. Tên tiểu tử cũng sắp đồng ý , những tù binh nếu thể bình an về Bắc Liêu, đại hãn nhất định giận tím mặt."
Lão nhân Nam Cương Thẩm Thiên Phong nhảm. Đại hãn Bắc Liêu nghĩ thế nào thì liên quan gì bọn họ? Vốn dĩ cho là mấy tù binh bắt về Lễ triều chắc chắn c.h.ế.t nghi ngờ. Ai sứ thần Bắc Liêu đột nhiên tới chơi, lôi chất tử rác rưởi từ thuở nào của Lễ triều. Thác Bạt Diên sự tồn tại của chất tử mặt , chính là để tiểu tử Hoàng đế thỏa hiệp.
Mà tin tức mới nhất bọn họ thu chính là, tiểu tử Hoàng đế Lễ triều lung lay, chỉ cần một thời gian ngắn nữa thôi thánh chỉ sẽ ban xuống. Đến lúc đó đám tù binh sẽ về Bắc Liêu, đây là kết quả bọn họ hề thấy.
"Nói như , là Thẩm đại nhân giúp chúng ?" Lão nhân Nam Cương hỏi.
Thẩm Thiên Phong tỏ thần sắc khó xử, thao thao bất tuyệt giải thích:
"Không giúp, mà là chuyện thể giúp a. Mấy tù binh nếu là đường áp giải sát hại thì còn dễ . Đó là của Võ Uy quân hộ tổng bất lực, đại hãn thể nào trách tội chúng . mấy tù binh giờ Võ Uy quân bình an hộ tống hồi kinh, chủ tử nhà phụng mệnh tới đón bọn . Nếu thể bình an đón về, đại hãn sẽ trách tội mỗi chủ tử nhà . Nguyên do trong đó, kính xin Độc lão thông cảm cho."
Lão nhân Nam Cương nhẫn nại tính tình Thẩm Thiên Phong xong những lời , ý tứ của là tuyệt đối sẽ giúp, giận dữ phất tay:
"Vậy thì còn lời gì để nữa. Ngươi cút ."
Thẩm Thiên Phong nghĩ tới lý do hôm nay đến đây còn thành, đánh bạo hỏi:
"Vậy chuyện lúc nãy với Độc lão..."
Lão nhân Nam Cương cố ý hỏi:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-237-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]
"Chuyện gì? Ta nhớ rõ."
Thẩm Thiên Phong lão nhân cố ý khó dễ, đành nhắc :
"Chính là thỉnh Độc lão ban thưởng thêm một chút cổ dược cho tại hạ."
Lão nhân Nam Cương trực tiếp cự tuyệt:
"Việc động sát thủ đối với Quý phi Tạ gia, Thiếu chủ nhà thập phần bất mãn. Cổ dược thể cho ngươi thêm nữa, mời Thẩm đại nhân trở về ."
"Độc lão, chúng ..." Thẩm Thiên Phong còn thêm gì đó, bỗng nhiên từ nóc nhà buông xuống hai con nhện đen lớn bằng bàn tay, treo tơ trắng quỷ dị giương nanh múa vuốt.
Thẩm Thiên Phong lập tức doạ chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả , còn dám nhảm thêm nữa, hốt hoảng bỏ chạy.
Lão nhân Nam Cương cửa sổ bóng lưng chạy trối c.h.ế.t của Thẩm Thiên Phong, khẩy vươn tay kéo một bên cơ quan của cửa sổ xuống. Cửa sổ lập tức đóng , lão nhân một tấm bình phong giữa gian trong và gian ngoài, cung kính hồi bẩm với bên trong:
"Thiếu chủ, ."
Lát , từ trong bình phong truyền một thanh âm trẻ tuổi:
"Đã . Người lòng tham đáy, gian trá giảo hoạt, tuyệt đối thể xem thường."
"Vâng." Lão nhân Nam Cương đáp một câu, đó hỏi:
" nếu chịu hỗ trợ, những tù binh nên thế nào cho ? Chẳng lẽ chúng cứ trơ mắt bọn Thác Bạt thị đón về Bắc Liêu?"
"Việc tự sắp xếp, tuyệt đối để bọn toại nguyện là ." Người trẻ tuổi phía tấm bình phong .
Mê Truyện Dịch
"Vâng."
**
Tạ Khuynh mơ cũng nghĩ tới, một ngày sẽ phụng chỉ leo tường xuất cung.
Bởi , nàng cảm thấy dáng vẻ 'luôn tự khen bản lén lút, giữ bí mật vô cùng , ai cũng nàng lặng lẽ chuồn khỏi cung' đó của chút ngu đần.